Chương 1083: Siêu cường áp đảo
Sự việc gần như đã sáng tỏ, nhưng Tần Dương có chút thất vọng.
Vốn cho rằng Lục Nguyên Thịnh tham dự là đại biểu cho Lục ga, hiện giờ xem ra dường như chỉ có hành động cá nhân của Lục Nguyên Thịnh, hơn nữa mức độ Lục Nguyên Thịnh tham gia vào cũng có hạn, thậm chí gã cũng không biết rốt cuộc Chúc Thiên Sơn muốn làm như thế nào.
Vậy thì Hắc Thủ sắm vai trò gì đây?
Sáng ngày hôm sau, trận đấu tiếp tục diễn ra, Đoan Mộc Phong đã sớm để nhân viên ngụy trang thành người vệ sinh quét rác một lần nữa xác định tình huống xung quanh đấu trường, trừ món đồ nguy hiểm đã bị xử lý qua kia, còn lại không phát hiện thêm thứ gì khác thường nữa.
Đoan Mộc Phong và Tần Dương đã cùng xác nhận qua, nếu quả bom kia không bị phát hiện, khi nổ tung sẽ có uy lực ít nhất có thể đạt tới khoảng khu vực hai mươi mét, trong khu vực khán đài xung quanh hai mươi mét sẽ có bao nhiêu người?
Nếu quả bom kia thật sự bị kích nổ, như vậy ít nhất sẽ có hơn mười người chết tại chỗ, số người bị thương càng nhiều hơn, trong điều kiện uy lực như vậy đối phương có lẽ sẽ không có sắp xếp khác, dù sao uy lực như vậy là đủ rồi, nổ một chỗ hay nổ hai chỗ cũng không có gì khác nhau, nổ chết năm mươi người và một trăm người thật ra chỉ khác biệt về con số, tính chất không có sự khác biệt.
Tần Dương cũng không vì vậy mà thả lỏng cảnh giác, vì Chúc Thiên Sơn từng nói gã biết ai là kẻ thù của mình, gã muốn trả thù kẻ thù của mình, mà người xem bên khán đài Tây lại là ngẫu nhiên, Chúc Thiên Sơn không cách nào đoán được kẻ thù của gã nhất định sẽ ngồi ở chỗ đó, như vậy là nói uy lực của quả bom khổng lồ kia nhằm vào cũng không phải kẻ thù của gã.
Vậy thì gã dùng chiêu số gì nhằm vào kẻ thù của gã?
Ám sát?
Hạ độc?
Hay thủ đoạn tương tự?
Hiển nhiên xác suất của kế sau cao hơn nhiều, một thủ đoạn đã có hiệu quả thì cần gì phải hạ thủ đoạn thứ hai đây?
Vậy thì vấn đề mấu chốt nhất tới rồi, kẻ thù của gã là ai, có thể tồn tại quả bom thứ hai ở nơi nào?
Trần Hầu lên sân khấu, Tần Dương vốn còn chuẩn bị cược một bàn cho vui, nhưng trong lòng có chuyện, còn đâu hào hứng này kia chứ?
Không ngoài dự liệu của Trần Hầu, bản thân Trần Hầu không bỏ ra bao nhiêu sức đã đánh bại được đối thủ, thăng cấp trận đấu, lại chỉ trong chốc lát đã đến phiên Long Thất lên sân khấu.
- Long Thất, cố gắng lên, đánh bại Triệu Thanh Long!
Long Thất đứng dậy, trừng mắt liếc Trần Hầu, khẽ nói:
- Đứng nói eo không đau, hay là anh tới đi?
Trần Hầu cười khà khà:
- Con người anh chả có tí sức lực nào, chúng tôi đã cổ vũ anh rồi, anh còn tự giội gáo nước lạnh lên mình nữa.
Long Thất trợn trắng mắt liếc Trần Hầu, bước lên lôi đài, một bên khác Triệu Thanh Long cũng bước lên lôi đài, vẻ mặt mỉm cười hiền hòa.
Long Thất chắp tay:
- Mời!
Triệu Thanh Long khách khí mỉm cười chắp tay đáp lại:
- Mời!
Long Thất không vội vàng tiến công, mà bày ra tư thái phòng thủ, tiến công đồng thời thường dễ dàng lộ ra sơ hở của bản thân, nếu thực lực của đối phương không bằng bạn, như vậy đối phương mệt mỏi ứng phó, cho dù bạn lộ ra sơ hở thì cũng khó có thể phản công lại, nhưng nếu đối thủ có thực lực cao hơn, loại tình huống này tiến công chính là tìm đường chết.
Triệu Thanh Long cũng không hề đắc ý trước lựa chọn của Long Thất, dồn lực dưới chân, cả người xông tới hướng Long Thất như đạn pháo.
Ầm!
Triệu Thanh Long cũng không có dùng bất cứ động tác ngoài sức tưởng tượng gì, trực tiếp bạo phát một quyền lực đánh chính diện, trực tiếp đánh tới hai tay ngăn cản của Long Thất.
Khí kình bạo, quần áo trên cánh tay của Long Thất trong nháy mắt bị cắt rách loạn như lưỡi dao sắc bén cắt qua, cả người Long Thất cũng trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.
- Oa!
- Fuck!
- Mạnh vậy!
Trong nháy mắt tất cả mọi người đứng thẳng, dáng vẻ sợ hãi!
Lông mày Tần Dương nhếch lên, mặc dù hắn không rõ lắm lực chiến đấu cụ thể của Long Thất, nhưng có thể tham gia thi đấu có thể là kẻ yếu sao?
Long Thất hiển nhiên rất mạnh, nhưng mà trước mặt Triệu Thanh Long, trông hắn lại có vẻ rất yếu.
Một quyền của Triệu Thanh Long liền ngừng, cả người lại đột ngột tiến lên lần nữa, giống như nước chảy mây trôi, Long Thất mới đứng dậy, vừa đứng vững thì Triệu Thanh Long cũng đã một lần nữa vọt tới trước mặt hắn.
Lại là một quyền xông tới hầu như không có bất cứ thay đổi nào, một lần nữa hung hăng đánh tới.
Nhanh!
Nhanh tới mức không cách nào ngăn cản được!
Chỉ có đón đỡ!
Long Thất chỉ đành một lần nữa nâng hai cánh tay tê dại đau đớn lên, vận chuyển nội khí một lần nữa đón đỡ một quyền này.
Ầm!
Long Thất lại một lần nữa bị đánh bay ra ngoài, lúc này vì vội vàng ngăn cản, phòng ngự của Long Thất có vẻ hơi yếu, bị Triệu Thanh Long cứng rắn phá vỡ, trong khoảnh khắc vội vàng, Long Thất cưỡng chế quay người, nắm đấm của Triệu Thanh Long sượt qua bả vai của hắn.
Mặc dù tránh thoát một quyền nhận kết cục bị nát một bên vai, lực lượng khổng lồ vẫn đánh bay hắn ra ngoài.
Thần sắc trên gương mặt của Triệu Thanh Long không có bất cứ thay đổi nào, vẫn lách mình lần nữa, trong nháy mắt khi Long Thất mới rơi xuống đất đã lại xuất hiện lần nữa trước mặt hắn, lần thứ ba đánh ra một quyền giống như vậy.
Nhận hai kích liên tục khiến hai tay của Long Thất đau vô cùng, vốn không xuất khí lực, một kích này trực tiếp đánh Long Thất ngã trên mặt đất, điều này hiển nhiên cho thấy Triệu Thanh Long đã xuống tay lưu tình, nếu không một quyền này nếu đánh toàn lực lên người Long Thất thì Long Thất sợ rằng bản thân không lực phòng thủ không biết phải gãy bao nhiêu đốt xương rồi.
- Đã nhường rồi!
Triệu Thanh Long đứng trước mặt Long Thất, không tiếp tục tiến công nữa, mà là chắp tay nói một câu có khả năng nhất, ngữ điệu bình thản, không có vẻ đắc ý hay kiêu ngạo.
Long Thất cười khổ bò dậy từ trên mặt đất, có chút gian nan lắc hai tay tê dại của mình, sau đó chắp tay:
- Đúng vậy, tôi thua rồi, cảm ơn đã hạ thủ lưu tình!
Triệu Thanh Long mỉm cười trả lời:
- Không cần cám ơn, so đấu mà thôi.
Long Thất không nói gì chắp tay, xoay người đi xuống lôi đài.
Hắn biết bản thân phải thua, nhưng không ngờ lại thua không hề trì hoãn như vậy.
Áp đảo!
Đây hoàn toàn là thực lực áp đảo!
Cách biệt giữa bọn họ đã đến mức không cần chiêu thức hoa mỹ so sánh, không cần chiến đấu phiền phức, chỉ cần trực tiếp đánh toàn lực là đủ rồi!
Tần Dương nhìn trận đấu này, trong lòng có chút bàng hoàng. Triệu Thanh Long này thật sự rất mạnh, còn mạnh hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn, nếu bản thân đấu chính diện với Triệu Thanh Long, kết quả có thể như thế nào? Tần Dương vốn rất tự tin với lực chiến đấu của bản thân, nhưng sau khi xem trận đấu này, tự tin của Tần Dương đã có chút dao động.
Trần Hầu ở bên cạnh Tần Dương, thần sắc trên gương mặt cũng có mấy phần thay đổi:
- Thật mạnh! Long Thất không ngăn cản được ba quyền, xem ra suy nghĩ của tôi đơn giản quá rồi, một trận này sợ không dễ đánh.
Tần Dương cười ha ha nói:
- Dù sao anh đến chính để đánh nhau, thắng thua không sao cả, gặp mạnh thì mạnh, biết người khác mạnh, sau đó bản thân mới có thể mạnh hơn chứ sao.
Hai mắt Trần Hầu sáng lên:
- Anh nói rất đúng, cho dù anh ta lợi hại hơn, tôi cũng không thể sinh ra tâm trạng sợ hãi được, chỉ khi duy trìn trái tim bất khuất mới có thể trở nên thực sự cường đại.
Khi đang nói chuyện, Long Thất đã đi xuống, đón nhận ánh mắt của mọi người, nở nụ cười khổ.
- Thảm bại quá! Quả thật chính là thổi khô kéo hủ, tôi từ nhỏ tới lớn chưa từng thua thảm tới vậy!