"Ngũ vương gia cố ý xúi giục Vũ Văn Tụng, kích động hắn rời khỏi sào huyệt, lại nhân lúc hắn không ở Tây Địa lén lút xuất binh.
Như vậy, Vũ Văn Tụng không ở trong địa bàn căn cơ ở đế đô lại bất ổn, Ngũ vương gia chỉ cần lấy được Tây Địa, lại liên hợp với Đông Địa tấn công hai bên trái phải của Hoàng Đô, Vũ Văn Tụng cũng có thể dễ dàng hạ được."
Bạch Quân Quân cảm giác phá được tiên cơ, kích động không thôi.
Nếu nàng suy đoán chính xác, vậy chuyện này Ngũ vương gia đã sắp xếp bao lâu chứ!
Im hơi lặng tiếng bên trong tổng thể lớn như vậy, mấy tên nhãi con như Vũ Văn Loan Phi sao có thể đấu lại được Ngũ vương gia này cơ chứ!
Hơn nữa càng phân tích cẩn thận càng cảm thấy kinh hãi.
Tây Địa của Vũ Văn Tụng mặc dù cằn cỗi nhưng vô cùng kiên cố, vô cùng không dễ ăn.
Vũ Văn Loan Phi ở Hoàng Đô Ngũ vương gia ở Bắc Địa xa xôi cũng sờ không tới.
Chỉ có Đông Địa của Vũ Văn Khánh, Đông Địa giàu có khách thương tới lui tấp nập, cũng chỉ có cầu Nam Bắc của hắn còn có thể tìm được chút điểm đột phá.
Thế là Ngũ vương gia không chút do dự liên hợp với Vũ Văn Tuyển, lợi dụng hắn bị lạnh nhạt đối với Hoàng tộc có tâm trạng bất mãn tẩy não hắn xuôi nam, dùng Vũ Văn Tuyển phá vỡ thế cân bằng ở Nam Địa, lại mượn Vũ Văn Loan Phi trời sinh chân chất, lừa gạt đến Bắc Địa, lại lợi dụng Vũ Văn Tụng tham lam dẫn hắn ra khỏi sào huyệt.
Trong vòng luẩn quẩn đan xen này, nhược điểm về tính người của mấy huynh đệ đều bị nắm giữ hoàn toàn.
Bạch Quân Quân bội phục sát đất, tính toán trước sâu xa như vậy, chỉ sợ ngay cả mình cũng khó có thể chống lại.
Nếu như trên đời này còn có người có thể đấu trí với hắn, có lẽ cũng chỉ có thể là hồ ly.
Hồ ly được uỷ thác kỳ vọng ngay thẳng lắc đầu: "Đối thủ quá hao tâm tốn sức như vậy, bình thường ta sẽ trực tiếp giết."
Có thể động thủ thì phí não làm gì.
"..." Bạch Quân Quân.
Mà Vũ Văn Kỳ lúc này chính là gương mặt thấy chết không sờn.
Ngũ vương gia quả thực rất đáng sợ, dù vậy hắn vẫn sẽ vượt khó tiến lên, báo thù cho phụ thân của mình.
Nhìn thấy mục tiêu của Vũ Văn Kỳ kiên định như vậy, hai người cũng không tiện nói thêm gì.
Lý Văn Li khẽ gãi đầu nói: "Cũng không biết hiệp nghị giữa hắn và Vũ Văn Tuyển là cái gì, ta cảm thấy ngươi nên chú ý một chút, cũng có thể từ nơi này tìm được điểm đột phá."
Bạch Quân Quân lại bổ sung: "Nhưng Vũ Văn Tuyển cũng không phải dễ trêu chọc, ngươi đối mặt với hắn nhất định phải dùng mười hai vạn phần cẩn thận, đẳng cấp của hắn chưa chắc đã kém hơn so với Ngũ vương gia."
Cho dù mỗi lần đối mặt với Vũ Văn Tuyển nàng đều có loại cảm giác không thoải mái lắm, tên kia tâm tư quá nặng nhìn không thấu, giống như độc xà không thể bắt được.
"Được." Vũ Văn Kỳ vẫn như cũ khéo léo gật đầu.
Lý Văn Li không nghĩ tới Bạch Quân Quân đánh giá Vũ Văn Tuyển cao như thế khó tránh khỏi có chút ghen ghét, đại tiểu thư như này có thể tính là thừa nhận năng lực của Vũ Văn Tuyển không?
Mặc dù đây là sự thật, nhưng chính là khiến người khác cảm thấy khó chịu.
Nhưng Lý Văn Li cũng không nói ra miệng, chỉ là oán thầm trong lòng.
Bạch Quân Quân không biết tâm tư của hồ ly, vẫn như cũ đắm chìm trong chuyện chính, lúc này nàng có chút quan tâm nhìn Vũ Văn Kỳ.
"Các ngươi chuẩn bị lúc nào rút đi?"
"Chắc vào lúc kết thúc giới nghiêm."
Đột nhiên xuất hiện giới nghiêm, khiến bọn họ muốn đi cũng không có cách nào, Cẩn quân đã sớm vây giữ ba tầng trong ngoài rồi.
"Qua mấy ngày nữa Vũ Văn Tuyển chắc chắn sẽ xuất binh trợ giúp Ngũ vương gia, đến lúc đó phòng thủ hậu phương ở Đông Địa sẽ tương đối lỏng lẻo, khi đó là cơ hội rời đi tốt nhất."
Nói đến du kích. Vũ Văn Kỳ đã đánh ra được kinh nghiệm.
Lần trước bọn họ chính là như vậy, lợi dụng Vũ Văn Tuyển không ở đây, cứu được đại thúc què chân trở về.
Lần này cũng giống như vậy, muốn từ Bích Lạc chạy đi mà thần không biết quỷ không hay, chỉ cần chờ Vũ Văn Tuyển xuất binh là được.
Bạch Quân Quân lại lắc đầu: "Nếu như lần này không dùng Vũ Văn Tuyển thì sẽ phiền phức."