Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện (Xuyên Sách)

Chương 486

Chương 486
“Oh? Chẳng lẽ em gái Cầm ghen tị à? Không sao đâu, tối nay em đến tìm chị, chị đây sẽ dạy em làm thế nào để quyến rũ đàn ông.” Dứt lời, Cao Nhược Lâm cười khúc khích, chọc cho Thạch Ngọc Cầm giận dữ dời tầm mắt đi, bày ra dáng vẻ mắt bẩn tai dơ.

Cô ả cũng tranh thủ cơ hội của mình, đắc chí đứng dậy rời đi, chuẩn bị đi tìm con mồi mình coi trọng.

Thạch Ngọc Cầm nghe thấy tiếng động liền vội vàng đuổi theo, sau khi ra khỏi cửa, cô ta thấp giọng mở miệng: “Cao Nhược Lâm, cô đừng làm bậy!”

Cao Nhược Lâm khoát khoát tay ra hiệu mình biết rồi, sau đó ánh mắt nhìn quanh, chẳng mấy chốc đã tìm được con mồi của bản thân. Anh đang đứng trước một sạp hàng bán bánh bao, mua rất nhiều bánh bao từ chỗ chủ sạp.

Tìm được rồi.

Cô ả liếm môi, quên béng Thạch Ngọc Cầm ở sau lưng mà bước nhanh về phía con mồi mình nhìn trúng. Ngay lúc sắp đến gần, cô ả giả vờ như đau chân kêu oái một tiếng, cả người sắp ngã nhào vào vòng tay của người đàn ông.

Cao Nhược Lâm đáng chết!

Thạch Ngọc Cầm trông thấy một màn này thì giận đến mặt mũi xanh mét, nhưng mà cô ta lại nhìn thấy Thẩm Chi Hủ dắt tay Kiều Nghệ lùi về sau một bước dài khi đối diện với Cao Nhược Lâm đang chuẩn bị nhào vào lòng mình. Cô ả không phản ứng kịp, bịch một tiếng ngã xuống đất một cách nặng nề, gương mặt quyến rũ đa tình tràn đầy vẻ ngạc nhiên.

Làm đẹp lắm!

Thạch Ngọc Cầm suýt chút nữa đã vỗ tay lớn tiếng bật cười ha ha.

Kiều Nghệ cầm bánh bao còn bốc hơi nóng, đôi mắt màu xanh lam nhạt ngơ ngác nhìn người đàn bà vẫn nằm dưới đất. Sau đó cô lại ngẩng đầu nhìn khuôn mặt lộ vẻ chuyện không liên quan gì đến mình của Người đẹp ốm yếu, chẳng hiểu sao lại cảm thấy buồn cười.

Nếu như cô không nhìn nhầm, thực ra Người đẹp ốm yếu có thể đỡ lấy người phụ nữ kia, thế nhưng anh không làm, còn dắt cô lùi về sau một bước dài rời khỏi phạm vi cô ả đó ngã xuống.

Chậc chậc, đúng là một tên trai thẳng.

Cao Nhược Lâm cũng hoàn hồn lại, liếc thấy ánh mắt xung quanh đều đổ dồn về phía mình, bỗng nhiên cảm thấy gò má nóng hừng hực, có chút oán giận người đàn ông không hiểu phong tình ở không xa trước mặt.

Hãy đợi đấy, chờ tôi câu người về tay rồi sẽ tàn nhẫn bỏ rơi anh, ném anh vào phòng thí nghiệm để trả mối thù ngày hôm nay!

Nghĩ đến đây, trên mặt cô ả lộ ra nước mắt lã chã, dáng vẻ kia thu hút sự chú ý của không ít người, đã có mấy vị muốn tiến tới.

Cao Nhược Lâm không thèm để ý những người này, chỉ nhìn Thẩm Chi Hủ: “Quý ông này, tôi bị trẹo chân rồi, anh có thể đỡ tôi được không?”

Kiều Nghệ chớp chớp mắt, lặng lẽ đợi phản ứng của Người đẹp ốm yếu. Nhưng cô chỉ thấy anh không hề nhìn người phụ nữ dưới đất dù chỉ một lần, sau đó lại như thể chú ý đến tầm nhìn của Kiều Nghệ, bèn nhìn về phía cô.

“Ngao Ngao, em còn muốn ăn gì không?”

Thẩm Chi Hủ thấy cô ngơ ngác sững sờ, bàn tay đang cầm sữa đậu nành duỗi tới.

Cô theo bản năng hút một ngụm sữa đậu nành, lại nhận ra Người đẹp ốm yếu làm cái gì xong liền dời mắt nhìn về phía người phụ nữ trên đất. Cô ả dường như cũng không ngờ tới chuyện này, cả người ngây ra tại chỗ.

Hình như có chút lúng túng.

Kiều Nghệ muốn giãy giụa khỏi tay của anh để đến đỡ người phụ nữ dậy, Người đẹp ốm yếu không dùng sức quá nhiều nhưng lại khiến cô có giãy thế nào cũng không thoát được.

 


Bình Luận (0)
Comment