Chương 1086: Lấy mạng đổi mạng
Trận chung kết không thể nghi ngờ giữa Triệu Thanh Long và Vân Bạch Linh được tiến hành. Cả hai người đứng trên lôi đài, mặc dù còn chưa khai chiến, nhưng chiến ý mãnh liệt đã ngập tràn giữa hai người.
Tần Dương ngồi xem trên khán đài, hai mắt dõi theo hai người trên lôi đài, trái tim lại bay tới nơi khác.
Triệu Thanh Long VS Vân Bạch Linh, đây không thể nghi ngờ là trận đấu hấp dẫn nhất của cuộc tranh tài này. Trên khán đài đám người tu hành tham gia đại hội ngồi đầy khán đài, số người đang xem trận đấu đã đạt tới đỉnh điểm tổng mấy ngày qua, hầu như tất cả mọi người xuất hiện ở nơi đây đang mong đợi một trận đấu phấn khích long tranh hổ đấu, cũng đang mong đợi sự xuất hiện của người đứng đầu giới thanh niên tu hành.
Ánh mắt Tần Dương âm thầm đảo qua chỗ ngồi của Chúc Thiên Sơn. Hắn là mục tiêu mà Chúc Thiên Sơn muốn đánh chết, đương nhiên Chúc Thiên Sơn sẽ càng thêm chú ý tới hắn, cho nên hắn lựa chọn vị trí đối diện với chỗ ngồi của Chúc Thiên Sơn, như vậy hắn có thể quang minh chính đại mượn điều này quan sát Chúc Thiên Sơn ngồi đối diện.
Chúc Thiên Sơn trong suốt hai ngày này vẫn luôn không có bất cứ dị động gì, gã cũng không từng biến mất thêm một lần nào, không phải ở đấu trường hay hội giao dịch, thì cũng ở phòng ngủ.
Gã chỉ một mình một người.
Sau đêm đó, Lục Nguyên Thịnh cũng không tiếp tục tiếp xúc với gã nữa.
Hôm qua Tần Dương đã nói về sự quan sát và suy đoán của mình với Đoan Mộc Phong, bảo Đoan Mộc Phong đi điều tra người nhà Chúc Thiên Sơn, Vân Bạch Linh và Khương Hải, xem có tồn tại manh mối nhất định nào không.
Có lẽ khi ấy Chúc Thiên Sơn chỉ làm một động tác rất bình thường, nhưng Tần Dương cũng không muốn bỏ qua, mọi việc đều phải kiểm tra kỹ càng rồi mới nói.
Sân bãi của cuộc thi đấu cũng đã được kiểm tra kỹ càng một lần, cũng không thấy bất cứ vật phẩm nổ nào, vì đã có camera âm thầm giám sát, bọn họ cũng xác định không có ai lén chuồn qua lôi đài, nói cách khác, sân bãi kia chắc chắn an toàn.
Như vậy sát chiêu của Chúc Thiên Sơn sẽ là gì đây?
Gã chuẩn bị khi nào ra tay, và khi nào thì xuống tay với Tần Dương đây?
Gã đâu thể quang minh chính đại ra tay với hắn được, ở đây có nhiều cao thủ như vậy, mặc dù thực lực của gã cường hãn, nhưng một khi ra tay sợ rằng chỉ trong vài phút đã lập tức bị khống chế ngay, dù có cường đại hơn nữa, nhưng trước mặt cường giả Thông Thần, gã cũng chỉ giống như đứa trẻ ba, bốn tuổi đứng trước mặt người đàn ông trưởng thành, không có sức chống cự.
Tần Dương cảm thấy có chỗ sơ hở nào đó, là bản thân chưa từng suy xét, thực sự nghĩ không ra.
Ngay khi Tần Dương đang tự hỏi mình, thì hai người trên đài đã đồng thời xông tới đối chiến với nhau.
Động tác của hai người đều vô cùng nhanh, khiến người nhìn phải hoa mắt. Thực lực của hai người không chênh nhau bao nhiêu, khi quyền cước va chạm khiến cương khí bay tán loạn, nặng nền nện lên lôi đài kim loại, vang lên tiếng công kích hỗn loạn chấn động.
Triệu Thanh Long giống như mãnh hổ xuống núi, từng chiêu từng thức đều mang theo khí tức hung mãnh khô khan của sa mạc, thậm chí không khí dường như cũng trở nên nóng bức, còn thân người của Vân Bạch Linh như làn khói nhẹ, từng chiêu từng thức phảng phất không mang theo chút khí tức khói lửa nào, nhưng công kích của cô lại không thể khinh thường. Trước công kích đánh ra nhìn như êm ả của cô ta, sắc mặt của Triệu Thanh Long lại trở nên nghiêm túc, hoàn toàn không dám dùng cơ thể mình cứng chọi cứng bất cứ lần công kích nào
- Vân Bạch Linh luyện loại võ công gì, trông qua từng chiêu từng thức đều âm nhu....
Trần Hầu trầm giọng nói:
- Nghe nói Vân Bạch Linh luyện Xích Luyện Miên Chưởng được truyền lại từ thời cổ đại tới nay chưa từng có người nào có thể luyện thành. Mỗi lần cô ta công kích trông thì có vẻ nhẹ nhàng, nhưng thực tế nội kình tụ lại giống như thốn kình, trong mỗi một tấc đều mang uy lực kinh người, còn mỗi chưởng cô ta đánh ra chỉ cần bị đánh trúng thì nháy mắt nội khí mãnh liệt sẽ tuôn ra trong nháy mắt, lập tức nội khí hóa cương, phá vỡ phòng ngự vào trong cơ thể con người, phá hủy lục phủ ngũ tạng của một người, vô cùng tàn nhẫn.
Tư Đồ Hương cau mày nói:
- Như vậy chẳng phải cùng loại với Cách Sơn Đả Ngưu sao?
- Cũng không chênh bao nhiêu. Người bị Xích Luyện Miên Chưởng của cô ta đánh trúng, mặt ngoài không thấy có tổn thương gì, nhưng kinh mạch dưới làn da đều sẽ bị phá hủy hết, đây chính là nguyên nhân lúc trước tôi chủ động nhận thua. Bị cô ta đánh một chưởng như vậy lên người, nhẹ nhất là nội thương thổ huyết, mặc dù tôi muốn đánh một trận với bọn họ, nhưng nếu cố gắng mà đánh không lại, vậy vẫn nên sớm nhận thua thì hơn, tôi cũng không muốn bị khiêng xuống lôi đài đâu.
Tần Dương quay đầu hỏi:
- Mọi người cảm thấy ai sẽ thắng?
Ánh mắt Liễu Phú Ngữ không hề chớp lấy một cái nhìn hai người đánh nhau trên lôi đài:
- Tôi cảm thấy Vân Bạch Linh có lẽ sẽ chiếm ưu thế, dù sao trông qua công kích của Triệu Thanh Long mãnh liệt, nhưng nếu thời gian càng kéo dài thì lực tiêu hao của anh ta càng lớn hơn, như vậy về sau khi không còn chút sức lực nào chắc chắn sẽ không ngăn cản được Vân Bạch Linh.
Tư Đồ Hương thấp giọng nói:
- Tôi cũng cảm thấy như vậy.
Tô Mục Dao cười khổ nói:
- Tôi thì không có ý kiến, động tác của bọn họ quá nhanh, đến cả động tác tôi cũng không nhìn ra được, còn có chút hoa mắt, đừng nói là phán đoán ai thắng...
Tần Dương đột nhiên quay đầu, ánh mắt nhìn lướt qua phía bàn cá độ, tò mò hỏi:
- Tỉ lệ đặt cược bên bàn cá độ mở ai cao hơn?
Trần Hầu cười nói:
- Triệu Thanh Long một ăn năm, Vân Bạch Linh một ăn bảy.
Tần Dương cười nói:
- Nói vậy thì bọn họ xem trọng Triệu Thanh Long hơn?
Trần Hầu giải thích:
- Có lẽ bọn họ ngoài thực lực ra cũng suy tính cách biệt tố chất thân thể nam nữ, mặc dù phong cách chiến đấu của Triệu Thanh Long tiêu hao tinh lực nội khí nhanh, nhưng đó là cách tu hành của Triệu gia, đương nhiên cũng có bù trừ, hơn nữa tố chất thân thể của đàn ông chung quy hơn phụ nữ nhiều...
Trần Hầu còn chưa nói hết lời, hai người va chạm kịch liệt trên lôi đài bỗng nhiên đồng thời bay ngược lại.
Thân người Triệu Thanh Long trượt ra ngoài bốn, năm bước, tay trái ôm ngực, khóe miệng tràn ra tơ máu, Vân Bạch Linh một bên khác trực tiếp bay ra ngoài, một tiếng ầm không chịu nổi đập xuống mặt đất.
Rất nhiều người lập tức đứng dậy, khẩn trương nhìn trên đài.
- Đây là cả hai bên cùng tổn hại sao?
- Triệu Thanh Long không tránh một chưởng này của Vân Bạch Linh, nhưng anh ta đồng thời nắm lấy giây phút đó của đối phương mạnh mẽ đánh ra một quyền, đánh trúng Vân Bạch Linh...
- Triệu Thanh Long này dùng cách đánh liều mạng thương đổi thương!
- Rốt cuộc ai bị thương nặng hơn đây?
Triệu Thanh Long há mồm phun ra một búng máu, sắc mặt đột nhiên trở nên đỏ bừng, nhưng hắn vẫn đứng dậy.
Một bên khác, Vân Bạch Linh giãy dụa đứng dậy khỏi mặt đất, nhưng mới bò lên được một nửa đã kêu lên một tiếng đau đớn, nằm trở lại.
Triệu Thanh Long trầm giọng nói:
- Vân Bạch Linh, không cần phải vùng vẫy thêm nữa, một quyền này tôi ít nhất đã chặt gãy bốn chiếc xương sườn của cô, nếu cô cưỡng chế di chuyển, nếu xương sườn bị gãy đâm tới nội tạng thì sẽ không cứu được đâu.
Vân Bạch Linh ôm ngực, chậm rãi đứng dậy, sắc mặt có chút phẫn hận nhìn chằm chằm Triệu Thanh Long:
- Anh điên rồi! Lấy mạng đổi mạng, nhưng lần này anh cũng bị thương không nhẹ nhỉ.
Triệu Thanh Long nhếch miệng cười:
- Một chưởng này của cô quả thật không nhẹ, tôi chắc hẳn ít nhất cần dưỡng nửa năm, thậm chí một năm, nhưng dù thế nào hôm nay tôi còn có thể chiến đấu, còn cô thì không được rồi, cho nên... trận tỷ đấu này tôi thắng rồi!