Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1088 - Chương 1098: Tất Cả Đều Rất Tốt Đẹp

Chương 1098: Tất cả đều rất tốt đẹp
 

Sắc mặt của Tần Dương cổ quái, cả người đều kinh hoảng.

Sở dĩ đáp ứng lời khiêu chiến của Trương Linh Phong, một mặt vì cảm thấy con người Trương Linh Phong rất tốt, mặt khác cũng vì nể mặt Trần Hầu, nếu không với tính cách của Tần Dương thì loại khiêu chiến nhàm chán này hắn không có bất cứ hứng thú nào.

Nhưng Trương Linh Phong này vậy mà còn hăng hái thế nữa.

Thua một lần, một bữa cơm?

Có lẽ Trương Linh Phong cũng biết bản thân hẳn không phải đối thủ của Tần Dương, cho nên mới phải nói như vậy, như vậy hiển nhiên đã chuẩn kháng chiến trường kỳ rồi, nói đơn giản thì hắn ta đã chuẩn bị tốt bị bại bởi Tần Dương nhiều lần rồi...

Tần Dương nhìn vẻ mặt thấp thỏm chờ mong mà còn có chút ngượng ngùng này của Trương Linh Phong, bất lực lắc đầu, bật cười khanh khách:

- Được, anh thua một lần, chính là thua một lần làm bữa cơm cho tôi ăn, cứ quyết định như vậy đi.

Nếu hắn ta đã muốn đánh nhau, vậy thì mình cứ đánh với hắn ta đi, dù sao chung quy cũng không tới mức ngày nào cũng tới tìm mình đánh nhau chứ, đánh mấy lần có lẽ hắn ta sẽ không có hứng thú nữa đâu.

- Một lời đã định!

Trương Linh Phong thấy Tần Dương đã đáp ứng lập tức vui sướng:

- Đợi trở về Trung Hải rồi tôi liền đi tìm anh.

Tần Dương cũng không muốn náo động nhiều ở đây, lập tức cười nói:

- Được, nghe nói quan hệ giữa anh và Trần Hầu không tồi?

Trương Linh Phong gật đầu:

- Ừ, có lẽ vì cả hai đều thích tìm người đánh nhau, cho nên ở phương diện này có tiếng nói chung.

Tần Dương không nhịn cười được:

- Như vậy cũng đúng, Trần Hầu tới tham gia tổ đấu thanh niên này cũng vì đánh nhau đấy.

Trương Linh Phong cười khà khà, vẻ mặt bỗng nhiên vui mừng nói:

- Cũng may anh ta gặp Vân Bạch Linh trước nên trực tiếp bị loại, nếu không để anh ta vào thêm một vòng nữa không chừng sẽ được danh hiệu thứ ba, đến lúc đó người đứng trên đài trao thưởng chính là anh ta...

Tần Dương hơi sững sờ, lúc trước hắn ngược lại không nghĩ tới điểm này, hiện giờ Trương Linh Phong mới nói như vậy dường như còn thật sự có chuyện như vậy.

- Họa phúc khôn lường, sao biết không phải phúc?

Sau khi Trương Linh Phong rời đi, Tư Đồ Hương mỉm cười nói:

- Bên cạnh anh luôn xuất hiện một số người kỳ quái, nhưng qua đại hội lần này, anh hẳn xem như đã hoàn toàn gia nhập giới tu hành này rồi, hơn nữa chỉ e trong cả giới tu hành không ai không biết không người không hiểu, anh lại nổi danh rồi.

Tần Dương sờ mũi, bất lực mỉm cười nói:

- Tại sao lại nói như vậy?

Tư Đồ Hương mỉm cười nói:

- Lúc trước anh chỉ dự định tới đi ngang qua, vậy mà lại gây ra chuyện lớn như vậy, anh hét lên cứu cặp đôi Song Kiêu kia, chọi cứng với công kích của cao thủ Siêu Phàm cứu Vân Bạch Linh, còn đánh bại Lục Phù Trầm... Có thể không nổi danh sao, mà trước đó anh cũng đã nổi danh rất nhiều lần rồi có biết không, đương nhiên là lại rồi...

Tần Dương cười ha ha nói:

- Đúng vậy, lại nổi danh rồi, haizz, vì sao lại ưu tú như vậy chứ, muốn khiêm tốn cũng không khiêm tốn được...

- Trùy phóng vu đại, kỳ tiêm tự hiện... Ai bảo anh xuất sắc như vậy chứ?

Tần Dương cười khà khà:

- Đừng, cô nói như vậy tôi sẽ kiêu ngạo đấy.

Hai mắt Tư Đồ Hương sáng ngời nhìn Tần Dương:

- Anh hiện giờ mới hai mươi hai tuổi mà đã xuất sắc như vậy, tôi rất khó tưởng tượng tương lai anh sẽ đạt tới trình độ nào, xem ra ông trời chọn cho tôi một đối thủ không tệ, gặp được anh khi không cao không thấp.

Tần Dương có chút nghi hoặc:

- Không cao không thấp?

Tư Đồ Hương mỉm cười nói:

- Đúng vậy, nếu thực lực của anh thấp hơn một chút, tôi chèn ép anh, cũng chính là đấu kịch liệt tới sống chết, nếu thực lực của anh cao hơn một chút, tôi không phải đối thủ của anh, thì kết quả cũng như vậy, chính vì không cao không thấp nên chúng ta mới có trận đấu ước định và tranh đấu cuối cùng mới có tôi đứng bên cạnh anh ngày hôm nay, trở thành ẩn thị, trở thành người phụ nữ của anh.

Tần Dương mỉm cười nhìn Tư Đồ Hương:

- Xem giọng điệu này của cô dường như rất hài lòng với hiện tại?

Tư Đồ Hương nhếch môi:

- Tôi có gì không hài lòng kia chứ, chấp nhất cừu hận từ nhỏ tới lớn, anh báo thù giúp tôi, anh khiến trái tim tôi có một nơi dựa vào, không tới mức cảm xúc lẻ loi cô đơn một mình, anh còn ưu tú như vậy, khiến tôi ngập tràn mong chờ đối với tương lai, hơn nữa tôi trở thành ẩn thị, thì cả đời này đều được ở cùng anh, đến khi chúng ta chết đi, tất cả những điều này rất tốt đẹp, không phải sao?

Tần Dương cười nhìn Tư Đồ Hương, ánh mắt nhu hòa:

- Ừ, rất tốt.

Cả đại hội vì đấu trường đột ngột nổ mạnh khiến lòng người bàng hoàng, mặc dù đã bắt được hung thủ, cũng đã biết rõ sự việc, nhưng đại đa số người vẫn sợ hãi như cũ, e sợ ở đâu đó lại xuất hiện một màn như trước, trong bầu không khí cảm xúc tiêu cực bao phủ, những chuyện sau đó vô cùng tẻ nhạt, vô vị, cả đại hội cũng đi tới giai đoạn kết thúc.

Qua một ngày nghỉ ngơi an dưỡng, nội thương trong thân thể của Tần Dương cơ bản đã hồi phục, điều này không thể không quy công cho thân thể cường hãn vượt xa người tu hành bình thường của Tần Dương, năng lực tự lành cũng mạnh hơn rất nhiều, không nói tới thân thể của người bình thường khi gặp công kích toàn lực của Chúc Thiên Sơn không biết sẽ phải gãy bao nhiêu đoạn xương, chỉ nói tới năng lực tự lành này ít nhất cũng cần một tuần lễ, nhưng đối với Tần Dương mà nói thì một ngày là đủ rồi.

Đây cũng là nguyên nhân Tần Dương dám đáp ứng lời khiêu chiến của Lục Phù Trầm.

Đáp ứng khiêu chiến cũng không phải là vì dương danh, mà là vì khối thiên thạch kia.

Tần Dương vẫn khá thích nó, hơn nữa vì khối thiên thạch này mà Tư Đồ Hương không mua được về tay vẫn luôn có chút tiếc nuối, canh cánh trong lòng, nếu người ta đã đưa tới cửa thì Tần Dương không có lý do cự tuyệt không phải sao?

Lần khiêu chiến này của Tần Dương và Lục Phù Trầm cũng được rất nhiều người chú ý tới, vì chuyện trên lôi đài đã xảy ra khiến tất cả mọi người sinh ra hứng thú và chú ý tới Tần Dương.

Làm sao hắn biết trong đài trao thưởng có bom?

Làm thế nào hắn đỡ được công kích của Chúc Thiên Sơn?

Rốt cuộc hắn có thực lực như thế nào, vì sao lại lợi hại như vậy?

Hắn so với Triệu Thanh Long và Vân Bạch Linh thì như thế nào?

Thực lực của Lục Phù Trầm không thấp hơn Triệu Thanh Long, khi tham gia tổ thi đấu thanh niên chắc chắn có thể đứng ở top năm, thiên phú và thực lực này đã rất rất giỏi rồi, phải biết cả Trung Hoa có bao nhiêu người tu hành, có thể đứng top đầu phải ưu tú cỡ nào?

Tần Dương so với Lục Phù Trầm ai cao ai thấp đây?

Đến thời gian ước định, khu thi đấu đã có không ít người đã tới từ sớm, còn có một số người vì còn sợ hãi vụ nổ ngày hôm qua nên đứng ở vị trí đất trống, về phần những người ngồi xem trên khán đài hiển nhiên đều đã tự kiểm tra vị trí ghế ngồi của mình, e sợ còn có cá lọt lưới đâu đó.

Tần Dương và Tư Đồ Hương mới đi tới khu thi đấu đã hấp dẫn ánh mắt của vô số người, đám người Trần Hầu và Long Thất tới chào hỏi.

Trần Hầu và Long Thất đều là lần đầu gặp mặt Tần Dương, nhưng Tần Dương mạo hiểm bại lộ tin tức kinh động hung thủ nguy hiểm, nhắc nhở đám người họ cùng với người nhà của họ, điều này khiến quan hệ của mọi người nhanh chóng tăng lên, hơn nữa mọi người cũng hứng thú với nhau, mặc dù thời gian quen biết ngắn, nhưng cũng đã tính là bạn bè chân chính.

Lục Phù Trầm cũng tới, vẻ mặt âm trầm ngồi trên ghế kế bên, ánh mắt lạnh lùng nhìn Tần Dương.

Hôm qua Lục Phù Trầm xúc động đánh cược với Tần Dương, sau khi tỉnh táo lại chính gã cũng cảm thấy bản thân quá kích động, phần thắng của gã sợ rằng cũng không cao, dù sao Tần Dương có thể chọi cứng với cao thủ Siêu Phàm, điểm này dù là gã cũng không làm được.

Chẳng qua việc đã đến nước này, Lục Phù Trầm thực sự không còn đường lui nữa.

Liều mạng đi!

Hôm qua hắn bị thương, hiện giờ chưa hẳn đã có thể phát huy toàn bộ thực lực, dù thế nào thì hắn cũng chỉ mới bước vào cảnh giới Đại Thành mà thôi...
Bình Luận (0)
Comment