Chương 224
Vị “sếp lớn” này vẫn bình tĩnh như vậy, nhất định bọn họ sẽ không sao đâu!
Đám người của Lý Văn Bân kéo giãn khoảng cách với con bạch tuộc, đủ loại dị năng công kích về phía nó, đến cả Thạch Kính Tùng cũng vứt chiếc xe đi, ném về phía đầu con bạch tuộc.
Thẩm Chi Hủ không tham gia vào cuộc chiến đấu, mà nhìn về phía Đặng Hoài Hoa và người bình thường Dương Bội Doanh đang đứng chung một chỗ, sắc mặt bình thản nhìn dị năng cấp 3 đấu với bạch tuộc không chút thương tổn nào. Hổ trắng lớn có dị năng cấp 4 đang nhìn chằm chằm vào thân hình của con bạch tuộc, anh đoán rất có thể con bạch tuộc này ít nhất cũng là ở cấp 4.
“Grừ grừ…” Người đẹp ốm yếu, anh không giúp gì sao?
Kiều Nghệ sốt ruột nhìn Người đẹp ốm yếu.
Thẩm Chi Hủ cũng thu hồi suy nghĩ, ngồi xổm xuống nhỏ giọng nói với hổ trắng nhỏ: “Nếu tôi mà ra tay, mấy người bọn họ sẽ không có cơ hội rèn luyện.”
Sau này bọn họ còn sẽ gặp nhiều loại động vật biến dị mạnh hơn nhiều, anh không thể lúc nào cũng giúp bọn họ. Bọn họ cần phải trưởng thành, cần phải rèn giũa, con bạch tuộc này là tiết học rèn luyện đầu tiên.
Kiều Nghệ hiểu rõ, nhìn sang hổ mẹ đang bừng bừng khí thế chiến đấu, không khỏi lo lắng.
Thẩm Chi Hủ hiểu cô đang lo sợ điều gì, dịu dàng an ủi: “Ngao Ngao đừng lo, tôi sẽ không để hổ trắng lớn bị thương.”
Có sự cam đoan của Người đẹp ốm yếu, tim của Kiều Nghệ mới dần buông xuống.
Đòn tấn công không đau không ngứa của đám người Lý Văn Bân đã khiến cho con bạch tuộc khổng lồ kia tức giận, không những vậy mà nhũ băng của hổ trắng lớn còn khiến nó cảm thấy tính mạng của mình đang bị đe dọa. Nó chỉ dùng một xúc tu quấn chặt quanh lan can để cố định cái đầu khổng lồ của mình còn bảy chiếc xúc tu còn lại đều thi nhau xông tới trước mặt Lý Văn Bân.
"Mau tránh ra!"
Trình Dao hét lớn, thấy Trần Khải Lương vô tình bị xúc tu quăng ra ngoài, nàng lập tức điều khiển dây leo kéo Trần Khải Lương trở về.
Sức mạnh của con bạch tuộc khổng lồ kia khủng khiếp vô cùng, Trần Khải Lương mới chỉ bị nó quăng đi mà sắc mặt cũng phải tái đi vì đau đớn.
Bóng dáng của hổ mẹ chợt lóe lên, né tránh đòn tấn công của con bạch tuộc, móng vuốt sắc bén phát ra ánh sáng lạnh lẽo mạnh mẽ túm lấy xúc tu. Hổ mẹ học theo Thẩm Chi Hủ, móng vuốt của nó đi kèm với dị năng hệ băng khiến xúc tu của con bạch tuộc khổng lồ đứt gãy chỉ với một cú bắt.
Xúc tu to khỏe rơi xuống đất vẫn còn không ngừng ngọ nguậy.
Xúc tu của con bạch tuộc khổng lồ đã gãy khiến nó càng thêm cáu kỉnh, may mắn là có một con hổ trắng lớn hấp dẫn sự chú ý của nó nên áp lực của đám người Lý Văn Bân đã nhẹ đi rất nhiều.
Đặng Hoài Hoa thấy tình hình hỗn loạn bèn nhanh chóng chạy tới giúp đỡ Trần Khải Lương, anh ta vội vàng hỏi: "Lương Tử, cậu không sao chứ?”
"Không sao." Trần Khải Lương chịu đựng cơn đau muốn tiếp tục xông lên nhưng lại bị Thẩm Chi Hủ ngăn lại.
"Cậu cứ nghỉ ngơi trước đi." Thẩm Chi Hủ dứt lời, lấy cung và tên Phản Khúc từ trong không gian ra rồi lắp tên kéo cung vô cùng liền mạch dứt khoát.
Hai người Trần Khải Lương sửng sốt trước hành động của Thẩm Chi Hủ, sau đó chỉ nghe thấy một tiếng đập mạnh vang lên, bọn họ nhìn theo hướng âm thanh phát ra thì thấy mũi tên của Thẩm Chi Hủ đã bắn trúng chính xác một con mắt đen tròn của bạch tuộc khổng lồ.
"Thật là lợi hại..." Trần Khải Lương thấp giọng lẩm bẩm.
Con bạch tuộc khổng lồ nổi điên lên, xúc tu quấn lấy mấy chiếc xe rồi ném về phía bọn họ, Lý Văn Bân nhanh lẹ né tránh nên không bị xe đâm trúng nhưng trong đó lại có một chiếc xe lao thẳng về phía Thẩm Chi Hủ.
Anh chưa kịp rút lưỡi dao không gian ra thì khóe mắt đã nhìn thấy hổ trắng nhỏ ở bên cạnh đột nhiên nhảy phóc lên, cơ thể của hổ cũng nhanh chóng biến mất giữa không trung.
Chiếc xe đang lao tới bị dị năng ngăn cách của Kiều Nghệ chặn lại.