Chương 616
Mãi đến ba ngày sau, đối phương bỗng nhiên xuất hiện ở trên bàn cơm, bắt đầu ăn uống một cách tự nhiên.
Lúc trước, Kiều Nghệ còn không cảm thấy có gì đó, nhưng từ sau khi biết Cố Hựu Kỳ là nam chính, tâm lý của cô liền thay đổi, dùng ánh nhìn kén chọn để đánh giá anh ta.
Nào ngờ da mặt người này dày hết mức, Cố Hựu Kỳ chú ý đến sự quan sát của cô, còn bày ra một tư thế pose dáng đẹp trai chớp chớp mắt với cô.
“Sao nào, Tiểu Nghệ cũng phát hiện anh đẹp trai rồi à?”
Kiều Nghệ: “...”
Cứu mạng, mắt của tôi ơi!
Tại sao lại có nam chính như vậy chứ? Chẳng trách hào quang nhân vật chính bị Người đẹp ốm yếu chèn ép thành đống cặn bã!
Còn nữa, ánh mắt của Trình Dao có thể cần phải cải thiện một phen, Cố Hựu Kỳ đần độn như thế, nàng lại để ý đến!
Cô không nhịn được liếc xéo anh ta.
Cố Hựu Kỳ lơ đễnh bật cười, chẳng qua chưa đầy mấy giây sau, anh ta đã nhận được ánh mắt chết chóc của Thẩm Chi Hủ nhìn tới. Sống lưng trên người đột nhiên cứng đờ, một cơn ớn lạnh vọt thẳng từ xương cụt lên đến sau gáy.
Nhưng anh ta không sợ, con ngươi đảo quanh, khẽ ho một tiếng rồi nói một cách xấu xa: “Tiểu Nghệ ơi, nhắc mới nhớ em cũng trưởng thành rồi, em thích kiểu nam sinh như thể nào vậy?”
Gần như là lời nói vừa dứt, Cố Hựu Kỳ cảm thấy tầm mắt của Thẩm Chi Hủ ở đối diện nhìn mình giống như đang nhìn người chết.
Vào lúc này, rốt cuộc anh ta cũng cảm thấy sợ hãi, nhưng người sĩ diện hão như Cố Hựu Kỳ không muốn để lộ vẻ khiếp sợ trước mặt Kiều Nghệ, bèn ngồi thẳng người lên.
Thẩm Chi Hủ thấy thế bèn siết chặt đũa, nếu không phải có chú ý sức lực thì khả năng cao là đôi đũa bằng gỗ sẽ bị anh bẻ gãy. Trong lòng anh cười khẩy, nhưng tầm nhìn lại không nhịn được hướng về phía Kiều Nghệ, muốn biết cô sẽ trả lời như thế nào.
Trước đây, khi chưa biết hổ trắng nhỏ là chuyển kiếp, anh đã bổ não việc tiêu chuẩn tìm bạn đời của cô có thể sẽ là động vật biến dị. Bây giờ biết trước kia cô là con người, ý tưởng này đã không còn chắc chắn, thế thì... Cô sẽ thích nam sinh thế nào đây?
Ngay cả Thẩm Chi Hủ cũng không phát hiện, trong lúc anh đang nghĩ ngợi, sâu trong đáy lòng mình đang dâng lên từng tia mong chờ.
Kiều Nghệ ngược lại không chú ý đến mờ ám giữa hai người bọn họ, ánh mắt nhìn Cố Hựu Kỳ lập tức trở nên một lời khó nói hết.
“Tôi cảm thấy anh nên đi soi gương đi.”
“Cái, cái gì cơ?” Phản ứng đầu tiên của Cố Hựu Kỳ là sửng sốt, sau đó lại cảm nhận được ánh mắt giết người của người nào đó ở đối diện sắp biến thành thực chất, trái tim nhỏ của anh ta đập thình thịch như trống: “Không, không thể nào, Tiểu Nghệ à, chẳng lẽ em vừa ý anh ư?”
Anh ta chỉ muốn “con nhím” Thẩm Chi Hủ cảm thấy khó chịu mà thôi, cũng không phải muốn đi tìm đường chết đâu!
Với thuộc tính siscon* của đối phương, nếu như Kiều Nghệ thật sự thích mình, cái mạng lớn của mình khả năng cao sẽ mất đi một nửa!
*Siscon là một thuật ngữ thường sử dụng trong những bộ Anime và Manga Nhật Bản dùng để chỉ những tình cảm giữa anh/em ruột và chị/em gái ruột trong cùng gia đình trên mức tình cảm ruột thịt thông thường và thường khiến người khác đánh giá là loạn luân. Tuy nhiên đối với cuộc sống bên ngoài thực tế thì những tình tiết liên quan đến tình cảm anh chị em giành cho nhau vượt mức tình cảm gia đình bình thường, khó có thể được chấp nhận.
Đừng nha, tui còn muốn giữ lại nửa cái mạng để đi chơi chết đám người của sở nghiên cứu Tư Hoài nữa đó!
Cố Hựu Kỳ thật sự rất hối hận, đáng tiếc trên thế giới này không có thuốc hối hận.
“Này, anh đừng tự luyến như vậy được không?” Kiều Nghệ nhẫn nhịn xung động muốn đánh người xuống: “Tôi bảo anh đi soi gương, xem dáng vẻ hiện giờ của anh đi, có giống bà ngoại sói dụ bắt cô bé quàng khăn đỏ không hả!”
Mặt đầy suy nghĩ xấu!
Hoàn toàn không có khí chất của nam chính, chẳng trách lại bị Người đẹp ốm yếu chèn ép gắt gao!
“Khụ, khụ khụ...” Cố Hựu Kỳ bị nước miếng của mình làm sặc, nhưng nhiều hơn cả vẫn là thở phào nhẹ nhõm: “Không thích anh là tốt rồi, không thích anh là tốt rồi...”
Ây da, cảm ơn trời đất, cuối cùng cũng giữ được nửa cái mạng rồi!
Anh ta nói thầm, cho dù âm thanh rất nhỏ nhưng vẫn bị Kiều Nghệ tai thính nghe thấy. Giờ phút này cô thật sự không nhịn được, dứt khoát đá một phát lên bắp chân của Cố Hựu Kỳ.
“Anh đủ rồi đó!”