Chương 1037: Anh rất muốn tôi lập gia đình
- Hả, mọi người tới Trung Hải rồi, vậy mà cũng không đánh tiếng trước?
King Kong nhìn đội viên tiểu đội Tia Chớp trước mặt, ánh mắt kích động, nhưng lời nói ra lại là bất mãn oán trách:
- Mấy người đột ngột tập kích đấy à?
Tần Dương cười ha ha:
- Còn không phải vì muốn cho anh bất ngờ sao.
King Kong nhìn Thược Dược đeo khẩu trang, cười ha hả nói:
- Thược Dược, chẳng lẽ cô cho rằng đeo khẩu trang rồi thì tôi không nhận ra cô sao?
Thược Dược hừ lạnh nói:
- Mặt tôi bị thương, anh cho rằng tôi muốn đeo khẩu trang sao, tôi cũng không phải ngôi sao như lão đại.
- Bị thương?
King Kong sửng sốt, ân cần hỏi thăm:
- Đã xảy ra chuyện gì?
Thược Dược khẽ nói:
- Bị bỏng bom nổ, hủy dung.
King Kong bỗng nhiên nắm chặt tay:
- Ai làm?
Thược Dược trợn mắt liếc King Kong:
- Anh hiện giờ cũng đã giải ngũ rồi, còn quan tâm những thứ này làm gì, chẳng lẽ anh định báo thù giúp tôi sao?
King Kong bất mãn nói:
- Tôi bị thương mới giải ngũ, nhưng tôi cũng không phải không thể ra tay, chỉ thiếu một đầu ngón tay mà thôi.
Liệp Ưng trầm giọng nói:
- Chúng tôi giao đấu hai bên, có lẽ là một đặc công người Đức, thân phận không rõ, trong số đối phương có bom bẫy, cũng may phản ứng nhanh nên không tổn thất lớn, đối phương khi ấy chỉ có một người, nếu không chỉ sợ chúng tôi có thể sẽ hoàn toàn bị diệt cả đội.
King Kong ồ một tiếng, đi tới trước mặt Thược Dược, ân cần hỏi:
- Bị thương rất nặng sao?
Thược Dược đẩy King Kong ra, cười nói:
- Ừ, một vết sẹo lớn, nhưng lão đại đã cầu sư phụ mình chẩn trị giúp tôi, nói là có thể chữa khỏi được, nếu không tôi còn lâu mới có tâm tình tới thăm gã khổng lồ anh đâu.
- Có thể trị được sao? Vậy là tốt rồi!
King Kong thở dài, cười ha ha nói:
- Lão đại có thể làm điều người thường không thể, sư phụ của cậu ấy có thể dạy ra được một đệ tử lợi hại như vậy thì chắc chắn bản thân càng lợi hại hơn.
Hắc Báo cười khà khà:
- King Kong, nói cho anh biết chuyện này, lão đại lo lắng chúng tôi lại xảy ra bị thương tương tự như thế hoặc bất trắc, cho nên đã yêu cầu Long Vương kéo tất cả chúng tôi tới, quay về tiểu đội Tia Chớp, khà khà, hâm mộ không?
King Kong mở to hai mắt, bất ngờ nhìn Tần Dương:
- Lão đại, cậu xây dựng lại tiểu đội Tia Chớp sao?
Tần Dương cười gật đầu:
- Đúng, tôi hành động là chính, bọn họ hỗ trợ tôi.
Thần sắc trên gương mặt King Kong phức tạp:
- Tôi có thể gia nhập không?
Tần Dương cự tuyệt nói:
- Anh gia nhập làm gì, đã rút lui rồi thì sống cho tốt đi, cần gì phải lội vào nữa, cũng không phải việc gì tốt, chung quy vẫn sẽ có nguy hiểm.
Vẻ mặt King Kong khổ sở nói:
- Thấy mọi người kề vai sát cánh chiến đấu như vậy tôi cũng muốn trở về, cho dù tay của tôi bị thương, nhưng tôi vẫn còn có thể làm được những chuyện khác.
- Anh đừng nghĩ thêm nữa!
Tần Dương dứt khoát cắt ngang lời King Kong:
- Việc này không có thương lượng.
Vẻ mặt King Kong đau khổ, uất ức than:
- Lão đại, cậu ghét bỏ tôi...
Tần Dương cười ha ha nói:
- Đúng, đúng, đúng, chính là ghét bỏ anh đấy, không phục anh có thể tới đánh tôi, hoặc chuốc tôi trên bàn rượu.
Hắc Báo cười hả hê nói:
- King Kong có dáng người cao lớn, nhưng dù có là mười King Kong cùng đánh tới thì cũng không phải đối thủ của lão đại, làm vậy hoàn toàn là tự chuốc khổ. King Kong à, có lẽ trên bàn rượu anh có thể giãy dụa được một chút đấy...
- Giãy dụa cái rắm!
Vẻ mặt King Kong bất lực, châm chọc nói:
- Thực lực của lão đại hiện giờ ngày càng hung hãn, tố chất thân thể cũng càng mạnh hơn, tửu lượng cũng tăng lên rất nhiều, cảm thấy cậu ấy căn bản không uống say được!
Hắc Báo tò mò hỏi:
- Lão đại, anh hiện giờ rốt cuộc lợi hại tới mức nào rồi?
Tần Dương mỉm cười, tiện tay xoay người nhặt một hòn đá lên, tay phải mở chưỡng, tay trái nắm lại, đột ngột vung một quyền đánh tới hòn đá trong lòng bàn tay trái, hòn đá kia trong nháy mắt vỡ thành mấy mảnh.
Miệng Hắc Báo lập tức mở rộng, hòn đá này rất cứng, dù muốn dùng búa đập nát cũng phải sử dụng một lực rất lớn, nhưng một quyền này của Tần Dương trông qua rất tùy ý, vậy mà lại trực tiếp đập nát hòn đá này.
Nhưng Tần Dương vẫn chưa biểu diễn xong.
Tay phải của Tần Dương nắm chặt đá vụn, ngón tay phải búng ra.
- Vút! Vút! Vút!
Mỗi lần ngón tay Tần Dương búng ra cũng sẽ có một miếng đá vụn bay ra, miếng đá vụn kia giống như viên đạn xẹt qua không trung, tiếng xé gió vang lên, sau đó đánh trúng cây khô cách đó không ra, hõm sâu vào bên trong.
Đám người trợn mắt há hốc mồm, vô cùng chấn động.
Sau khi Tần Dương bắn xong mấy cục đá liền tiện tay vứt số đá vụn còn lại đi, sau đó nắm chặt tay, đánh một quyền vào trong không trung, quyền này nhắm ngay xuống mặt đất.
Một dấu quyền mắt thường có thể thấy được được đánh ra ầm ầm nặng nề nện xuống mặt đất, mặt đất ầm ầm nổ tung, bùn đất vẩy từ trong ra, trên mặt đất xuất hiện một hố nhỏ sâu ít nhất khoảng hai mươi, ba mươi centimet.
- Fuck!
Hắc Báo bật thốt lên:
- Đây là cái gì, cách không đả ngưu?
- Nội khí hóa cương, cương khí bên ngoài mà thôi.
Tần Dương cười giải thích:
- Tôi cũng mới đột phá cách đây không lâu.
Hắc Báo hâm mộ nói:
- Cái này cũng thật lợi hại, như vậy khi giết người sẽ không cần súng nha, tiện tay chọc một cái, đối phương đã lặng lẽ lìa đời rồi...
Tần Dương cười nói:
- Người tu hành quả thật có năng lực như vậy, cũng vì thực lực của tôi đã đột phá, có lẽ ông già bên kia mới càng coi trọng tôi hơn, mới đáp ứng để mọi người sang hỗ trợ tôi.
Thược Dược tỉ mỉ, ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm vào Tần Dương:
- Lão địa, anh hiện giờ đang đi học ở Trung Hải, vốn trạng thái để không nhỉ, bây giờ chúng tôi đều đã là thủ hạ của anh, như vậy có phải nói rõ sau này anh càng cần chấp hành nhiều nhiệm vụ hơn không?
Tần Dương không giấu diếm, thản nhiên gật đầu:
- Sau này nhiệm vụ có thể nhiều hơn một chút so với khoảng thời gian thoải mái trước kia, chẳng qua hiện giờ thực lực của tôi đã tăng mạnh, cộng thêm có mọi người trợ lực, chấp hành nhiệm vụ hẳn nhẹ nhàng hơn trước kia không ít.
Thược Dược thấp giọng nói:
- Lão đại anh vì chúng tôi mà phải hi sinh tự do của bản thân...
Tần Dương mỉm cười nói:
- Tôi gia nhập Long Tổ, con đường không giống mọi người, tôi là bị sư phụ ném vào, làm như vậy là để tăng cường rèn luyện tôi, hơn nữa bản thân tôi cũng lấy được một thân phận bảo vệ mình. Trong khoảng thời gian tôi gia nhập Long Tổ này cũng không tiếp xúc kết giao với người khác, chỉ biết có duy nhất mấy người, chúng ta cùng phấn đấu, cùng chiến đấu, King Kong bị thương xuất ngũ, mặt của Thược Dược bị hủy, tôi không hi vọng mọi người bị thương nhiều hơn nữa, chúng ta là bạn bè, đối với sự an toàn trong tương lai của mọi người mà nói thì chút hi sinh này của tôi tính là gì?
Tần Dương ngừng lại một chút, sau đó mỉm cười nhìn Thược Dược:
- Cô xem đi, Hắc Báo đã bao tuổi rồi, hai mươi chín gần ba mươi rồi, Thược Dược cũng sắp hai mươi bảy rồi, nếu không tìm người gả đi, sau này sẽ thật sự thành gái lỡ thì đấy, đến lúc đó chẳng phải phải oán lão đại tôi đây không chiếu cố tốt sao...
Thược Dược khẽ nói:
- Anh rất muốn tôi lập gia đình à.
Hắc Báo cười khà khà:
- Đàn ông ba mươi mốt xuân xanh không phải sợ, nhưng Thược Dược ngược lại phải cố gắng một chút, dù sao mỹ nữ bên cạnh lão đại quá nhiều, cô có vẻ không có cơ hội gì rồi.
Thược Dược đạp bay một cái:
- Cút!