Chương 1039: Người quản lý gia tộc
Phòng bao lịch sự tao nhã, Tần Dương và Tô Mục Dao ngồi đối diện nhau, chiếc bàn trước mặt hai người bày đầy thức ăn.
Tô Mục Dao bưng ly rượu trước mặt lên:
- Tần tiên sinh, tôi mời anh một ly, cảm ơn anh đã cứu mạng tôi.
Tần Dương cũng không vội vã cụng ly, khẽ cười nói:
- Tô tiểu thư, tôi thấy sức khỏe của cô hình như không tốt lắm, uống rượu có lẽ không nên, hay là cô uống nước ngọt đi?
Tô Mục Dao mỉm cười nói:
- Không sao, thân thể này của tôi vốn sinh ra đã yếu, bị thương tổn từ trong bụng mẹ, hôm nay uống chút rượu kích thích chút khí huyết, chỉ là không thể uống quá nhiều, tôi uống hai ngụm thôi, không nhiều đâu.
Nếu Tô Mục Dao đã nói như vậy thì Tần Dương cũng không khuyên bảo thêm nữa, nâng ly lên cụng một cái với Tô Mục Dao.
- Ngày đó tôi cũng đã nói với anh của cô, chuyện cứu người chỉ là vì năng lực trong phạm vi cho phép mới thuận tay giúp đỡ, hai người không cần quá để trong lòng, mặc dù xác thực đã làm chuyện tốt, nhưng cứu hai người rồi bản thân tôi cũng rất vui vẻ, ngược lại không phải vì cứu mà nhận báo đáp gì cả.
Tô Mục Dao mỉm cười nói:
- Tôi vốn đã sớm nghĩ tới cảm ơn trước mặt Tần tiên sinh, nhưng sức khỏe này của tôi vốn đã rất yếu, lần trước từ sau khi ngâm nước đã rất lâu mới từ từ hồi phục lại được, cho nên vẫn luôn kéo dài tới tận bây giờ.
Tần Dương cười ha ha nói:
- Đã nói là hai người quá để ý rồi, nói ra cũng vì việc này mà còn khiến tôi trở nên nổi tiếng trên mạng đấy.
Tô Mục Dao cũng cười rộ lên, nói:
- Mặc dù tôi ở bệnh viện, nhưng tôi vẫn luôn chú ý tới việc này, sau đó mới biết được thì ra Tần tiên sinh tới Li Giang để quay MV ca khúc mới của ca sĩ lớn Miêu Toa, tôi sai người nghe ngóng, càng biết được Tần tiên sinh hóa ra là truyền nhân của Ẩn Môn, Tần tiên sinh thật đúng là thiếu niên anh kiệt.
Tần Dương hơi sững sờ:
- Tô tiểu thư cũng là người tu hành?
Tô Mục Dao cười khổ nói:
- Tô gia chúng tôi là người tu hành, nhưng tôi không phải, sức khỏe của tôi yếu ớt, hết cách tu hành.
- Tô gia?
Tần Dương chau mày:
- Tô gia nào?
Tô Mục Dao mỉm cười trả lời:
- Tô gia Kinh Thành, Tần tiên sinh đã từng nghe qua chưa?
Trong mắt Tần Dương thể hiện sự kinh ngạc, nếu là lúc trước có lẽ hắn chắc chắn không biết Tô gia kia, nhưng sau khi chân chính bái nhập sư môn rồi, Tần Dương đọc trong tư liệu đã chỉnh lý về gia tộc hoặc môn phái tu hành Trung Hoa, cũng có sự hiểu biết về gia tộc và môn phái có danh tiếng ở Trung Hoa.
Tô gia Kinh Thành chính là một trong những gia tộc rất có thực lực danh tiếng trong giới tu hành, Tần Dương không ngờ Tô Mục Dao nhìn qua trông yếu đuối này lại là người Tô gia.
Tần Dương theo bản năng nhớ tới lão đầu tóc bạc đi bên cạnh Tô Mục Dao trước đó, lão giả kia tinh thần khí thế đều nội liễm, hẳn là một cao thủ, khi trước Tần Dương còn kinh ngạc, hiện giờ biết thân phận của Tô Mục Dao rồi, ngược lại coi như đã hiểu được nghi vấn trong lòng.
- Có biết, Tô gia là gia tộc có thực lực rất mạnh trong giới tu hành, nhân tài trong gia tộc xuất hiện tầng tầng lớp lớp, trong giới kinh doanh và giới chính trị đều có những nhân vật khét tiếng...
Tô Mục Dao mỉm cười nói:
- Tần tiên sinh quá khen, Tô gia chẳng qua chỉ là có nhiều người hơn một chút mà thôi, nhiều người thì nhiều miệng cơm, đương nhiên các ngành nghề đều phải làm một chút, có lý tưởng thì tham gia chính trị, muốn kiếm tiền thì đi kinh doanh, làm lâu rồi thì đương nhiên tích lũy được chút tài nguyên, ngược lại Tần tiên sinh là nhất mạch đơn truyền của Ẩn Môn, mặc dù lượng người ít, nhưng mỗi thời đại Tông chủ đều là loại người kinh tài tuyệt diễm.
- Chỉ riêng Ẩn Môn hiện giờ, tiền bối Tam Nhãn Thần Quân có đồng thuật hạng nhất, sư phụ của Tần tiên sinh là Mạc tiên sinh Y Vũ Song Tuyệt, danh chấn thiên hạ, cứu sống được vô số người, trong giới người tu hành không ai không tán thưởng, có thể nói là có bạn bè khắp thiên hạ.
Tần Dương cười ha ha nói:
- Sư công và sư phụ của tôi đều lợi hại, tôi thì không so được với bọn họ, tôi chỉ ăn chùa từ họ mà thôi.
Tô Mục Dao hé miệng cười nói:
- Tần tiên sinh quá khiêm tốn rồi. Anh mới hơn hai mươi mà đã danh chấn một phương, đợi thêm thời gian nữa thành tựu nhất định sẽ vượt qua cả Mạc tiên sinh và Miêu lão tiên sinh.
Tần Dương cầm đũa lên gắp một đũa, cười nói:
- Nếu đều đã là người tu hành, ai cũng biết ai rồi, vậy chúng ta cũng đừng thổi phồng lẫn nhau nữa, cũng đừng mở miệng một tiếng Tần tiên sinh, tất cả mọi người đều là người trẻ tuổi, trông qua tuổi tác cũng không cách biệt nhau lắm, thoải mái một chút, trực tiếp gọi bằng tên đi.
Tô Mục Dao mỉm cười nói:
- Nếu Tần tiên sinh đã nói như vậy, vậy thì tôi sẽ không khách khí nữa.
Tần Dương cười nói:
- Quá khách khí khiến toàn thân không được tự nhiên.
Tô Mục Dao mỉm cười, chân thành nói:
- Mặc dù sức khỏe của tôi kém, không thể tu hành, nhưng ông trời cũng coi như không bạc đãi tôi, cho tôi đầu óc thông minh. Ông nội của tôi là gia chủ Tô gia, vì chuyên tâm tu hành cho nên sự việc trên dưới Tô gia đều do cha tôi giúp đỡ. Năng lực của cha tôi bình thường, trước kia xảy ra chuyện bị hố mấy lần, tôi giúp bày mưu tính kế, sau đó dần dần được ông nội thích, ông nội liền để tôi giúp cha tạm thời quản lý việc vặt trên dưới Tô gia...
Tần Dương kinh ngạc nhìn Tô Mục Dao:
- Hả, không ngờ cô còn trẻ như vậy mà đã khó lường như vậy rồi!
Tô Mục Dao khẽ cười nói:
- Đều là chuyện nhỏ trong gia tộc, việc lớn chân chính đương nhiên vẫn cần vị gia chủ là ông nội quyết định, tôi chỉ là phụ nữ, cũng không thể kế thừa nắm quyền Tô gia được, chẳng qua chỉ giúp đỡ một chút thôi.
Tần Dương nhớ tới Tô Bình nhìn thấy lần trước, tò mò hỏi:
- Lần trước Tô Bình mà tôi thấy kia là anh trai của cô?
Tô Mục Dao gật đầu:
- Đúng, anh trai ruột, chẳng qua anh trai của tôi mắt cao tay thấp, đã tự do tùy ý quen, vốn trông cậy anh ấy có thể chống đỡ đời này của chúng tôi, nhưng hiện giờ xem ra không có hi vọng lớn, đợi ông nội giao quyền lại phải phân chia quyền lợi một lần nữa, chỉ sợ quyền quản lý trong tay tôi cũng phải giao ra thôi...
Tần Dương ừ một tiếng, không đánh giá nhiều thêm.
Tần Dương đại khái vẫn rõ ràng phương thức quản lý gia tộc lớn như thế này, sẽ có một gia chủ, quyền của gia chủ rất lớn, nhưng đồng thời cũng bị mọi người quan sát, sản nghiệp trong gia tộc hoặc những tài nguyên khác sẽ phải nộp vào gia tộc sẽ giao cho người có khả năng quản lý, năng lực mạnh thì trong gia tộc sẽ quản lý sản nghiệp quan trọng nhất, năng lực yếu một chút thì quản lý những sản nghiệp kém hơn hoặc trợ giúp cho người có năng lực mạnh.
Loại phương thức quản lý này cũng tạo ra cạnh tranh kịch liệt trong gia tộc thông thường, dù sao gia tộc lớn có nhiều người thì tương đương sẽ có lợi ích xung đột, đương nhiên cũng sẽ có đấu tranh.
Tô Mục Dao trịnh trọng nói:
- Tôi không biết tương lai sẽ thế nào, nhưng cái mạng này của tôi đã được anh cứu, nếu có một ngày anh cần được giúp đỡ thì xin hãy mở miệng, tôi sẽ nắm chặt khả năng vận dụng tối đa tài nguyên Tô gia giúp anh, báo đáp ân tình của anh.
Thái độ của Tô Mục Dao rất thành khẩn, ánh mắt cũng rất chân thành, có thể nhìn ra được cô xác thực từ tận đáy lòng muốn báo đáp Tần Dương.
Tần Dương không khách sáo, sảng khoái đáp ứng:
- Được, nếu tôi thật sự cần giúp đỡ thì tôi sẽ mở miệng.
Tô Mục Dao thấy Tần Dương đã đáp ứng liền thở phào một hơi.
Chuyện Tần Dương cứu Tô Mục Dao thật ra khiến trong lòng Tô Mục Dao có phần phức tạp, đương nhiên phần nhiều là cảm ơn, còn có chút xấu hổ, vì cô nghe Tô Bình nói lúc trước Tần Dương vì cứu cô mà đã hô hấp nhân tạo cho cô.
Vì cứu người nên đương nhiên không tồn tại chuyện chiếm tiện nghi gì cả, chẳng qua mỗi lần Tô Mục Dao nghĩ tới chuyện này chung quy tâm vẫn khó bình tĩnh được.
Đây chính là nụ hôn đầu của cô đấy, còn trong tình huống không biết gì dùng phương thức như vậy bị người ta lấy mất...