Chương 816: Thế giới hai người (5)
Kiều Nghệ thấy ngoài cửa không có nhiều zombie lắm nên thu lá chắn lại.
Thẩm Chi Hủ cẩn thận cảm nhận sự phân bổ của zombie trong chợ đầu mối hạt giống, khóe môi anh hơi cong lên: “Không có zombie cấp cao.”
Kiều Nghệ hiểu ý lấy cung Phản Khúc và mũi tên xương ra: “Anh đi thu thập vật tư, em giúp anh dọn dẹp zombie.”
Lâu rồi cô không dùng cung Phản Khúc không biết có bị ngượng tay không.
"Được."
Thẩm Chi Hủ xuống xe, thấy Kiều Nghệ leo lên nóc xe một cách lưu loát, bộ dáng giương cung bắn tên vô cùng hiên ngang.
Anh không nhịn được, lấy ra một chiếc máy chụp hình lấy liền chụp lại bộ dáng của Kiều Nghệ lúc này.
Nghe thấy một tiếng rắc rắc, Kiều Nghệ không khỏi quay lại theo âm thanh đó. Thấy Người đẹp ốm yếu đang chụp lén mình, lòng cô có chút ngọt ngào nhưng miệng lại hung dữ: “Sao anh còn chưa đi thu thập vật tư nữa."
Thẩm Chi Hủ mỉm cười đáp lại, vung cánh tay dài của mình lên, tất cả zombie đang nhe răng trợn mắt lao về phía anh đều bị tách ra làm hai.
"Xì xì…"
Kiều Nghệ thấy vậy hít một hơi lạnh, trong lòng dâng lên một làn sóng không muốn chịu thua, cô tăng tốc độ tay lên chưa được ba phút, mấy con zombie cấp thấp đã bị mũi tên xương màu trắng đâm xuyên giữa hai lông mày.
Có Kiều Nghệ ở bên ngoài thu hút zombie, Thẩm Chi Hủ chỉ cần dọn dẹp sạch sẽ zombie trong cửa hàng, vung tay lên là tất cả đồ vật trong cửa hàng hạt giống đã bị anh thu vào không gian.
Nửa tiếng sau, cả chợ đầu mối hạt giống đều đã bị Thẩm Chi Hủ dọn sạch, dù là vậy nhưng anh vẫn cảm thấy chưa thỏa mãn.
"Đang nghĩ gì đấy? Nhanh đào tinh hạch đi!"
Sau khi dọn sạch zombie trong cả chợ đầu mối hạt giống, Kiều Nghệ nhìn thấy Người đẹp ốm yếu đứng cách đó không xa, không biết anh đang nghĩ gì, nên lập tức đi tới chọc chọc vào lưng anh.
Thấy anh không nhột mà cũng không có phản ứng gì, Kiều Nghệ nhịn không được lại chọc thêm mấy cái.
Ngay sau đó, bàn tay quấy rối của cô đã bị Thẩm Chi Hủ nắm chặt.
"Quậy hử?"
"Nào có, do thấy anh không để ý tới em." Kiều Nghệ giật giật tay, thấy mình không rút ra được đành làm vẻ vô tội nhìn anh.
“Thật không?” Thẩm Chi Hủ phát hiện cô ngốc này thích nhìn anh với ánh mắt vô tội như vậy mỗi khi làm chuyện xấu, càng là như vậy chỉ khiến anh càng muốn ức hiếp cô thêm thôi.
"Thật mà, thật mà." Kiều Nghệ lại gật đầu, thấy lực nắm của anh vẫn chưa lỏng đi, cô lại giật thêm mấy cái mới rút tay ra được: "Được rồi, chúng ta đào tinh hạch đi!"
Chợ đầu mối hạt giống này chí ít cũng có tới một trăm con zombie, không có cây non mini ở đây nên họ không biết phải đào tới lúc nào nữa.
Ôi, quả thật là lần sau ra ngoài phải mang cây non mini theo mới được, mấy nhánh nhiều vô kể của nó đúng là rất hữu ích!
Thẩm Chi Hủ khịt mũi một cái: "Anh phải tự đào?”
Kiều Nghệ định nói "Đương nhiên", nhưng khi nhìn thấy đôi mắt đen âm u của Người đẹp ốm yếu, cô mới lúng túng mà rụt đầu lại.
“Vậy em đào với anh?” Cô ngập ngừng hỏi.
Thẩm Chi Hủ cười.
Kiều Nghệ tưởng anh mềm lòng, vừa định mỉm cười ngọt ngào thì người ở sau đã đeo khẩu trang lên mặt cô, rồi đặt vào tay cô một con dao găm chuyên dùng để đào tinh hạch.
Kiều Nghệ: "..."
“Người đẹp ốm yếu, anh không thương em…”
Thẩm Chi Hủ nhướng mày, chuẩn bị xem cô sẽ diễn cái gì tiếp theo.
"Trước kia anh đâu có như vậy, có phải anh có con hổ khác ở ngoài rồi không?" Cô tủi thân nhìn chằm chằm người đàn ông vẫn đang ung dung khoanh tay nhìn mình, cô chợt cảm thấy răng mình ngứa ngáy muốn cắn anh một cái.
"Em còn gì muốn nói nữa không?"
Anh ấy là ma quỷ ư?!
Cô cố gắng nhớ lại câu trích dẫn mà mình từng thấy ở kiếp trước: “Hừ, đàn ông đúng là xấu xa, có được rồi sẽ không trân trọng!”
Thẩm Chi Hủ không nhịn cười được nữa, đôi mắt đen của anh hiện lên ý cười, anh hơi cúi người nhìn vào đôi mắt xanh lam nhạt trong suốt kia.
“Yêu hay không thì tối nay em biết.”
"Được rồi, còn chuyện có được rồi lại không trân trọng thì mai em cũng sẽ biết."
Nụ cười của anh có một cảm xúc khác, như thể đang ám chỉ điều gì đó với Kiều Nghệ.
Kiều Nghệ: "!!!"
Cứu mạng, sao tự nhiên anh ấy lại hư hỏng vậy?
Một con mèo to xác như cô có thể nghe được mấy lời lang sói này sao?
“Người đẹp ốm yếu, hứa với em là không mặc quần áo của Pinru* nhé?”
*Pinru: Thương hiệu đồ chơi người lớn của TQ
Thẩm Chi Hủ: "???"
"Pinru là ai?"
Kiều Nghệ sửng sốt một chút.
Đúng rồi, cô quên mất đây là một thế giới khác, Người đẹp ốm yếu không hiểu đồ Pinru là thế nào.
Cô cũng không có ý định giải thích nên đẩy người đó sang một bên nói: "Làm việc làm việc thôi!"
Dứt lời, mặt cô đau khổ cầm lấy con dao găm rồi đi đào tinh hạch.
Thẩm Chi Hủ lại sờ sờ cằm, quyết định có cơ hội sẽ nói hỏi một chút vì anh rất muốn biết Pinru là ai.
Một tiếng sau, họ đã đào tinh hạch xong.
"Thành quả thế nào?" Kiều Nghệ duỗi tay chân hỏi anh.
"45 tinh hạch cấp 3 và 28 tinh hạch cấp 4."
“Giàu rồi, giàu rồi.” Tốc độ của Kiều Nghệ không nhanh bằng anh, nên chỉ mới đào được 27 tinh hạch cấp 3 và 13 tinh hạch cấp 4.
Thẩm Chi Hủ cười cười bảo Kiều Nghệ ném tinh hạch vào thùng chứa nửa xô nước sạch, sau đó lại lấy ra một xô nước nhỏ ra hiệu cho cô rửa tay.
Kiều Nghệ cho tay vào thùng nước, cảm thấy nước hơi lạnh, cô vừa định lấy ra thì lại có một đôi bàn tay to có nhiệt độ cơ thể cao hơn mình đưa tay vào, đôi tay nhỏ nhắn của cô được anh bao lấy nhẹ nhàng xoa nắn.
"Có cần thêm nước rửa tay không?"
Thẩm Chi Hủ cười nhẹ: “Nên kỹ chút.”
"Hừ, em không nói anh cũng có dùng đâu."
Cô biết cái tên này cũng có bệnh sạch sẽ!
Thẩm Chi Hủ cũng không phản bác vì đúng là như thế thật. Sau khi xoa nắn đôi bàn tay nhỏ bé của bạn gái xong, anh lấy nước rửa tay ra, bóp một nắm cho cả hai cùng dùng.
"Người đẹp ốm yếu, tiếp theo mình đi đâu đây?"
"Đến mấy trang trại."
"Hả?"
"Ở đó có vườn cây ăn trái, mình lấy một ít về thôn Đường Hà trồng."
Rửa tay xong Kiều Nghệ giơ cho anh một ngón tay cái.
"Lúc đó có thể đến thôn gần thành phố Phù Quang xem tình hình, lấy thêm một ít máy móc cũng được."