Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện (Xuyên Sách)

Chương 645

Chương 645
Thẩm Chi Hủ im lặng liếc nhìn Kiều Nghệ.

Sở Thiên nói: "Xem ra ông ta không gặp được Thẩm Chi Hủ thì chắc sẽ không bỏ cuộc đâu."

"Ông ta cũng không tới được mấy ngày đâu."

Cố Hựu Kỳ làm cho tất cả mọi người nhìn về phía anh ta.

"Sao lại nói vậy?" Sở Thiên hỏi.

"Còn ba ngày nữa kế hoạch sẽ bắt đầu, Đường Thế Hằng là tâm phúc của Vân Đào, còn là một dị năng giả hệ thổ cấp 6, tất nhiên ông ta sẽ phải tham gia vào nhiệm vụ lần này."

Nghĩ đến vẻ mặt tham lam của Vân Đào sau khi nghe được thành phố Kim Mậu cách thành phố Nam Lân không xa có giấu một trăm nghìn tấn lương thực, Cố Hựu Kỳ cười lạnh.

"Thành phố Kim Mậu có nhiều lương thực như vậy thật sao?" Kiều Nghệ tò mò hỏi.

"Đương nhiên không có, nếu có thì cũng bị người ta chở đi từ lâu rồi, đâu có phần của chúng ta, đúng không?" Cố Hựu Kỳ nhếch miệng.

"Vậy các anh làm thế nào để Vân Đào tin là thành phố Kim Mậu có lương thực?"

"Đương nhiên là trước tiên chúng tôi dùng một ít lương thực, lợi dụng không gian của dị năng giả không gian vận chuyển tới để cấp dưới mà Vân Đào phái ra thấy được, lúc này mới khiến lão già đó bị mắc lừa."

"À hiểu rồi, lợi hại quá." Kiều Nghệ giơ ngón tay cái lên với Cố Hựu Kỳ, chỉ là Cố Hựu Kỳ chưa kịp cười đắc ý thì ngón cái của cô lập tức bị Thẩm Chi Hủ cầm lấy, thuận thế đè xuống.

Kiều Nghệ nghi ngờ nhìn qua, nhưng chỉ thấy Người đẹp ốm yếu mỉm cười bình thản.

Cố Hựu Kỳ bĩu môi, cảm thấy Thẩm Chi Hủ thật hẹp hòi, ngay cả Kiều Nghệ khen mình cũng không muốn thấy, nếu sau này Kiều Nghệ tìm bạn trai, nhất định không được tìm loại quỷ hẹp hòi như tên đẹp trai này đâu đấy.

Sở Thiên không oán thầm trong lòng giống như Cố Hựu Kỳ mà liếc mắt nhìn Thẩm Chi Hủ một cách kỳ quái. Gã nhớ lại cuộc nói chuyện với Thẩm Chi Hủ mấy ngày trước, rõ ràng lúc ấy anh nói đã biết rồi, vậy hành động hiện giờ của anh có chỗ nào là biết không?

Quả nhiên, miệng của Thẩm Chi Hủ là quỷ gạt người!

"Ba ngày nữa, chúng ta liên hệ qua bộ đàm." Cố Hựu Kỳ cũng không thèm tính toán với Thẩm Chi Hủ, nói kế hoạch của mình: "Đến lúc đó làm phiền Chi Hủ anh tới biệt thự của Trần Hiển Triều và Thư Nguyệt một chuyến, dịch chuyển cường giả mà bọn họ phái tới đến chỗ của chúng ta."

"Biết rồi."

"À đúng rồi, đến lúc đó những người này đều sẽ nghe theo mệnh lệnh của anh, anh không cần khách sáo với bọn họ đâu."

Thẩm Chi Hủ liếc mắt nhìn anh ta, không hề nói gì.

Cố Hựu Kỳ cũng không thèm để ý, sau khi bảo Kiều Nghệ cất tấm chắn, anh ta dẫn đầu rời khỏi ban công, đúng lúc gặp được Trần Tống chạy tới tìm người.

"Tiểu Tống Tử, sao cậu lại ra đây? Không phải cậu trông coi Hà Nguyệt Liên sao?" Cố Hựu Kỳ có hơi kinh ngạc khi trông thấy Trần Tống xuất hiện, cậu ta cũng thu hút sự chú ý của đám Kiều Nghệ.

"Hà Nguyệt Liên chết rồi." Sắc mặt Trần Tống u ám.

"Cái gì?!"

"Mới mấy ngày thôi mà, sao cô ta lại chết?"

Trần Tống có hơi tức giận nghiến răng khi nói đến đây: "Tôi không biết Hà Nguyệt Liên còn kiên cường như thế, nhân lúc tôi đi nhà vệ sinh lại cắn lưỡi tự sát!"

"Chậc chậc, đáng tiếc, còn tưởng rằng có thể tra tấn cô ta thêm mấy ngày nữa cơ."

Trần Tống hừ lạnh một tiếng, sau đó nghĩ đến gì đó lại vội vàng móc một viên tinh hạch từ trong túi ra: "Anh Cố, đây là tinh hạch của Hà Nguyệt Liên."

Ánh mắt của Cố Hựu Kỳ và mọi người lập tức bị tinh hạch trong tay Trần Tống thu hút.

Tinh hạch của Hà Nguyệt Liên không phải một màu giống như những tinh hạch khác, mà bề ngoài tinh hạch trong suốt, bên trong lại đủ mọi màu sắc giống như pháo hoa.

"Đẹp quá." Cố Hựu Kỳ sờ lên cằm.

"Anh Thẩm, cho anh tinh hạch." Trần Tống cười ngại ngùng khi đối diện với ánh mắt có hơi thắc mắc của Thẩm Chi Hủ: "Nếu không có anh và Tiểu Nghệ, e rằng tôi còn đang bị tra tấn trong tay Hà Nguyệt Liên, vậy nên cho anh tinh hạch của Hà Nguyệt Liên là đúng."

Thẩm Chi Hủ cũng không nhiều lời, nhận lấy tinh hạch từ trong tay Trần Tống.

"Tinh hạch nổ tung cấp 6, không tệ."

 


Bình Luận (0)
Comment