Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện (Xuyên Sách)

Chương 79

Chương 79
Thẩm Chi Hủ lấy lại tinh thần, cuối người xuống chạm vào đầu mũi màu hồng nhạt của hổ trắng nhỏ.

“Lúc này em mới nguyện ý đến gần tôi à? Không phải lúc nãy còn chán ghét tôi sao?”

Kiều Nghệ hơi chột da, còn bày ra vẻ “Anh nói cái gì đấy, tôi nghe không hiểu.”

Thẩm Chi Hủ càng thấy buồn cười, chỉ là anh không biết vì sao hổ trắng nhỏ lại biết trong óc zombie có tinh hạch, trong lòng anh nghĩ như vậy nên hỏi ra.

“Sao em biết trong óc zombie có tinh hạch?”

“Ngao ngao…” Đương nhiên là do tôi đọc tiểu thuyết nên mới biết được đấy!

Thẩm Chi Hủ thấy dáng vẻ hưng phấn của hổ trắng nhỏ, anh hơi nhướng mày.

“Em tự phát hiện ra?”

Hổ trắng nhỏ thông minh như vậy sao?

Kiều Nghệ do dự rồi lắc đầu.

Chuyện này không thể xem là tự cô phát hiện được, đây là giả thiết cô đọc được từ tiểu thuyết nên mới biết thôi. cho nên mới thử nghiệm thử vài lần, không ngờ là cô đoán đúng thật.

Thẩm Chi Hủ không hiểu ý hổ trắng nhỏ lắm, anh không khỏi nghĩ đến chủ nhân tiền nhiệm của hổ trắng nhỏ, có lẽ là do người này dạy?

Thẩm Chi Hủ nghĩ vậy thì cảm giác không thoải mái bỗng nhiên xuất hiện, nhưng anh không muốn suy nghĩ sâu về vấn đề này, tranh thủ cơ hội mà vò đầu hổ trắng nhỏ một trận, sau đó mới mang theo cây dao xẻ dưa hấu đến bên xác zombie.

Tốc độ anh đào tinh hạch rất nhanh, chí ít thì nhanh hơn Kiều Nghệ nhiều.

Kiều Nghệ nhìn Thẩm Chi Hủ đào được hai viên tinh hạch trong suốt trong năm con zombie, cô vui mừng phấn khởi nhảy nhót tại chỗ, theo thói quen mà đi qua hấp thu tinh hạch, Người đẹp ốm yếu ngăn cản cô lại.

“Bẩn lắm, để tôi rửa sạch rồi cho em chơi.”

Sau khi Thẩm Chi Hủ nói xong bèn cắt một góc áo trên người zombie rồi dùng nó bao trùm lấy hai viên tinh hạch này lại, sau đó dưới ánh nhìn chăm chú sáng chói của Kiều Nghệ để vào trong balo.

Rất hiếm khi Thẩm Chi Hủ nhìn thấy hổ trắng nhỏ nhiệt tình như vậy, anh lại muốn xoa xoa đầu cô, nhưng lại bị cô nhanh chóng tránh né, trong mắt hổ trắng nhỏ lại xuất hiện vẻ ghét bỏ.

Thẩm Chi Hủ tức cười.

“Sao vậy? Em dùng tôi xong rồi muốn ném à?”

Đôi mắt Kiều Nghệ chớp chớp, trông rất “ngây thơ vô số tội”.

“Ngao ngao…” Anh đang nói cái gì vậy? Tôi nghe không hiểu. À, tôi là một con hổ, sao có thể hiểu nhân loại đang nói gì chứ?

Thẩm Chi Hủ lại thấy hổ trắng nhỏ giả ngu giả ngơ, đột nhiên anh nổi ý xấu mà trêu: “Vậy tôi không cho em tinh hạch nữa.”

Đôi mắt Kiều Nghệ trợn to lên, như vậy sao được!

Khoan đã, hình như zombie là do Người đẹp ốm yếu giết chết, tinh hạch cũng là do anh đào ra, chứ không phải cô…s(・` ヘ ´・;)ゞ

Chỉ nghĩ như vậy đã khiến Kiều Nghệ ủ rũ, cái đuôi vốn lắc lư qua lại bỗng gục xuống đất, dáng vẻ gục đầu buồn thiu.

Thẩm Chi Hủ không ngờ lời này lại khiến hổ trắng nhỏ như gặp đả kích lớn như vậy, anh hơi kinh ngạc, lập tức nói: “Tôi nói giỡn thôi, tinh hạch cho em mà.”

Dị năng của hổ trắng nhỏ đúng là rất không tệ, sẽ rất có lợi cho cô khi hấp thu tinh hạch tăng cấp dị năng.

Kiều Nghệ ngước lên nhìn Người đẹp ốm yếu, dường như đang tự hỏi xem lời anh nói có thật không.

“Là thật đấy, đều cho em hết.” Thẩm Chi Hủ vừa nói vừa đánh giá khu biệt thự: “Được rồi, không nên trì hoãn nữa, chúng ta vào xem trong đây có gì cần lấy về núi hay không đã.”

Được, được nhé!

Kiều Nghệ vội vàng gật đầu đi theo Người đẹp ốm yếu vào một căn biệt thự.

Khu biệt thự này dường như không có vật tư gì dùng được, chuyện may mắn duy nhất là một căn biệt thự trong đó có máy phát điện vẫn còn sử dụng được, bình chứa nước vẫn còn nước.

Thẩm Chi Hủ cũng tìm thấy vài bộ quần áo vẫn còn tem nhãn ở trong căn biệt thự này, vậy nên anh định tắm nước ấm rồi thay quần áo mới.

Kiều Nghệ không có bất kỳ ý kiến gì với dự định của Người đẹp ốm yếu, cô nhìn anh bước vào phòng tắm, sau đó đi dạo vài vòng trong phòng, bỗng nhiên ánh mắt nhìn chằm chằm vào con gấu bông nhỏ được bày trên giường.

 


Bình Luận (0)
Comment