Chương 298
Một ngày này, Thẩm Chi Hủ đưa mẹ con hổ trắng nhỏ đi tới bệnh viện Tam Giáp của thành phố Hồng Diễn, nghe nói đây là khu vực đặc biệt bị ảnh hưởng bởi thiên tai khi tận thế nổ ra, những người của khu vực an toàn đều không dám tới đây.
"Ngao Ngao sợ hả?" Thẩm Chi Hủ hỏi hổ trắng nhỏ trước khi vào bệnh viện.
"Grừ grừ!" Không sợ, tôi có dị năng bảo vệ mà!
"Grừ grừ." Ngược lại là anh và mẹ tôi phải cẩn thận hơn mới đúng.
"Chúng ta đi vào thôi." Thẩm Chi Hủ hiểu được ánh mắt của hổ trắng nhỏ, dẫn đầu đi về phía bệnh viện Tam Giáp.
Kiều Nghệ và hổ mẹ tụt lại phía sau anh, họ liếc nhìn nhau một cái rồi nhanh chóng đi theo.
Zombie trong bệnh viện Tam Giáp quả nhiên rất nhiều, còn chưa đi vào đã có zombie kêu gào nhào tới. Kiều Nghệ thấy thế, cô còn chưa sử dụng dị năng thì những zombie này đã bị sức mạnh vô hình tước mất phần đầu, đồng loạt ngã xuống mặt đất.
Wow!
Đây không phải lần đầu tiên Kiều Nghệ thấy Người đẹp ốm yếu ra tay, nhưng lần này, việc tiêu diệt zombie trên diện rộng thực sự khiến cô cảm nhận sâu sắc dị năng không gian có lực tấn công đáng sợ đến mức nào.
Giải quyết xong một đám zombie này, lại có bầy zombie tre già măng mọc chạy tới. Hổ mẹ không chịu tụt lại phía sau, vung vẩy cái đuôi mấy lần, khởi động dị năng hệ băng phát ra nhũ băng tấn công diện rộng.
Thẩm Chi Hủ thấy thế thì lấy găng tay ra đeo vào, moi tinh hạch trong lúc hổ trắng lớn tấn công.
Kiều Nghệ cũng không nhàn rỗi, cô mở tấm chắn ra đánh bay zombie định đánh lén Người đẹp ốm yếu để anh không phải lo lắng.
Zombie ở tầng một bệnh viện cũng không ghê gớm lắm, đa số đều là cấp 2, nhưng số lượng quá nhiều, họ hao tốn hơn một giờ mới giải quyết xong zombie của tầng một.
Đợi Thẩm Chi Hủ moi xong tất cả tinh hạch, còn thu thập vật dụng và thiết bị chữa bệnh vào không gian thì dị năng của Kiều Nghệ và hổ mẹ gần như đã khôi phục.
"Muốn tiếp tục lên tầng không?"
Đương nhiên là muốn rồi!
Kiều Nghệ liên tục gật đầu.
Hổ mẹ cũng có cùng suy nghĩ với nhóc con.
"Vậy chúng ta lên thôi."
Zombie ở tầng hai của bệnh viện tương đối ít hơn tầng một, nhưng thực lực cũng cao hơn rất nhiều, hầu như đều là zombie cấp 3, còn có mấy con zombie dị năng thức tỉnh khác biệt.
Kiều Nghệ quyết định nhanh chóng phóng tấm chắn ra, dùng tấm chắn ngăn cản không ít dị năng tấn công cho hổ mẹ và Người đẹp ốm yếu. Hổ mẹ cũng nhân lúc này tung nhũ băng ra, tiêu diệt hết zombie dị năng thức tỉnh trước.
Lần này, Thẩm Chi Hủ không ra tay mà chỉ nhìn hai mẹ con phối hợp ăn ý, bờ môi hiện lên nụ cười vui mừng.
Lại hơn một tiếng đồng hồ nữa, zombie trên tầng hai bị hai mẹ con Kiều Nghệ giải quyết sạch sẽ.
Kiều Nghệ mệt mỏi dựa vào người hổ mẹ, mắt nhìn Người đẹp ốm yếu đang cần cù chăm chỉ moi tinh hạch.
"Grừ grừ?" Người đẹp ốm yếu, bệnh viện này ít nhất cũng có hai mươi tầng, chúng ta phải dọn dẹp đến bao giờ?
"Grừ grừ?" Đẳng cấp của zombie ở tầng hai cao hơn tầng một, vậy có khi nào đẳng cấp zombie tầng ba còn cao hơn tầng hai không?
Suy nghĩ của Kiều Nghệ tiếp tục phát tán.
"Grừ grừ?" Có khi nào bệnh viện này cũng sẽ có sự tồn tại tương tự vua zombie không, nó còn đang ở tầng cao nhất của bệnh viện?
Thẩm Chi Hủ tranh thủ ngẩng đầu nhìn hổ trắng nhỏ, mím môi cười một tiếng: "Ngao Ngao mệt hả?"
"Grừ grừ." Có hơi mệt.
"Grừ grừ!" Người đẹp ốm yếu, anh vẫn chưa trả lời tôi đâu!
"Mệt rồi thì hôm nay chúng ta đi tới đây thôi." Thẩm Chi Hủ moi xong một viên tinh hạch cuối cùng, thu hồi lực không gian đã thả ra rồi mỉm cười nhìn hổ trắng nhỏ.
"Grừ?"
Kiều Nghệ nghiêng đầu nhìn Người đẹp ốm yếu.
Nụ cười của Thẩm Chi Hủ càng sâu hơn, lúc định nói gì đó thì sắc anh mặt đột nhiên lạnh lùng.
Vừa rồi lực không gian phát hiện tầng bảy của bệnh viện có một con zombie thuộc tính sức mạnh cấp 5. Anh vốn không để vào mắt, ai ngờ zombie thuộc tính lực lượng này lại nhạy cảm phát hiện lực không gian của anh, bây giờ đang đi về phía này.