Chương 829: Bé hổ siêu cute phô mai que đến đây!!! (6)
“Anh lớn như vậy rồi, sao vẫn còn thích trêu chọc Tiểu Thụ vậy?”
Cũng may là cây non mini tính tình tốt, nếu không thì Cố Hựu Kỳ vừa mới tiến vào cấp 9 có thể là đối thủ của cây non đã ở cấp 9 đỉnh phong được à?
Khi cấp bậc lên cao, tất cả người có dị năng cũng phát hiện ra rằng việc tăng dị năng của mình lên càng ngày càng khó khăn, cấp bậc của các cường giả ở các căn cứ lớn đều ổn định ở cấp 9, chưa có người nào đột phá cấp người, đương nhiên không bao gồm tên yêu nghiệt Thẩm Chi Hủ.
Cố Hựu Kỳ bị chê có hơi xấu hổ sờ sờ mũi.
Điều này cũng không thể trách anh ta được, không phải vì Tiểu Thụ quá đáng yêu sao?
Kiều Nghệ nhìn thấy Sở Thiên và Cố Hựu Kỳ một trước một sau tiến vào phòng khách, Kiều Nghệ vội đặt đĩa trái cây xuống: “Sao mọi người lại tới đây?”
“Hửm? Chi Hủ không nói với em sao?” Cố Hựu Kỳ dừng bước.
“Cái gì cơ?”
“Hai ngày trước, anh có gọi điện thoại cho Chi Hủ bảo rằng hôm nay chúng tôi sẽ tới đây.” Cố Hựu Kỳ ngừng lại một lát: “Đúng rồi, Chi Hủ đâu, sao không thấy anh ấy?”
Kiều Nghệ gãi gãi cằm: “Lúc này, chắc Người đẹp ốm yếu đang ở đại học ở thành phố Lang.”
Giọng nói của cô có hơi không chắc chắn.
“Hoặc là ở trung tâm y tế?”
Dù sao thì trong khoảng thời gian này Người đẹp ốm yếu thường ở nhà, phòng khám y tế, lớp học của đại học thành phố Lang, nếu anh không có ở nhà thì có thể tìm được anh ở hai chỗ này.
Về chuyện anh không nói cho cô biết đám Cố Hựu Kỳ sẽ tới đây, có lẽ chính bản thân anh cũng quên mất.
Đúng rồi, trong mắt trong lòng người nào đó đều tràn đầy “tinh thần học tập”, bận rộn quá vì vậy quên mất nói với cô cũng nên.
“Cái gì?”
Kiều Nghệ không giải thích, tiếp tục hỏi: “Lần này hai anh tới đây nghỉ phép à?”
Mấy lần trước Cố Hựu Kỳ tới đây đều lấy danh nghĩa là nghỉ phép, nên lần này tới đây Kiều Nghệ mới hỏi như vậy.
“Không phải.” Sở Thiên lắc đầu: “Lần này chúng tôi tới đây là muốn nói chuyện với hai người về thành phố Tinh La.”
“Thành phố Tinh La?” Đây là một thành phố hoàn toàn xa lạ đối với cô.
“Nghe nói ở thành phố Tinh La có một con vua zombie cấp 9, các căn cứ lớn khác cũng đang chọn dị năng giả cao cấp để qua đó giải quyết con vua zombie này.” Sở Thiên thấy zombie hổ trắng đang nằm phơi nắng ở bên cửa sổ nhìn qua, vội vàng nói: “Nhưng mà con zombie này chỉ có một chút linh trí, cũng không phải loài tiến hóa.”
Kiều Nghệ ồ một tiếng thật dài: “Vậy hai người tới đây để hỏi xem chúng tôi có đi không à?”
“Đúng.”
“E là các anh phải thất vọng rồi, tôi và Người đẹp ốm yếu không thể đi được.” Kiều Nghệ nhìn thấy bọn họ lộ ra vẻ kinh ngạc thì suy nghĩ mấy giây rồi nói: “Hai người có thể hỏi mama của tôi, hoặc là Tiểu Thụ xem họ muốn đi không?”
Hổ mẹ và cây non mini đều ở cấp 9 đỉnh phong, chỉ còn thiếu một cơ hội để đột phá, có lẽ chuyến này ra ngoài sẽ có thu hoạch.
Cố Hựu Kỳ và Sở Thiên nhìn nhau, đang định hỏi tại sao hai người không đi thì bóng dáng của Thẩm Chi Hủ đột nhiên xuất hiện trước mắt họ.
Khi Thẩm Chi nhìn thấy bọn họ thì trên mặt thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc: “Sao hai anh lại tới đây?”
Anh nói xong, dường như nhớ ra chuyện gì đó, khẽ cau mày.
Nhưng mà bây giờ chuyện của Ngao Ngao mới là quan trọng nhất.
Thẩm Chi Hủ đi thẳng về phía Kiều Nghệ đang ngồi ở trên ghế sô pha, nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng của cô, khí sắc trông rất tốt, rõ ràng cô được anh chăm sóc rất tốt, khóe môi hơi hơi cong lên.
“Ngao Ngao, chúng ta đi tới phòng khám y tế một chuyến đi?”
“Có chuyện gì vậy?”
“Anh biết cách dự đoán xem đó là người hay hổ con rồi.”
“Có thật không?”
Kiều Nghệ kích động, lập tức đứng dậy khỏi ghế sô pha, dọa Thẩm Chi Hủ sợ hết hồn, anh vội vàng đỡ lấy tay cô.
“Em đừng có lỗ mãng như vậy.”
Kiều Nghệ nắm chặt lấy cánh tay anh: “Đoán bằng cách nào?”
“Chúng ta tới trung tâm y tế một chuyến đi.”
“Vậy thì nhanh lên!”
Thẩm Chi Hủ ừm một tiếng, lực không gian bao trùm xung quanh hai người bọn họ, suy nghĩ vừa động, bọn họ đã biến mất tại chỗ.
Ở trong phòng khách rộng rãi, Cố Hựu Kỳ và Sở Thiên trố mắt nhìn nhau.
Đây là, bọn họ hoàn toàn bị bỏ quên đúng không?
Cây non mini nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của hai người họ thì không nhịn được bật cười thành tiếng, trong mắt đều là vẻ chết nhạo, thậm chí còn dùng giọng điệu già dặn nói: “Hai người quen là được mà.”
“?”
Một lúc lâu sau hai người vẫn chưa thể phản ứng lại, vẫn là Sở Thiên nhìn ra được điểm mấu chốt ở trong lời nói của Thẩm Chi Hủ, anh ta hỏi: “Là người hay là hổ con… Đây là ý gì?”
Chẳng lẽ ở vùng núi gần thôn Đường Hà còn có một con hổ con nữa à?
“À, ý là hổ trắng nhỏ mang thai nhưng không biết là hổ con hay là trẻ sơ sinh loài người.” Cây non mini nói tới đây thì buồn bã nhíu nhíu mày, ở thôn Đường Hà nó đã gặp rất nhiều trẻ sơ sinh loài người, nó luôn cảm thấy trẻ con nhân loại không đáng yêu, nếu như là một con hổ trắng nhỏ, thì.. Ừm, cây chắc chắn sẽ thích!
Có điều nó lại không biết, lời nói này lại có ảnh hưởng lớn tới mức nào tới hai anh chàng ép- ây.
Hai người nhìn nhau rồi quyết định cùng đi tới trung tâm ý tế để xem tình hình thế nào!
...
Bên trong phòng khám, Kiều Nghệ nằm ở trên giường bệnh, bên cạnh là máy siêu âm B. Cô nhìn thấy Người đẹp ốm yếu thuần thục xoa xoa gel siêu âm lên bụng mình thì không nhịn được liếm liếm đôi môi khô khốc.
“Thật sự có thể dự đoán được sao?”
“Có thể chứ.”
Sau một khoảng thời gian học tập, Thẩm Chi Hủ biết được phôi thai của người và phôi thai của hổ không giống nhau, cho nên chỉ cần quan sát cẩn thận, chắc chắn có thể xác định được Kiều Nghệ mang thai loài gì.
Câu trả lời chắc chắn của anh khiến Kiều Nghệ thả lỏng hơn, lại thấy bàn tay cầm đầu dò của Người đẹp ốm yếu bởi vì hồi hộp mà trở nên trắng bệch, cô không nhịn được bật cười, vì muốn làm dịu đi bầu không khí căng thẳng lúc này, cô nói: “Người đẹp ốm yếu, anh muốn con của mình là người hay hổ con?”