Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện (Xuyên Sách)

Chương 433

Chương 433
Dứt lời, anh đợi anh ta rời đi.

Cố Hựu Kỳ hoàn hồn lại, nghẹn họng cạn lời khi nhìn dáng vẻ ‘bao che con cái’ kia của Thẩm Chi Hủ. Anh ta chỉ nhìn thêm mấy lần thôi, cái này cũng không được à? Hẹp hòi quá đi mất!

Anh ta vừa lặng lẽ oán thầm, vừa nói rõ mục đích thật sự của mình: “Viên tinh hạch hệ hỏa cấp 6 kia có còn đó không?”

Thẩm Chi Hủ ừ một tiếng.

Kiều Nghệ vùi mình trong lòng Người đẹp ốm yếu theo bản năng che cái túi lại.

“Tôi muốn trao đổi với anh.”

Trong đội ngũ của anh ta có một dị năng giả hệ hỏa, hai hôm nay mới thăng cấp lên cấp 5, rất khao khát viên tinh hạch hệ hỏa cấp 6 mà Thẩm Chi Hủ lấy được.

“Trao đổi? Dùng cái gì?”

Cố Hựu Kỳ thoáng cái đã rơi vào thế khó, anh ta biết quy tắc giao dịch của Thẩm Chi Hủ trong căn cứ Hoài Long lúc trước, nhưng trong tay bọn họ không có tinh hạch cấp 6, tinh hạch cấp 5 cũng rất ít, sợ rằng anh sẽ chướng mắt.

“Anh muốn cái gì?” Anh ta chỉ có thể nói như vậy.

“Sáu viên tinh hạch không thuộc tính cấp 5, hoặc là ba viên tinh hạch không thuộc tính cấp 6.”

Lời nói này của Thẩm Chi Hủ khiến Cố Hựu Kỳ hít ngược một ngụm khí lạnh, anh ta rất muốn nói “Tại sao anh không đi cướp đi cho nhanh”? Thế nhưng khi nhìn thấy ánh mắt yên lặng như giếng cổ không gợn sóng của đối phương, anh ta lập tức tỉnh táo lại: “Có phải hơi nhiều rồi không?”

“Nhiều à?” Thẩm Chi Hủ mỉm cười giễu cợt: “Tinh hạch có thuộc tính cấp cao lại rất khó gặp được, cho dù có gặp cũng chưa chắc có năng lực giải quyết. Hơn nữa, anh hẳn cũng biết khi đạt đến cấp cao thì hấp thụ tinh hạch tương ứng với thuộc tính có hiệu quả hơn tinh hạch không có thuộc tính, không phải sao?”

Đây mới chỉ là quy tắc trao đổi đối với tinh hạch thường gặp, nếu là tinh hạch hiếm có, vậy anh sẽ còn tăng gấp bội.

Thẩm Chi Hủ cười mà như không cười đùa nghịch tóc đuôi ngựa cao của hổ trắng nhỏ trong vòng tay, cảm thấy nực cười trước lời của Cố Hựu Kỳ.

Anh cũng không phải thánh nhân, trong nhà có nhiều “miệng ăn phải nuôi” như vậy, sao lại làm từ thiện với những người không liên quan cơ chứ?

Cố Hựu Kỳ hiểu ý của Thẩm Chi Hủ, vẻ mặt nhất thời không nén giận được. Mấy giây sau, anh ta mới bình tĩnh lại: “Được, trong tay tôi không có nhiều tinh hạch như thế, có thể giữ lại trước cho tôi không? Đợi tôi gom góp đủ rồi sẽ đến giao dịch với anh.”

Trừ anh ta ra, hiện tại vẫn chưa có người nào ngấp nghé tinh hạch trong tay mình, cho nên Thẩm Chi Hủ thoải mái đồng ý.

Đợi sau khi Cố Hựu Kỳ rời đi rồi, Kiều Nghệ mới chui ra khỏi vòng tay của Người đẹp ốm yếu, cô ngậm kẹo mút, mồm miệng không rõ nói: “Anh ta có thể gom đủ tinh hạch không?”

“Có thể.”

Kiều Nghệ ồ một tiếng, khóe mắt liếc thấy hổ mẹ hình như chộn rộn trước núi rừng lân cận, bèn mở miệng: “Nếu chúng ta đã nghỉ ngơi ở nơi này, vậy tôi và mama lên núi dạo một vòng được không?”

Giọng điệu mềm mại của cô thật sự vô cùng đáng yêu, Thẩm Chi Hủ không chút nghĩ ngợi lập tức chấp nhận, cuối cùng còn căn dặn: “Muộn nhất đừng quá một giờ mới quay về, biết chưa?”

Anh còn phải chuẩn bị bữa ăn, chuyến này không đi theo hai mẹ con được.

Dù sao cũng có Đại Bạch và cây non mini ở đây, cộng thêm dị năng có khả năng phòng ngự max cấp của hổ trắng nhỏ, tóm lại bọn họ sẽ không gặp phải nguy hiểm.

“Biết rồi biết rồi.”

 


Bình Luận (0)
Comment