Chương 765
“Muốn tự kích nổ ư? Không có cửa đâu.”
Đúng rồi, kiếp trước Thẩm Chi Hủ cũng biết Lạc Phàm đã nghiên cứu ra cách làm thế nào để lợi dụng tinh hạch tự hủy thân thể. Ban đầu, anh không hề đề phòng đã bị hắn tự kích nổ làm bị thương nặng. Bây giờ chuyện này lặp lại lần nữa, sao anh có thể để hắn được như ý chứ?
Đây cũng chính là một trong những nguyên nhân tại sao Thẩm Chi Hủ muốn để Lạc Phàm chạy ra ngoài, anh sợ hắn chó cùng rứt giậu tự kích nổ mình ở căn cứ Thần Quyến, khiến mấy người Ngao Ngao bị thương.
Có điều...
Không ngờ Lạc Phàm sớm đã nghiên cứu ra phương pháp tự hủy bằng tinh hạch vào lúc này rồi.
Chậc, nếu không phải kẻ này có lòng dạ không đứng đắn, e rằng cũng là một người tài giỏi.
Đáng tiếc.
Thẩm Chi Hủ vừa bày ra vẻ mặt tiếc nuối, vừa không cảm thấy chút gánh nặng nào mà đeo găng tay vào, móc hai viên tinh hạch hệ lôi và phong trong đầu Lạc Phàm ra.
...
“Hai mươi bảy người tử vong, những người bị thương nặng và xây xát nhẹ đều đã được Trần Tống chữa trị ổn rồi.”
Lời báo cáo của Sở Thiên làm Cố Hựu Kỳ xoa xoa mi tâm: “Ghi chép lại tên của những người kia, đến lúc đó gửi tiền an ủi chăm sóc cho gia đình của bọn họ.”
Tâm trạng của đám người Sở Thiên cũng chẳng mấy tốt đẹp, buồn bã “ừ” một tiếng.
Chẳng bao lâu sau, Sở Thiên thấy Thẩm Chi Hủ vẫn chưa về nhà, nhíu mày hỏi: “Thẩm Chi Hủ thì sao?”
“Không...” Biết.
Lời còn chưa nói hết, mọi người đang nghe thấy giọng nói ngạc nhiên lẫn vui mừng của Kiều Nghệ.
“Người đẹp ốm yếu! Anh đã về rồi!”
Tất cả thành viên đều ngước mắt nhìn, đáy mắt không nhịn được lộ ra vẻ hâm mộ khi thấy người đàn ông kia thong thả nhàn nhã như thể chưa từng trải qua một trận chiến ác liệt, không nhếch nhác như những người trong đội ngũ.
“Ừm, anh về rồi đây.” Thẩm Chi Hủ giơ tay lên muốn xoa xoa đầu cô bạn gái nhỏ. Nhưng anh vừa mới giơ tay lên, cô dường như đã đánh hơi thấy mùi gì đó, bất ngờ lùi về sau một bước.
Thẩm Chi Hủ: “...”
Anh đã rửa sạch hết rồi, sao Ngao Ngao vẫn có thể ngửi thấy mùi máu tanh trên người mình nhỉ?
“Phì...”
Cố Hựu Kỳ quả thực không nhịn được, bật cười ra tiếng.
Thẩm Chi Hủ lạnh lùng nhìn anh ta, lúc đối phương sợ hãi rụt cổ lại, liền ném một viên tinh hạch màu tím qua cho anh ta.
Cố Hựu Kỳ vội vàng nhận lấy, cẩn thận cầm lên quan sát.
“Tinh hạch hệ lôi cấp 8! Chi Hủ, good job!”
Không cần phải nói, anh ta cũng biết đây là tinh hạch của Lạc Phàm, đáy mắt tràn đầy vẻ vui sướng.
Thẩm Chi Hủ không nhìn anh ta nữa, mà là thoáng lướt qua cảnh tượng hoang tàn bên trong căn cứ Thần Quyến.
Lúc này, Kiều Nghệ vẫn có chút chê bai chậm rãi đến gần, bàn tay mềm mại lặng lẽ nắm lấy anh.
Anh lấy lại tinh thần, lập tức nắm ngược lại tay cô, còn không nhẹ không nặng siết lấy.
“Ngao Ngao?”
“Người đẹp ốm yếu.”
“Hở?”
“Kết thúc rồi.” Kiều Nghệ liếc mắt nhìn người đàn ông khôi ngô bên cạnh: “Tất cả mọi chuyện này đều kết thúc rồi, không còn sở nghiên cứu, càng không còn căn cứ Thần Quyến nữa.”
“Đúng thế.”
Thẩm Chi Hủ thấp giọng lẩm bẩm một tiếng, nhìn thoáng qua những khuôn mặt quen thuộc, trên mặt ai nấy đều tràn đầy vẻ vui mừng trò chuyện sôi nổi với nhau.
Anh không khỏi nhớ đến kiếp trước, lúc tiêu diệt xong căn cứ Thần Quyến, xung quanh bản thân đều là zombie, không có lấy một người sống sót đứng bên cạnh mình. Tâm trạng bị đè nén trong lòng lại chẳng có ai để chia sẻ.
Bây giờ, bên cạnh anh đã có Ngao Ngao.
Sắc mặt Thẩm Chi Hủ trở nên dịu dàng, đôi mắt đen láy nhìn về phía Kiều Nghệ lộ ra ý cười nhẹ nhàng.
“Ngao Ngao, cảm ơn em đã luôn ở bên cạnh anh.”
Hai người đối mặt nhau, trong trời đất dường như chỉ còn lại hai người bọn họ.
XONG CHÍNH VĂN
Phiên ngoại tổng cộng có 5 phần:
1. Tiêu diệt căn cứ Thần Quyến.
2. Hổ cha.
3. Bé con.
4. Kiều Nghệ xuyên đến đời trước của Thẩm Chi Hủ.
5. Thẩm Chi Hủ xuyên đến kiếp thứ nhất của Kiều Nghệ.