Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1024 - Chương 1034: Thược Dược Về Đơn Vị, Trình Diện Anh!

Chương 1034: Thược Dược về đơn vị, trình diện anh!
 

- Nói đi, gọi điện thoại cho tôi là muốn yêu cầu cái gì?

Long Vương đương nhiên vô cùng hiểu rõ phẩm tính của Tần Dương, nhận được cuộc gọi của Tần Dương, nghe khẩu khí này của hắn cũng đại khái đoán được ý nghĩ của hắn rồi.

- Nói thẳng, có thể làm được tôi chắc chắn sẽ làm, không làm được tôi cũng hết cách, nếu cậu muốn bảo tôi xử phạt tay đội trưởng kia thì nhất định không được, dù sao khi ấy cậu ta cũng chỉ vì muốn hoàn thành nhiệm vụ tốt hơn mà thôi.

Tần Dương kêu oan:

- Tôi khi nào thì nói muốn xử phạt vị đội trưởng kia, mặc dù ra quyết sách sai lầm, nhưng hành động bên ngoài rắc rối phức tạp, ai dám nói bản thân vĩnh viễn không phạm sai lầm đây?

Long Vương tò mò hỏi:

- Vậy cậu muốn làm gì, đừng nói với tôi rằng cậu gọi điện thoại tới chỉ để phàn nàn mấy câu nhé?

Tần Dương cười ha ha nói:

- Tôi muốn gây dựng lại tiểu đội Tia Chớp.

Long Vương đầu bên kia sửng sốt:

- Gây dựng lại?

Tần Dương khẳng định:

- Hoặc là trở lại đội ngũ cũ.

Long Vương lập tức hiểu được ý của Tần Dương, cười nói:

- Ý của cậu là muốn gọi Thược Dược, Liệp Ưng, Hắc Báo về lại cho cậu, tiếp tục làm đội viên của cậu?

Tần Dương cười nói:

- Đúng vậy, mặc dù hiện giờ nhiệm vụ tôi chấp hành không nhiều lắm, nhưng chung quy tôi vẫn đang đảm nhận cương vị, đâu thể luôn để tôi đơn độc chấp hành nhiệm vụ được, thực lực của tôi hiện giờ đã tấn thăng lên cảnh giới Đại Thành, nắm giữ một tiểu đội hành động không có vấn đề gì đi.

Long Vương kinh ngạc hỏi:

- Cậu đột phá cảnh giới Đại Thành rồi?

Tần Dương gật đầu:

- Phải.

Tần Dương nói ra việc này cũng để gia tăng phân lượng lời bản thân nói, dù sao một cảnh giới Đại Thành hai mươi mốt tuổi có mức độ coi trọng khác hẳn một Tiểu Thành cảnh đỉnh phong hai mươi mốt tuổi.

- Cậu muốn để bọn họ giúp cậu? Ý kiến của bọn họ thế nào?

Tần Dương cười nói:

- Tiểu đội của tôi đương nhiên không có ý kiến gì với tôi cả, bọn họ còn ước gì được gây dựng lại tiểu đội Tia Chớp ấy chứ.

Long Vương đầu dây bên kia dường như đang suy tư, mấy giây sau, Long Vương sảng khoái đáp ứng:

- Được, tôi có thể đáp ứng yêu cầu này của cậu, nhưng cậu gây dựng lại tiểu đội cũng chẳng khác nào chiếm dụng tài nguyên trong tổ, tôi có thể sẽ sắp xếp cho cậu nhiều nhiệm vụ hơn một chút, không thể nhàn hạ như hai năm trước nữa.

Tần Dương cười nói:

- Được, dù sao chỉ cần ngài sắp xếp thì tôi sẽ đi làm.

Long Vương sảng khoái gật đầu:

- Tôi sẽ bảo người giúp bọn họ làm những thủ tục liên quan, sau này bọn họ sẽ chịu sự quản lý của cậu, cậu là đội trưởng của bọn họ.

Tần Dương thở dài một hơi, cười nói:

- Không thành vấn đề, giao cho tôi là được.

- Sao cậu bỗng nhiên trở lại Kinh Thành vậy?

Tần Dương cười nói:

- Tôi về đào mấy người, dự định mở công ty điện ảnh truyền thông.

Long Vương cười ha ha nói:

- Cậu kinh doanh ngày càng lớn nữa rồi, tiền cũng ngày càng nhiều hơn rồi.

Tần Dương mỉm cười đáp:

- Người sống chung quy cũng cần chơi đùa, cá mặn coi như nằm thì cũng phải lật mặt chứ.

Long Vương cười mắng:

- Thế thì cậu gắng sức mà chơi đi, được rồi, không nói lời vô nghĩa với cậu nữa, có thời gian tới tìm tôi đánh cờ.

- Được, trong hai ngày nay có thời gian sẽ tới xin cơm.

Tần Dương cúp điện thoại, tâm trạng có phần cao hứng.

Gây dựng lại tiểu đội Tia Chớp đối với Tần Dương hay đối với đám Thược Dược mà nói đều là chuyện tốt, bản thân đảm nhận vai trò hành động chính, bọn họ đảm nhận vai trò hỗ trợ, như vậy hắn cũng càng có thể chiếu cố tốt bọn họ hơn, vả lại kinh nghiệm của bọn họ phong phú, mọi người phối hợp lại rất ăn ý, có bọn họ hỗ trợ, hắn muốn chấp hành nhiệm vụ gì cũng sẽ thoải mái hơn rất nhiều.

Về tới nhà vừa vặn kịp giờ cơm.

- Mẹ, mẹ làm cơm cho con ăn xong rồi, không cần tới công ty sao?

La Thi Tây cười nói:

- Hiện giờ mẹ thuê một tổng giám đốc tới quản lý công ty, mẹ đã dần rời tay khỏi sự vụ công ty rồi.

Tần Dương kinh ngạc cười nói:

- Hả, mẹ rốt cục cam lòng ném công ty rồi à, lần này có thể thanh nhàn rồi.

La Thi Tây thở dài:

- Lúc trước cố gắng như vậy, một mặt đương nhiên hi vọng những nhân viên đi theo mẹ kia có thể có thu nhập tốt một chút, một mặt cũng hi vọng để lại cho con chút của cải, nhưng hiện giờ xem ra con càng có bản lĩnh hơn so với mẹ, tiện tay làm ra khối tài sản hơn mấy trăm triệu, còn gia tăng như cầu tuyết, đâu còn cần chút của cải này của mẹ, cho nên dứt khoát tiêu sái một chút giao cho người khác quản lý, trả tự do cho chính mình.

Tần Dương cười nói:

- Mẹ có thể nghĩ như vậy là tốt rồi, con của mẹ cũng rất lợi hại đấy, kiếm tiền căn bản cũng không phải vấn đề gì lớn. Mẹ đấy, cũng đừng quan tâm tới con nữa, nhân lúc còn trẻ tuổi cùng cha đi du lịch khắp nơi đi.

Tần Hoa cười nói:

- Cha mẹ đã lên kế hoạch du lịch vòng quanh thế giới rồi, lộ tuyến không cố định, du lịch không mục đích, muốn đi đâu thì tới đó, chơi đã rồi mới về.

Tần Dương dựng thẳng ngón cái nói:

- Kế hoạch này rất tốt, đi đi, đi đi, chụp nhiều ảnh một chút, mỗi nơi đi tới phải chụp thật đẹp cho con.

- Được!

Tần Dương thỏa mãn ăn bữa cơm gia đình lớn, còn cùng cha Tần Hoa uống nửa chai rượu trắng, người một nhà trò chuyện vui vẻ hòa thuận.

Ăn xong, Tần Dương trở lại phòng mình, dựa trên đầu giường, cầm điện thoại nói chuyện với Thược Dược, Liệp Ưng và Hắc Báo.

Tần Dương:

- Lão đại của mọi người đã trở về rồi đây!

Liệp Ưng phản ứng đầu tiên:

- Lão đại, anh trở lại Kinh Thành rồi sao?

Thược Dược lập tức theo sau:

- Lão đại, đã hỏi được chưa, đã hỏi được chưa, thế nào rồi?

Liệp Ưng:

- Hỏi gì?

Thược Dược:

- Liệp Ưng, không nói cho anh!

Liệp Ưng:

- Như vậy không công bằng! Lão đại có phải đi thăm cô rồi không, hai người âm thầm nói chuyện gì vậy?

Tần Dương:

- /mặt cười, Thược Dược, tôi hỏi qua rồi, ông già đáp ứng rồi, sau này mọi người lại cùng kề vai cùng chiến đấu rồi.

Thược Dược:

- ! ! ! Có thật không? Có thật không? Ha ha ha ha, thật tốt quá!

Liệp Ưng:

- ? ? ? Ai có thể giải thích cho tôi một chút được không, hai người đang nói chuyện gì vậy, loại cảm giác người ngoài không cách nào xen vào này thật không tốt chút nào.

Tần Dương:

- Khà, khà, khà.

Thược Dược:

- Lão đại, Thược Dược về đơn vị, trình diện anh!

Liệp Ưng:

- Về đơn vị? Tia Chớp? Lão đại, anh đã trở lại rồi, a a, khi nãy anh nói trở về không chỉ là trở lại Kinh Thành?

Tần Dương:

- Không phải tôi đã trở về, mà là tôi kéo mọi người về, sau này mọi người vẫn sẽ do tôi chỉ huy, cùng giúp tôi hoàn thành nhiệm vụ được giao, thường ngày không có việc gì thì mọi người nên hẹn hò thì hẹn hò đi, kết hôn gì thì kết hôn đi, không cần phải lãng phí thời gian nữa.

Liệp Ưng:

- Fuck, lão đại thật bưu hãn! Lão đại uy vũ! Như vậy phải uống mấy chai chúc mừng một chút rồi, lão đại, hẹn một hôm không?

Tần Dương:

- Hôm nay tôi phải mời người khác ăn cơm, không hẹn với anh được, đợi Thược Dược xuất viện, chúng ta mới chúc mừng đi.

Liệp Ưng:

- Được, được, được! Quyết định vậy đi, hì, tên kia chắc chắn còn chưa đọc được tin nhắn, tôi đi trêu cậu ta đây!

Tần Dương:

-...

Thược Dược:

- Được đấy, có nên kéo King Kong vào theo không nhỉ?

Tần Dương:

- Dù sao hiện giờ cũng không có chuyện gì, mọi người tổ chức thành đoàn đi Trung Hải đi, trực tiếp chọc trước mặt anh ta, xem vẻ mặt anh ta sẽ thành cái dạng gì, như vậy không phải càng thú vị hơn sao?
Bình Luận (0)
Comment