Chị Đại Xuyên Thành Người Đẹp Mong Manh Dễ Vỡ

Chương 36

Edit: Cá Mặn (Nặm)​Lý Lai nhắc lại, rồi tranh thủ quay đầu liếc nhìn người phụ nữ bên cạnh: “Cái loại chương trình giải trí mà cô nói, nếu tôi không nhầm thì có người nào đó của cô cũng tham gia trong đó phải không…

 

 

 

 

 

 

 

 

—–​Gần đây vì Tống Kỳ Sâm mà cô cũng lén lút theo dõi livestream của “Nhịp đập thần tượng” sau lưng quản lý và trợ lý.

 

 

 

 

 

 

 

 

Để tạo sự bất ngờ và hồi hộp cho khán giả về màn trình diễn, quá trình tập luyện 7 ngày của các thí sinh sẽ không phát trực tiếp liên tục như trước mà thay vào đó chuyển sang phát vào giữa trưa và ban đêm. Tổ chương trình chỉ chiếu những hoạt động thường ngày của thí sinh lúc họ rảnh rỗi. 

Vì nếu phát trực tiếp mỗi buổi luyện tập thì đến ngày biểu diễn khán giả còn xem gì nữa. Họ đã biết trước tất cả những bất ngờ các bạn chuẩn bị rồi, liệu còn ai mua vé đến xem trực tiếp hay thảo luận sôi nổi trên mạng để tạo độ hot nữa không? 

Cộng đồng mạng cũng hiểu được lời giải thích của tổ chương trình. 

Tuy nhiên, chính vì thế mà dân mạng đã “nhịn đói” suốt 7 ngày càng thêm háo hức và mong đợi. 

Thế là đến ngày chính thức trình diễn, ngay khi “Nhịp đập thần tượng” vừa được trực tiếp, một lượng lớn dân mạng ùa vào cùng lúc suýt làm sập máy chủ. Những dòng bình luận dày đặc tới mức không thể nhìn rõ mặt của MC Chương Thấm. 

Sau đó, mười thứ sinh đã hóa trang sẵn sàng từ từ bước ra, họ là đội trưởng của mười nhóm đang chờ lên sân khấu ở hậu trường. Trong số đó có Chu Lệ trong bộ trang phục cung đình màu vàng nhạt, hóa trang thành quận chúa Xương Bình trong “Thục Sơn Kiếm”. 

Những người này bước ra chủ yếu là để tạo khí thế cho đội của mình, nói vài lời khiêu khích với đối thủ và tiện thể quảng cáo cho các nhà tài trợ. 

Vì độ nổi tiếng của Chu Lệ cao nên chưa hỏi được hai người thì Chương Thấm đã chủ động đưa micro cho Chu Lệ. 

“Ồ Chu Lệ, hôm nay bạn trang điểm ăn mặc thật xinh đẹp. Nếu tôi không nhầm thì bộ đồ bạn đang mặc là tạo hình của quận chúa Xương Bình trong “Thục Sơn Kiếm” đúng không?” 

“Đúng vậy.” 

Chu Lệ với hoa đào màu đỏ tươi dán giữa lông mày mỉm cười gật đầu. 

“Ôi trời, tôi rất thích “Thục Sơn Kiếm” của Giang Dĩnh. Hồi phim ra rạp, tôi đã dẫn cả nhà đi xem mấy lần liền đấy! Bộ phim này đúng là rất hot, nhưng chính vì quá hot nên nếu tôi nhớ không nhầm thì trong số mười nhóm thí sinh tham gia có đến ba nhóm chọn bài hát “Kinh Trập” này, chẳng biết khi nghe đến đây Chu lệ có cảm thấy áp lực không?” 

“Không, tôi tin rằng “Kinh Trập” của chúng tôi chắc chắn sẽ là phần trình diễn xuất sắc và nổi bật nhất. Nếu không tin thì mọi người cứ chờ xem!” 

“Có vẻ như Chu Lệ rất tự tin nhỉ, có phải là vì thí sinh Khương Miên sẽ đóng vai tiểu sư thúc Phong Ngọc Thanh đã mang lại sự tự tin cho bạn không?” 

Chương Thấm nhân cơ hội dò hỏi. 

Khi tin tức Khương Miên đóng vai tiểu sư thúc vừa được phát trực tiếp, tức thì đã gây nên một làn sóng ồn ào. Trên Weibo và các diễn đàn đều có đủ loại bình luận, những fan nguyên tác cơ bản đều la ó rằng tuyệt đối không cho Khương Miên đóng vai này, một khi chương trình phát sóng, họ chắc chắn sẽ chửi cô tơi bời trên mạng. 

Dù sao tiểu sư thúc Phong Ngọc Thanh của họ chỉ có vẻ ngoài như mỹ nữ, nhưng chung quy vẫn là đàn ông chứ không phải phụ nữ. 

Cũng có không ít người mong đợi, chủ yếu vì trong bộ phim điện ảnh “Thục Sơn Kiếm” chỉ có mỗi một cục cứt chuột đó lẫn vào. Nghe nói lúc đó đạo diễn Lý vì không hài lòng với anh chàng minh tinh mang tiền vào đoàn phim kia mà đã cãi nhau một trận với nhà sản xuất. 

Sau đó tuy đã thỏa hiệp nhưng cũng đã cắt bớt không ít phân cảnh của anh ta, khiến cho tiểu sư thúc Phong Ngọc Thanh vốn hào hoa phong nhã, tiêu dao tự tại trong nguyên tác không những trở nên mờ nhạt mà còn trực tiếp biến thành phản diện. 

[Không biết sao chứ chương trình còn chưa bắt đầu xem mà tui đã cảm thấy hào hứng rồi. Tui có cảm giác hôm nay chắc chắn sẽ được thấy một bất ngờ lớn.] 

[Tui cũng vậy, tui cũng vậy. Thấy Khương Miên nghiêm khắc như thế, sân khấu cuối cùng trình diễn chắc sẽ không đến nỗi nào.] 

[Nhưng nhóm Khương Miên diễn ở tiết mục thứ 7, hai nhóm khác hát “Kinh Trập” đều ở phía trước. Liệu khán giả nghe xong hai bản “Kinh Trập” đầu tiên có bị mệt mỏi với phần trình diễn của nhóm bé Miên không!] 

 

Bình luận xôn xao bàn tán. 

Đồng thời, một người đàn ông gầy gò, mặt đầy râu cũng đúng giờ mở trực tiếp “Nhịp đập thần tượng” trong văn phòng mình. 

“Cốc cốc.” 

Tiếng gõ cửa vang lên từ bên ngoài. 

“Vào đi.” 

Người đàn ông đáp lại mà không ngẩng đầu lên. 

Giây tiếp theo, Giang Dĩnh mặc váy dài màu xanh đen đẩy cửa bước vào. 

Gần như ngay khi thấy người đàn ông ngồi nghiêm chỉnh sau bàn máy tính, chăm chú nhìn vào màn hình laptop trước mặt, Giang Dĩnh đã thấy hơi buồn cười: “Gì thế? Đạo diễn Lý của chúng ta ơi, bên ngoài người ta sắp đánh nhau để giành vai trong bộ phim mới của anh rồi đấy. Này, họ còn tìm người đến cầu xin tôi nữa, vậy mà anh lại rảnh rỗi ngồi đây xem phim…” 

Vừa nói, Giang Dĩnh lập tức nghe thấy một giai điệu cực kỳ quen thuộc phát ra từ máy tính của người đàn ông. Đây không phải là… 

Giang Dĩnh nhanh chóng bước hai bước đứng sau lưng người đàn ông. 

Vừa nhìn rõ thứ đang phát trên màn hình của anh, cả người cô cảm thấy bất ổn. 

Gần đây, vì Tống Kỳ Sâm mà cô cũng lén lút theo dõi trực tiếp của “Nhịp đập thần tượng” sau lưng quản lý và trợ lý. Tất cả chỉ để được nhìn thấy Tống Kỳ Sâm thêm vài lần. 

Mặc dù lần tiếp xúc trước đây, cô đã thấy được mặt khác… ừm, không ai biết đến của sếp Tống. 

Nhưng cô vẫn tin vào trực giác của mình, tin vào cảnh tượng mình vô tình nhìn thấy vài năm trước. 

Tống Kỳ Sâm cười rạng rỡ với những đứa trẻ trong cô nhi viện, thậm chí còn chủ động chơi với những đứa trẻ không cha không mẹ đó rồi nấu ăn cho chúng. Tống Kỳ Sâm chính là người đàn ông tốt nhất trên đời này không ai có thể sánh bằng. 

Cô thích nhất những chàng trai có lòng yêu thương. 

Mấy tật xấu nhỏ như keo kiệt, chia tiền gì đó, cô… đều có thể chấp nhận được. Dù sao cô cũng có thể tự kiếm tiền. 

Đúng, chính là như thế. 

Giang Dĩnh thầm động viên mình trong lòng rồi lại chuyển sự chú ý sang đạo diễn Lý đang nghiêm túc xem trực tiếp trước mặt. 

Có thể nói trong hai năm gần đây không ai trong giới giải trí không biết đến đạo diễn tài năng quái lạ Lý Lai. Nếu nói trước đây còn có người thấy anh trẻ tuổi mà cho rằng việc anh quay được bộ phim xuất sắc như “Thục Sơn Kiếm” hai năm trước là do gặp may mắn. 

Thì hiện tại sau khi anh giành giải Đạo diễn xuất sắc nhất ở nước E, biết bao ngôi sao lớn xếp hàng muốn tham gia phim của anh. Tiếp đó Lý Lai tuyên bố vai chính trong bộ phim mới của mình chỉ muốn dùng người mới, họ cũng lần lượt bày tỏ không được đóng vai chính thì vai phụ cũng được, thậm chí họ sẵn sàng đóng vai khách mời. 

Đây chính là sức ảnh hưởng hiện tại của Lý Lai trong giới. 

Và bây giờ một đạo diễn lớn như vậy lại đang theo dõi một show giải trí tuyển chọn. Nói ra chắc khiến biết bao nhiêu người kinh ngạc, thậm chí có lẽ không ít nghệ sĩ vô danh sẽ hối hận vì đã không tham gia show “Nhịp đập thần tượng” này. 

“Ai cầu xin tới chỗ cô vậy?” 

Mắt vẫn nhìn vào màn hình, giọng trầm khàn của người đàn ông vang lên. 

“Anh biết người đó đó, là Giản Hồng, cô ấy xin cho em trai Giản Khải…” 

“Không gặp.” 

“Biết là anh không muốn gặp, nhưng tôi và Giản Hồng dù sao cũng là bạn bè cùng tốt nghiệp trung học mà. Cô ấy đã nhờ đến tôi nói giúp rồi nên tôi đến nói với anh một tiếng thôi. Khoan đã, sao tự nhiên anh lại xem loại chương trình giải trí này thế? Chẳng lẽ anh…” 

Giang Dĩnh còn chưa kịp nói hết câu. 

“Loại nào?” 

Lý Lai nhắc lại rồi tranh thủ quay đầu liếc nhìn người phụ nữ bên cạnh: “Cái loại chương trình giải trí mà cô nói, nếu tôi không nhầm thì có người nào đó của cô cũng tham gia trong đó phải không…” 

Ngón tay Lý Lai chỉ chính xác vào mặt Tống Kỳ Sâm trên màn hình.  

Chỉ một câu đã khiến Giang Dĩnh đỏ mặt, trong khi gương mặt gầy gò của người đàn ông kia chẳng hề thay đổi biểu cảm. 

“Tôi… anh ấy… chúng… chúng tôi còn chưa có gì cả, anh đừng nói bậy, sao lại bảo anh ấy là người nào đó của tôi chứ.” 

Giang Dĩnh tiện tay kéo một chiếc ghế, ngượng ngùng ngồi xuống bên cạnh Lý Lai. Vì chuyện của Giản Hồng mà hôm nay cô còn chưa kịp xem “Nhịp đập thần tượng” nữa. 

Nói nhỏ một câu, thí sinh mà cô âm thầm pick chính là Khương Miên vừa xinh đẹp vừa hài hước, lại còn biết múa kiếm nữa. Chỉ có điều trong trò chơi thoát khỏi mật thất lần trước, cô ấy lại nắm tay Tống Kỳ Sâm. 

Nhưng chẳng sao cả, bọn họ đâu phải người yêu của nhau. Tình cảm ra tình cảm, ủng hộ ra ủng hộ, cô phân biệt rất rõ ràng và vẫn tiếp tục lén dùng tài khoản phụ bỏ phiếu cho cô ấy trên mạng mà không một ai biết. 

“Trước đây nghe người ta nói hôm nay sẽ có người biểu diễn “Kinh Trập” trên sân khấu, nghe đâu còn có một cô gái sẽ đóng vai Phong Ngọc Thanh, vừa hay bây giờ tôi rảnh nên xem thử.” 

Trêu xong, Lý Lai bắt đầu giải thích. 

“Có một cô gái tên là… Khương Miên, cô ấy sẽ đóng vai Phong Ngọc Thanh! Thật ra trước đây tôi đã muốn nói với anh rồi, tôi thấy trên mạng có một cô gái múa kiếm siêu đẳng, cô ấy còn có thể xoay người trên không trung khi cầm kiếm. Trời ơi, còn đẹp hơn cả thầy võ thuật làm, tôi xem mà rung động…” 

Còn về phần hài hước sau khi múa kiếm xong, Giang Dĩnh hoàn toàn bỏ qua. Cô từ chối nhận người phát ngôn kiểu tổng tài bá đạo sến rện đó là Khương Miên. 

“Sao hào hứng thế?” 

Lý Lai quay đầu nhìn. 

Nghe vậy, Giang Dĩnh mới thấy mình hơi để lộ cảm xúc, lập tức mím môi lại. 

Thấy cô như vậy, Lý Lai khẽ cong khóe miệng rồi chuyển ánh mắt trở lại màn hình. Lúc này, phần biểu diễn của mười nhóm cuối cùng cũng bắt đầu. 

Nhóm năm người đầu tiên lên sân khấu đang biểu diễn “Kinh Trập”. 

Không biết có phải vì bị kích thích bởi việc Khương Miện sẽ đóng vai tiểu sư thúc Phong Ngọc Thanh hay không mà trong nhóm này cũng có một chàng trai hóa trang thành Phong Ngọc Thanh, còn biểu diễn một khúc rap tại chỗ. 

Lý Lai nhíu mày. 

Phần bình luận cũng bắt đầu chửi bới điên cuồng. 

[Mọe mắc ói quá, tạm thời không bàn về cách rap, tiểu sư thúc của chúng tôi nào có dáng vẻ như này!] 

[Đm, phấn trên mặt người này cạo xuống có thể gói sủi cảo luôn á. Múa kiếm thì mềm nhũn không nói, còn tranh thủ wink với tui nữa chứ. Bà đây có thể chui vào đánh hắn một trận không?] 

[Huhuhu, nhân vật bị đối xử tệ nhất trong lịch sử tiểu thuyết ngoài Phong Ngọc Thanh còn ai nữa!] 

 

Bình luận chửi bới om sòm. 

Đừng nói họ, ngay cả Giang Dĩnh cũng thấy hơi khó chịu.  

Rõ ràng khán giả và bình luận đã bị nhóm đầu tiên tấn công quá mạnh khiến cho phần biểu diễn của các nhóm 2, 3, 4 sau đó xem đều hơi mất tinh thần. Đến tận nhóm thứ 5 biểu diễn, bình luận vẫn còn đang đau đớn chửi bới vị vua sến rện của nhóm đầu tiên kia.  

Cuối cùng đến lượt nhóm thứ 6, lại là “Kinh Trập”. 

Cơ mà nhóm này rõ ràng thông minh hơn nhóm đầu tiên nhiều, họ không chạm tới khu vực cấm địa là tiểu sư thúc Phong Ngọc Thanh, nhóm trưởng của họ còn biểu diễn thêm một đoạn múa cổ điển cao siêu ở cuối. 

Không thể không nói có màn trình diễn của nhóm đầu tiên làm nền, “Kinh Trập” của nhóm này mang lại cho khán giả cảm giác không khác gì dùng nước sạch rửa sạch sẽ lớp dầu mỡ suýt bịt kín mắt họ. 

Bài hát trong trẻo sảng khoái, vũ đạo đẹp đẽ động lòng người. Ngay cả bình luận cũng bắt đầu không tiếc lời khen ngợi, vừa khen vừa lo. 

[Tui nhớ nhóm bé Miên là nhóm thứ 7 đúng không? Nhóm 6 xuất sắc như vậy rồi liệu họ có làm cho khán giả hoàn toàn mất đi cảm giác bất ngờ không?] 

[Tệ nhất là nhóm bé Miên cũng có vai Phong Ngọc Thanh. Đm nhóm đầu đúng là hại người, bà đây nhớ lại còn thấy khó chịu.] 

[Giờ tui thấy nhóm Chu Lệ đã đi sai nước cờ rồi, đáng lý ngay từ đầu đừng nghĩ đến việc đưa Phong Ngọc Thanh lên sân khấu biểu diễn.] 

 

Bình luận không kìm được mà dự đoán sự thất bại của “Kinh Trập” nhóm Chu Lệ. Cũng hết cách, phía trước đã có một nhóm tệ hại và một nhóm tốt rồi, nhóm tệ kia cũng có vai Phong Ngọc Thanh, một lát nữa khi nhóm Chu Lệ lên thì chỉ khiến khán giả càng thêm bắt bẻ với họ. 

Khương Miện đứng ở hậu trường nào hay biết khán giả và bình luận đang nói những gì, cô nhìn bốn người đồng đội của mình. 

Cái gì mà thằng nam chính tồi Hứa Tinh Minh, nhỏ thảo mai Lâm Thiến. Lúc này có thể nói Khương Miện đã hoàn toàn quên đi những chuyện họ từng làm, trong lòng và trong mắt cô chỉ còn lại sân khấu. 

Làm thế nào để đem lại một màn trình diễn xuất sắc cho khán giả mới là điều cô quan tâm nhất hiện tại. 

“Có tự tin không?” 

Khương Miện cất lời. 

“Có.” 

Bảy ngày luyện tập kiểu quân đội khiến bốn người vừa nghe thấy lời Khương Miện liền bất giác đứng thẳng người và trả lời. 

“To hơn chút nữa, không nghe thấy.” 

“Có!!!” 

Bốn người theo phản xạ mà cao giọng trả lời. 

“Rất tốt, vậy chúng ta lên sân khấu thôi!” 

Nhận được câu trả lời mình muốn, Khương Miện với ánh mắt sáng rực nhìn thẳng về phía trước, con đường hầm tối đen dẫn lên sân khấu. 

Bình Luận (0)
Comment