Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1065 - Chương 1075: Ai Xếp Thứ Hai?

Chương 1075: Ai xếp thứ hai?
 

- Đánh cuộc?

Ánh mắt Tô Mục Dao nghi ngờ hỏi:

- Tôi cũng tán đồng cách đánh giá của anh về gã, bất luận là kẻ nào nếu cực kỳ hận một người đều sẽ muốn hạ nhục kẻ đó, vậy thì chỉ cần là chuyện liên quan tới người gã hận thì quả thật thù hận rất dễ che mờ cảm xúc, chẳng qua Lục Phù Trầm dù sao cũng là đệ tử kiệt xuất của Lục gia, nếu nói phải đánh cuộc thua chỉ sợ gã sẽ không dễ dàng rút lui như vậy chứ nhỉ?

Tần Dương cười ha ha:

- Có lẽ, nhưng chỉ cần cẩn thận ngẫm lại sẽ luôn có cách.

Tô Mục Dao nhìn Tần Dương không nói ra là cách gì cũng mỉm cười, không tiếp tục hỏi tới nữa, ngược lại hai mắt Tư Đồ Hương sáng lên, dường như nghĩ tới điều gì đó.

Cách Tư Đồ Hương nói tới đương nhiên là trực tiếp khiêu chiến. Lực chiến đấu của Tư Đồ Hương có thể thắng Hà Tú khiếu huyệt hai mươi bảy, mặc dù không biết thực lực của Lục Phù Trầm là gì, nhưng chung quy tối đa cũng chỉ ở hai mươi bảy khiếu huyệt thôi.

Tần Dương chiến thắng Hà Tú cũng không khó khăn gì, cho nên dù Lục Phù Trầm có lợi hại hơn, nhưng Tần Dương cảm giác bản thân hẳn cũng chiến thắng được gã, tốt xấu gì hắn cũng đã ăn một chưởng toàn lực của cao thủ Siêu Phàm mà vẫn không chết, không bị thương, không phải sao?

Hôm qua khi tới, Lục Phù Trầm đã trực tiếp trào phúng Long Thất dự thi đấu và xem chừng hắn, nếu bản thân khiêu khích Lục Phù Trầm mấy câu đến đánh cuộc một lần, đấu một trận, đừng nói là khối thiên thạch này, dù có ép vật càng quý hơn hắn cũng dám.

Từ đó có thể thấy hắn không phải sẽ hố lại gã được hay sao?

Chẳng qua tự tin thì tự tin, Tần Dương cũng không muốn can thiệp quá sâu, dù sao hiện giờ còn có cường địch đang rình mò, không biết chuẩn bị âm mưu quỷ kế gì, lúc này hắn công khai xuất hiện càng nhiều càng dễ bị người ta chú ý tới, như vậy sẽ càng không ổn.

Tất cả vẫn nên chờ kết thúc hết rồi nói sau.

Hơn nữa chỉ là một khối thiên thạch mà thôi, tuy Tần Dương khá yêu thích, nhưng còn chưa tới mức luôn lưu luyến nhớ nhung trong lòng.

Ba người nhàn nhã đi dạo một vòng, phát hiện có không ít đồ chơi mới lạ, bao gồm cả gian hàng của Viên gia mà Long Viên Viên nói trước đó, bên trên có đủ loại đồ chơi nhỏ tinh xảo, những món đồ này có công năng, hơn nữa Viên gia còn nhận làm đủ loại đồ vật đặt làm.

Tần Dương nhìn một vòng, hơi thất vọng, những vật này có chút chênh lệch so với những sản phẩm khoa học kỹ thuật cao trong Long Tổ, Tần Dương đương nhiên không có hứng thú mua, dù sao mấy vật kia trong Long Tổ càng tốt hơn, mà cũng không mất tiền mua...

Tần Dương không có hứng thú, Tô Mục Dao ngược lại mua hai món đồ chơi nhỏ có công năng đặc biệt, cảm xúc dâng trào nghịch chơi.

- Những thứ này anh đều thấy chướng mắt sao?

Tần Dương cười nói:

- Những vật này mặc dù tinh diệu, nhưng hiệu quả có hạn đối với cảnh giới thực lực nhất định, những vật này có hiệu quả rất thấp, chẳng qua đối với cô dùng để phòng thân cũng không tệ lắm, những vật này đối phó với người thường hoặc người tu hành cảnh giới Đại Thành trở xuống thì quả thật một chiêu trúng.

Tần Dương giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ:

- Thời gian cũng không còn sớm, đi thôi, chúng ta tới khu thi đấu chiếm vị trí hàng phía trước, nếu đi muộn cũng chỉ có thể nhìn ở hàng phía sau thôi, như vậy sẽ không thể thấy rõ được.

- Được, đi thôi.

Ba người rời khỏi tòa nhà đại sảnh đấu giá, nhanh chóng tới khu vực đài thi đấu được xây dựng chuyên biệt, khu lôi đài này cũng không ở trong khu trang viên, mà là trong một khe núi rộng rãi ở phía Bắc cách trang viên không xa.

Khe núi này vốn là rừng cây rậm rạp, nhưng hiện giờ tất cả cây cối đã được chặt đi hết không còn, mặt đất được san bằng, sau đó chống rất nhiều sắt thép đặt ở bốn phía khe núi lên thành khán đài, một loạt các bậc thang, trông giống như một đấu trường bình thường.

Lúc này trên vị trí ngồi đã có không ít người ngồi, ba người Tần Dương mới đi qua đã nghe thấy có người gọi tên của mình, ngẩng đầu lên thì thấy là đám người Trần Hầu, Long Thất.

Đám người Tần Dương đi theo con đường dành cho người đi bộ bước lên bậc thang, mỉm cười nói:

- Hai người không phải đã báo danh thi đấu lôi đài rồi sao?

Long Thất cười nói:

- Báo rồi, khi nào được gọi tên thì mới lên lôi đài, chẳng lẽ còn phải đặc biệt làm khu vực chỗ ngồi cho tuyển thủ sao, như vậy xấu hổ lắm.

Tần Dương cười ha ha nói:

- Lát nữa tôi sẽ ở dưới đài hò hét cổ vũ cho mọi người.

Long Thất khoát tay, trên gương mặt tuấn tú lộ ra nụ cười bất lực:

- Tôi chỉ làm nền thôi, cũng không có ý định tranh ngôi, ngược lại Trần Hầu có thể tranh một chút.

Trần Hầu cười ha ha:

- Long Thất, anh cũng đừng tâng bốc tôi, mặc dù tôi nói muốn đấu một trận với Triệu Thanh Long, Vân Bạch Linh, nhưng tôi còn biết người biết ta, tôi chắc hẳn có thể chống đỡ một lát, nhưng hẳn không phải đối thủ của bọn họ.

Long Thất cười khà khà nói:

- Trừ vị trí số một, số hai ra, không phải còn có vị trí số ba ư, vẫn có phần thưởng.

Trần Hầu bĩu môi, vẻ mặt khinh thường:

- Thứ ba có ý nghĩa gì, đừng nói là thứ ba, cho dù đứng thứ hai cũng không có ý nghĩa gì, tôi hỏi anh, người đàn ông đạt quán quân chạy một trăm mét vượt rào trên thế vận hội Olympic là ai?

Tần Dương mỉm cười nói:

- Liễu Tường.

Trần Hầu nói:

- Vậy anh có biết người thứ hai khi đó là ai không?

Tần Dương mỉm cười:

- Bart Fudi nước Mỹ.

Biểu tình của Trần Hầu cứng đờ, banh quai hàm hỏi:

- Tôi nói chính là tuyển thủ người Hoa, ai chạy thứ hai?

Tần Dương mím môi, cười nói:

- La Khoa.

Sắc mặt Trần Hầu cứng đờ lần nữa, đám người Long Thất bên cạnh ngay khi Tần Dương trả lời câu thứ nhất sắc mặt đã cổ quái, đợi tới khi Tần Dương trả lời tới câu thứ hai, mọi người đã không nhịn được cười rộ lên.

- Trần Hầu, lần này anh đá trúng bàn sắt rồi, ôi, cười đau chết bụng tôi.

Gương mặt Trần Hầu cũng nở nụ cười bất lực:

- Anh có phải fan cuồng thể dục không vậy, sao nhớ rõ như vậy chứ, biết rõ tôi muốn nói đạo lý, vậy mà anh cứ trả lời vanh vách, như vậy rõ ràng chính là muốn đánh mặt tôi mà.

Tần Dương cười khà khà:

- Không phải anh hỏi sao, nếu tôi biết thì đương nhiên phải trả lời chứ, tôi không có làm anh mất mặt mà.

Long Thất đứng bên cạnh tiếp lời:

- Đúng, Tần Dương anh chắc chắn không làm anh ta mất mặt, là chính anh ta tự đánh mặt mình, hơn nữa còn rất dùng sức, đánh đến mặt sưng húp lên rồi, khà khà, đã lâu không xem truyện cười vui vẻ như vậy, tôi cảm thấy tôi ít nhất có thể vui mừng một năm rồi!

Trần Hầu xụ mặt nói:

- Long Thất, anh tốt nhất cầu nguyện đừng ngẫu nhiên lấy đúng số làm đối thủ của tôi, nếu không tôi nhất định đánh cho anh bò đầy đất!

Long Thất không thèm để ý trả lời:

- Xác suất anh rút được đối thủ cùng đấu vòng thứ nhất ngẫu nhiên là một phần ba mươi mốt, xác suất kia rất thấp, tôi cung không tin bản thân xui xẻo như vậy, có thể bốc trúng được anh.

Trần Hầu cười khà khà nói:

- Thực lực của anh cũng không kém, đâu thể đã bị loại ở vòng đầu tiên được, vòng đầu thứ nhất không được thì vòng thứ hai sẽ có cơ hội.

Long Thất bĩu môi:

- Theo tôi được biết, Lục Phù Trầm, Triệu Thanh Long và Vân Bạch Linh có thực lực mạnh hơn so với tôi, chỉ cần lấy ngẫu nhiên được bọn họ cơ bản sẽ không có chuyện của tôi nữa, còn về phần anh, xác suất lấy ngẫu nhiên được bọn họ của anh lớn hơn, anh muốn báo quan tư thù, không có cửa đâu!
Bình Luận (0)
Comment