Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 95 - Chương 95. Dùng Thuốc Như Thế Nào?

Chương 95. Dùng thuốc như thế nào? Chương 95. Dùng thuốc như thế nào?

Trái tim lão Khâu thúc hẫng mất một nhịp, không phải hai đứa trẻ này bị dọa đến ngốc rồi chứ? Sao lại đứng chơi đùa ở chỗ đó?

Lão Khâu thúc cũng không quan tâm nổi đến việc nhi tử vừa “xuất chinh” nữa, ông dặn dò Lưu Thị trông kỹ Tiểu Sơn và Bạch Linh Vũ còn mình chạy về phía hai tỷ muội.

“Đứa trẻ ngốc, nơi này nguy hiểm lắm, đừng chơi đùa ở đây.”

Lão Khâu thúc cắt ngang lời tâm sự của hai tỷ muội.

Bạch Quân Quân hơi xấu hổ buông tay Bạch Táp Táp ra.

Trước đây không phải nàng không có người hâm mộ nhưng nàng chưa từng gặp người giống như Bạch Táp Táp, thẳng thắn bày tỏ rằng mạng sống của tỷ tỷ còn quan trọng hơn mạng sống của chính mình.

Cho nên Bạch Táp Táp vừa bày tỏ như vậy khiến nàng quên mất mình đang ở nơi đâu.

Bị một câu của lão Khâu thúc cắt ngang, lúc này Bạch Quân Quân mới nhớ đến việc chính, hơi ngượng ngùng giơ cung tên trong tay lên: “Cháu đến nhặt của hời.”

“!”

Lão Khâu thúc nhìn thoáng qua cung tên trong tay Bạch Quân Quân, lại liếc mắt nhìn những người nằm ngổn ngang trên mặt đất, chỉ thấy bên người những người này còn có rất nhiều cung tên.

Ông không khỏi vỗ đùi.

“Sao ta lại không nghĩ tới việc bảo hai đứa trẻ ngốc kia đổi cung tên đã rồi hẵng xuất phát chứ.”

Vừa rồi Khâu Nhị và Khâu Tam hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang theo sát A Đao rời đi, lúc gần đi còn dập đầu ba cái với ông, hai đứa trẻ này đều đã chuẩn bị sẵn sàng tinh thần tráng sĩ một đi không trở lại.

Lúc nhìn thấy những cung tên này, lão Khâu thúc chỉ hận không thể đưa đến cho bọn họ, tốt xấu gì cũng có thể tăng thêm vài phần cơ hội bảo toàn sinh mệnh.

“Không sao đâu, những cung tên này khác với cung tên của chúng ta, lúc giao chiến vẫn nên dùng vũ khí thuận tay mình mới tốt.”

Bạch Quân Quân lão luyện chia sẻ kinh nghiệm giao chiến.

Lúc này lão Khâu thúc mới nhặt một cây cung trên mặt đến lên xem, càng xem càng nhíu mày.

“Đây là... Đây là...”

“Sao vậy?” Bạch Quân Quân nhạy cảm bắt được vẻ kỳ lạ trên khuôn mặt ông.

“Đây không phải là cung tên tự chế, đây là cung tên của quân đội mà.”

“???”

Bạch Quân Quân chưa từng thấy quân đội ở nơi này, trong trí nhớ của nguyên chủ cũng không có hình dạng vũ khí của quân đội.

Nhưng lão Khâu thúc vừa nói như vậy, nàng lập tức nhặt vài chiếc cung lên để so sánh.

Lúc này mới phát hiện mỗi một chiếc cung đều có cùng trọng lượng, cùng chiều dài, rõ ràng là được chế tạo từ cùng một chỗ và cùng một khuôn mẫu.

Nhưng mà phương pháp chế tạo rập khuôn như thế cũng không phải những thổ phỉ vào rừng làm cướp có thể làm ra được.

Điều này lại càng kỳ lạ hơn, những thổ phỉ đó lấy những vũ khí này từ nơi nào?

Hay là bọn họ to gan đến mức dám cướp cả vũ khí của quân đội?

Đúng lúc hai người đang chìm trong suy nghĩ thì Khâu Đại vội vàng chạy tới.

“Cha, Quân Quân cô nương, hai người mau đến xem một chút đi.”

Hai người đều mang theo vẻ mặt nghi hoặc nhìn Khâu Đại.

Chỉ thấy vẻ mặt hắn cực kỳ lo lắng như không biết phải làm thế nào.

Hóa ra là Vương đại phu đột nhiên qua đời, cũng chưa kịp để lại phương thuốc.

Thạch tín A Đào đưa về lại là thạch tín thô, còn phải trải qua bào chế mới có thể sử dụng.

Nhưng mà Vương đại phu không để lại bấy kỳ lời nào cả mà tôn tử và tức phụ của ông ấy đều là những người không hiểu về y thuật.

Bây giờ trong tay mọi người có dược liệu nhưng lại không biết bắt đầu ra tay từ đâu.

Lão Khâu thúc nghe xong cũng lúng túng.

Mặc dù ông có hiểu sơ qua về y thuật nhưng cũng chỉ giới hạn trong những chứng bệnh thông thường, còn về phương thuốc của bệnh sốt rét hay ôn dịch gì đó, ông thật sự không biết.

Nhưng ngược lại Bạch Quân Quân tỏ vẻ bình tĩnh: “Đừng hoảng hốt, cháu qua nhìn xem thế nào.”

“Quân Quân cô nương, cháu biết hả?” Hai người đều hơi vui mừng.

Bạch Quân Quân nhìn bọn họ một cái, thật lâu sau mới gật đầu.

Tuy rằng nàng không hiểu nhưng nguyên chủ hiểu.

Về phương pháp bào chế thạch tín, thậm chí ngay cả tỷ lệ thuốc trị bệnh sốt rét, trong đầu nàng thật sự có phương pháp phối chế.

Ít nhiều gì nguyên chủ cũng là người học nhiều hiểu rộng.

Cứ như vậy, cả nhóm người Bạch Quân Quân trở lại chỗ mọi người nấu thuốc, lúc này, người nào người nấy đều đứng nhìn những dược liệu này với vẻ thẫn thờ.

Bình Luận (0)
Comment