Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 975 - Chương 975. Lại Gặp Da Cá Côn

Chương 975. Lại gặp da cá côn Chương 975. Lại gặp da cá côn

Đại Hồ Tử lúc này mới phản ứng được nơi này không phải địa bàn của hắn, người nơi này kiêng kị tiếp xúc thân thể, nhất là đối với người khác phái, tùy tiện đụng vào là sẽ bị cáo quan.

Hắn ngượng ngùng thu tay lại, áy náy đứng lên: "Hai vị đừng hiểu lầm, ta chỉ là nhìn thấy đồ vật quen thuộc của lão tổ tông mới nhịn không được mà kích động."

Lời qua tiếng lại ở bên này dẫn tới sự chú ý của những người xung quanh mình, không ít người liên tục nhìn sang.

Ở bên thành nam bắc dĩ nhiên cũng có thủ vệ, thậm chí bởi vì tới gần cầu nam bắc, thủ vệ nơi này tuyệt đối không ít hơn so với khu dân cư bên kia.

Đại Hồ Tử nhìn thoáng qua xung quanh mình cười nói: “Ở đây có nhiều người nhòm ngó không dễ nói chuyện, hai vị nếu không để ý thì đến cửa hàng của ta để trò chuyện đi."

Hai người đang mừng rỡ nghe ngóng tin tức, đi theo Đại Hồ Tử tiến vào cửa hàng.

Tiệm của Đại Hồ Tử để đầy vải vóc và tấm thảm dị vực phong tình, nhưng đoán chừng là thẩm mỹ khác biệt phẩm vị khác biệt, hàng hóa của hắn chồng chất lên cao, nhưng trước cửa vắng như chùa bà đanh, nhưng Đại Hồ Tử dường như không để ý, mắt nhỏ vẫn luôn nhìn chân của Bạch Quân Quân.

Mặc dù Bạch Quân Quân đã thay y phục tơ bông, nhưng giày vẫn là của chính mình, vốn cho rằng đôi giày da nhỏ màu hồng phấn này sẽ không khiến cho người khác chú ý, chưa từng nghĩ vẫn để cho Đại Hồ Tử liếc nhìn.

Hơn nữa nhìn nét mặt của hắn, giống như là biết nguồn gốc của da cá côn.

Nàng không nhịn được giơ bàn chân lên: "Ngươi biết loại vải này?"

Đại Hồ Tử kích động gật đầu: “Ở chỗ chúng ta bên kia sản xuất nhiều loại da của cá này, chúng ta gọi là kình, các ngươi chắc gọi nó là côn."

Lý Văn Li nhướng mày: "Vậy ở nơi này của ngươi có bán da cá côn không?"

Đại Hồ Tử gật đầu: "Có thì có, nhưng da cá côn cũng chia làm nhiều chủng loại, giống như trên chân cô nương chính là tuyệt phẩm, chỉ có ngàn năm trước mới có, hiện tại đã không còn kình biến chủng nữa rồi."

Hai người không hiểu, cái gì gọi là kình biến chủng.

Đại Hồ Tử giải thích: "Da kình biến chủng có thể căn cứ vào độ ấm của con người mà co duỗi kích thước, da kình bình thường không có cách nào làm được."

Hai người không khỏi bừng tỉnh đại ngộ, thảo nào lúc trước lấy được hai bộ quần áo này, y phục có thể căn cứ vào thân hình của mình mà thay đổi lớn nhỏ, hóa ra là nguyên nhân này!

Ánh mắt Lý Văn Li lóe lên một sự đáng tiếc, da cá côn của hắn đã bị huỷ ở trong ao trùng của núi Vu Tổ rồi, mỗi lần nói đến đều cảm thấy đau lòng.

Đại Hồ Tử nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của Lý Văn Li, cười an ủi: "Mặc dù bây giờ không còn kình biến chủng, nhưng da cá côn thường cũng chịu được sự ăn mòn hơn so với da bình thường, hơn nữa chúng ta cũng tăng thêm tính năng ở những mặt khác, nếu như hai vị cảm thấy hứng thú có thể nhìn xem."

"!" Bọn họ đương nhiên cảm thấy hứng thú.

Hai người không nói hai lời, đi theo Đại Hồ Tử vào nhà kho, nhưng nhìn thấy da cá côn hai người đều có chút trố mắt.

Năm đó nhìn thấy da cá côn là màu xám tro như sương mù, về sau là bởi vì bọn họ chiến đấu với đại bàng ăn thịt người bị nhiễm một thân máu giặt không sạch đã biến thành màu đỏ tươi.

Mà bây giờ, bọn họ nhìn thấy da cá côn kia có màu trắng, màu hồng, màu tím, màu lam, thậm chí còn có hoa văn.

Dáng vẻ loè loẹt này, không khác gì những vải vóc ở bên ngoài.

Đại Hồ Tử đắc ý cười: "Mặc dù nó không so được với ngàn năm trước đó, nhưng chúng ta đã bỏ rất nhiều công sức vào màu sắc, như thế cũng coi như là tăng tính năng lên."

"..." Bạch Quân Quân và Lý Văn Li im lặng.

Đây chính là thực lực không đủ nên dùng mỹ nhân kế trong truyền thuyết sao?

Thế nhưng cái này quá loè loẹt...

Lý Văn Li có chút ghét bỏ, cũng không hy vọng bản thân mình mặc thứ loè loẹt như thế.

Nhưng đây là da cá côn...

Cuối cùng hai người vẫn quyết định mua những thứ này, dù sao trong nhà nhiều trẻ con, làm cho bọn nó mỗi đứa một bộ!

Bình Luận (0)
Comment