Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 911 - Chương 911. Thần Linh Ban Thuốc

Chương 911. Thần linh ban thuốc Chương 911. Thần linh ban thuốc

Muỗi Anophen là loài muỗi gây ra bệnh sốt rét, người không có kháng thể để chống lại virus của muỗi rất dễ bị loài này truyền bệnh khuẩn vào cơ thể dẫn đến các dạng biến chứng của bệnh.

Ở thời cổ đại, tỉ lệ tử vong vì bệnh này rất cao, có thể xem như ôn dịch.

Bạch Quân Quân quan sát thật kỹ mấy lần, phát hiện ra triệu chứng của bọn họ đều giống nhau, có điều hình như đám người này đều không ý thức được tính nghiêm trọng của căn bệnh, hoặc là nhận ra nhưng không có cách khác phục.

Hầu hết bọn họ đều để yên cho qua dịch bệnh sốt rét này, tới cả phương pháp cách ly cơ bản nhất cũng không có.

Bạch Quân Quân không chần chừ lâu, lấy nước thảo mộc từ trong không gian ra, chuẩn bị pha loãng để mọi người uống trước.

Tộc trưởng vừa trông thấy vẻ mặt của “thần tiên” đã biết chuyện vô cùng nghiêm trọng.

Dưới sự trợ giúp của Nhị Mao, ông ta biết được thần linh đang cần một lượng nước lớn, bèn đưa nàng tới bên cạnh một lu nước.

Bạch Quân Quân vừa trông thấy đã tròn mắt, nước này vô cùng bẩn, nhìn thôi cũng biết nếu uống vào sẽ nguy hiểm tới tính mạng.

Tộc trưởng trông thấy nàng nhíu mày, bèn đưa tay vào lu nước rồi múc một chút bỏ vào miệng, muốn nói rằng có thể uống được.

Bạch Quân Quân cạn lời, thứ nước bẩn thế này mà bọn họ cũng dám uống hay sao?

Cho dù không bị sốt rét đi chăng nữa, chẳng lẽ bọn họ không sợ bị kiết lị hay táo bón gì đó sao?

Chẳng trách tuổi thọ trung bình của thời đại này chỉ tới được bốn mươi tuổi, bọn họ ăn tươi nuốt sống như vậy, e rằng tuổi thọ còn ngắn hơn.

Bạch Quân Quân bất đắc dĩ nhìn Lý Văn Li một cái.

Hồ ly lập tức hiểu ý, vẩy tay rút hết tạp chất có hại trong lu nước ra ngoài.

Với tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường, nước trong lu trở nên trong hẳn lên.

Bây giờ Bạch Quân Quân mới an tâm hòa nước thảo mộc vào trong nước.

Sau đó dặn dò tất cả mọi người uống nước.

Thần linh đã dạy bảo, tất nhiên mọi người không dám làm trái.

Sau khi mọi người uống xong hết, Bạch Quân Quân mới quay trở lại phòng ốc của Nhị Mao.

Có điều chỉ mới đi được hai bước, nàng liền trông thấy vài người đang khiêng một con hươu với cái đầu chảy máu đầm đi chạy tới, sau đó thả con hươu tới trước mặt bọn họ, hiển nhiên, mấy người này định tặng con hươu cho bọn họ.

Chỉ chốc lát sau, những người còn lại cũng lục tục đưa tới đủ thứ lễ vật, chim bay cá nhảy, thứ gì cũng có.

Tuy mọi người vẫn còn bất đồng ngôn ngữ, nhưng không ảnh hưởng gì tới việc bọn họ thể hiện sự sùng kính với thần linh cả.

Bạch Quân Quân không ngờ mọi người ở đây lại hiếu khách như vậy, chỉ nói rằng tạm để ở đây trước, còn nàng thì đi thăm thú một lát.

Tộc trưởng nghe chữ được chữ không nhưng vẫn đi theo bên cạnh bọn họ.

Bạch Quân Quân đã nói là làm, rảo bước thăm quan khắp chốn, sau một chuyến thăm dò như vậy, nàng mới phát hiện ra nơi ở và hoàn cảnh sinh hoạt của những người hoang dã này đúng là quá kém.

Tuy rằng bọn họ cũng có nồi hơi, cũng biết dùng lửa, nhưng có vẻ chẳng biết chút gì về ẩm thực.

Hơn nữa đi được thêm một lát, bọn họ lại ngửi thấy một mùi tanh tưởi, nàng tập trung nhìn cho kỹ, cả cánh đồng bát ngát kia chính là nhà vệ sinh của bọn họ.

Nhìn nơi phóng uế rộng thênh thang này toàn là ruồi bọ, Bạch Quân Quân vội vàng lùi lại.

Những người này… Chỗ ăn chỗ ị đều nằm cùng một nơi, hoàn toàn không chú ý chút nào sao?

Bọn họ còn đang định đi tham quan hoàn cảnh sinh hoạt của người hoang dã, nhưng chưa đi được bao lâu đã phải ba chân bốn cẳng chạy về.

Thôi bỏ đi vậy, nếu còn tiếp tục đi lung tung, bọn họ cũng không biết mình có bị hù chết hay không.

Bạch Quân Quân quả quyết từ bỏ, cứ nên đi thăm mẹ của Nhị Mao thì hơn.

Khi trở về tới nơi, bọn họ vừa hay trông thấy mẹ của bọn trẻ đã tỉnh, lúc này chồng của bà ấy và đứa nhỏ cũng đang phấn chấn mà ô ô a a loạn cả lên.

Cùng lúc đó, ở nơi khác cũng có tiếng ô ô a a của người hoang dã.

Bạch Quân Quân biết, là tác dụng của nước thần tiên.

Vốn dĩ nước thảo mộc chính là một loại linh đơn diệu dược, bầy muỗi Anophen nho nhỏ như vậy cũng chỉ là hạt cát mà thôi.

Có điều trong mắt tộc trưởng thì mọi chuyện không đơn giản như thế. Mỗi năm, cứ vào lúc giao mùa, tộc nhân của ông ta sẽ vì căn bệnh này mà thiệt mạng quá nửa, đây chính là tử thần, là nguyên nhân lớn nhất đoạt đi sinh mạng của tộc Thôn Hỏa.

Không ngờ thần linh chẳng tốn bao nhiêu sức lực đã có thể đánh bay “tử thần” này.

Tộc trưởng đưa mọi người trong tộc tới trước mặt Bạch Quân Quân và Lý Văn Li thêm lần nữa, tiếng ê ê a a của người hoang dã ồn ào khắp chốn.

Mà hiện tại, người mẹ trong phòng cũng đã vội vàng quỳ xuống trước mặt Bạch Quân Quân và Lý Văn Li.

Bình Luận (0)
Comment