Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 897 - Chương 897. Nắm Trong Tay

Chương 897. Nắm trong tay Chương 897. Nắm trong tay

Nếu như tiếp tục mở rộng ra như vậy thì có phải kẻ tiêu diệt Hắc Tri Chu cũng là hắn không?

Nói đến đây thì lúc trước Huyện thái gia của huyện Đại có nói rằng nhờ sự trợ giúp của mấy hiệp sĩ nhiệt tình nên bọn họ mới tiêu diệt thành công được Hắc Tri Chu.

Mà quãng đường Quân Quân đi đến Hoàng đô lại ngang qua huyện Đại, huyện An, Tam Xá Khẩu, huyện Anh, cuối cùng là Hoàng đô, quả thật là một tuyến đường.

Hay cho một tên Lý Văn Li.

Kẻ thật sự lợi dụng Quân Quân làm lốt ngụy trang chính là hắn. Ngoài mặt thì là bảo vệ Quân Quân nhưng thật ra lại làm tay sai của Vũ Văn Loan Phi.

Vũ Văn Tuyển cảm giác cuối cùng lớp sương mù dày đặc quấy nhiễu mình nhiều ngày đã được vén lên.

Hắn nói rồi mà, sao lại có một thế lực vẫn luôn đối nghịch với hắn, còn tưởng rằng là người ở đất Bắc kia đã biết được cọc ngầm của hắn, bây giờ nhìn lại thì đều không phải như vậy.

Vũ Văn Tuyển cảm giác mình đã nắm giữ được chân tướng, hắn không hề rối rắm, nói: “Đại trưởng lão, bây giờ ta phải đi truy bắt hung phạm, đợi hung phạm sa lưới, ta nhất định áp giải hắn đến đây giao cho ngài xử lý.”

“Đã như thế thì làm phiền Vũ Văn công tử vậy.” Đại trưởng lão chắp tay thi lễ.

Vũ Văn Tuyển cũng chắp tay đáp lễ: “Đừng khách sáo, cổ chủ đối đãi với ta không tệ, đây hẳn là điều ta nên báo đáp.”

Đại trưởng lão nghe vậy, đáy mắt xẹt qua vẻ phức tạp.

Vũ Văn Tuyển nói rõ là nể mặt cổ chủ nên mới đến giúp đỡ nhưng trên người cổ chủ cũng gánh vác rất nhiều bí mật.

Vũ Văn Tuyển đã giúp bọn họ phá giải mật thất của cổ chủ, tin rằng chẳng bao lâu sau chân tướng của độc nhân sẽ trồi lên mặt nước nhưng bọn họ còn chưa biết Vũ Văn Tuyển có biết chuyện này hay không.

Nếu biết thì về bản chất hắn cũng giúp đỡ cổ chủ phản bội Vu thần.

Nếu đúng là vậy thì chờ Vũ Văn Tuyển mang hung thủ về đây, có phải ông ta cũng nên trừng trị luôn cả Vũ Văn Tuyển hay không?

Bởi vì băn khoăn này cho nên đại trưởng lão cũng không nói ra chuyện độc nhân.

Mã Vũ Văn Tuyển cũng cố tình không đề cập đến, giống như hoàn toàn không biết đến sự tồn tại của độc nhân.

Sau khi đôi bên trao đổi rõ ràng xong, Vũ Văn Tuyển chuẩn bị rời đi nhưng trước khi đi hắn chắp tay nói: “Thật là một cử chỉ không sáng suốt khi rút thủ vệ ở Tam Xá Khẩu đi bây giờ.”

“Sao lại nói như vậy?” Đại trưởng lão không hiểu.

Dù sao núi Vu Tổ đang xuất hiện vấn đề nghiêm trọng, nhân thủ của bọn họ vốn đã không đủ, bây giờ phải rút một cánh quân ra để tìm kẻ thù ở bên ngoài, không còn tinh thần và thể lực để tiếp tục quản lý Tam Xá Khẩu nữa.

Vũ Văn Tuyển lắc đầu: “Cực kỳ sai lầm, Tam Xá Khẩu giống như một bình phong che chở tự nhiên, ngăn cách ba thế lực, nếu rút quân ở Tam Xá Khẩu về thì mọi người nhất định sẽ đoán được núi Vu Tổ xảy ra nội loạn, đến lúc đó kẻ có ý đồ xấu sẽ chiếm lĩnh Tam Xá Khẩu, không phải tương đương với việc núi Vu Tổ tự động tặng đất trống trước cửa cho người khác để dựng Liên Nỗ Xa sao?”

Đại trưởng lão sửng sốt, ông ta chỉ nghĩ đến chuyện rút người về, vạch ra phạm vi an toàn, thật không nghĩ tới nếu làm như vậy sẽ tạo cho người khác có được một phạm vi tiến công lớn hơn.

“Núi Vu Tổ có khí độc tự nhiên bao quanh, ngài chỉ cần quản lí khống chế tốt thuốc giải độc thì không ai có thể vào ra được, thủ vệ canh giữ ở chân núi nên quay về Tam Xá Khẩu một lần nữa, khôi phục lại sự quản lý bình thường mới phải.”

“Nhưng mà…” Đại trưởng lão hơi do dự, ngộ nhỡ tình huống như ngày hôm đó lại xuất hiện thì chẳng phải là không thể giữ được nhóm nam nhân cuối cùng này sao?

Vũ Văn Tuyển hiểu rõ: “Nếu ngài không quyết đoán được thì ta có thể phái năm trăm kỵ vệ lại đây, bọn họ mặc y phục của các ngài, nghe sự điều động của các ngài.”

Khuôn mặt đại trưởng lão lộ vẻ vui mừng nhưng chẳng mấy chốc đã kìm nén sự vui mừng lại.

Ai có thể cam đoan Vũ Văn Tuyển sẽ không phải là kẻ dựng Liên Nỗ Xa ở trước cửa núi kia?

Vũ Văn Tuyển nheo mắt vuốt cằm: “Ta đã lập hiệp ước đồng minh với cổ chủ ở trước mặt Vu thần rồi, mặc kệ cổ chủ còn sống hay không thì điều này cũng không thay đổi.

Hơn nữa trong cơ thể ta còn có cổ sinh tử, tương đương với việc mạng của ta đang bị đại trưởng lão nắm trong tay, ta có lý do gì mà lấy mạng sống của mình ra đùa giỡn chứ?”

Lúc này tâm trạng của đại trưởng lão mới thả lỏng: “Được, ta tạm thời tin tưởng ngài một lần.”

“Quyện nhất định sẽ không làm cho đại trưởng lão thất vọng.”

Bình Luận (0)
Comment