Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1090 - Chương 1100: Cứng Đối Cứng

Chương 1100: Cứng đối cứng
 

Khi đối mặt với Lục Phù Trầm có dáng vẻ muốn cuồng bạo, Tần Dương vẫn bình tĩnh nhàn nhã như cũ, không bị bất cứ điều gì quấy nhiễu.

- Đúng rồi, Lục Phù Trầm, khối thiên thạch kia chính là tiền cược của chúng ta, mày mang tới chưa?

Ánh mắt Lục Phù Trầm tức giận, âm hiểm nhìn Tần Dương:

- Đang ở đằng kia, chỉ cần mày có bản lĩnh thắng thì nó sẽ là của mày, chẳng lẽ mày cho rằng Lục gia chúng tao sẽ quỵt nợ sao?

Tần Dương cười ha ha:

- Không có, tao chỉ hỏi một chút thôi, dù sao Lục gia chúng mày có gia nghiệp lớn, lỡ thua mà không đưa cho tao, tao chung quy cũng ngại chạy tới đòi Lục gia bọn mày.

Những lời này của Tần Dương quả thực chọc giận Lục Phù Trầm, bản thân Lục Phù Trầm cũng hiểu rõ điều này, nhưng cơn tức trong lòng gã vẫn không kìm nén được bộc phát, cơn tức giận như tụ thành ngọn lửa bùng cháy trong hai mắt, sáng quắc thương người.

- Bớt nói nhảm!

Lục Phù Trầm hét lớn một tiếng, cả người như đạn pháo xông tới Tần Dương, trong quá trình chỉ trong gang tấc này, tốc độ tay của Lục Phù Trầm nhanh chóng đánh ra mấy quyền liên tục, trực tiếp phong kín đường né tránh của Tần Dương.

Lục Phù Trầm không rõ thực lực của Tần Dương, nhưng gã biết rõ Tần Dương mới bước vào cảnh giới Đại Thành, cho nên gã định dùng sách lược cứng đối cứng với Tần Dương.

Bất kể hắn dùng chiêu thức phòng ngự gì trước công kích của Chúc Thiên Sơn, hắn chung quy cũng chỉ có thực lực khiếu huyệt hai mươi lăm, bản thân chính diện cứng đối cứng không tin hắn có thể đỡ được?

Cả người Lục Phù Trầm hóa thành một mũi tên vọt tới trước mặt Tần Dương, đánh một quyền tới.

Tần Dương không hề yếu thế, cũng không tránh né, đỡ quyền của Lục Phù Trầm, đánh một quyền tới.

Khi thực lực còn dưới Đại Thành, nếu có chiêu thức võ học tinh diệu đương nhiên càng dễ dàng phát huy thực lực hơn, thế nhưng khi thực lực tăng lên tới cảnh giới Đại Thành thì phần lớn tác dụng của chiêu thức chiến đấu cũng bị yếu đi, lực lượng và tốc độ trực tiếp nhất sẽ càng dễ thắng trên đấu trường.

Không cần tưởng tượng chiêu thức, tốc độ đủ nhanh cùng với lực lượng đủ mạnh đã đủ giết kẻ địch rồi, nếu cưỡng chế thi triển chiêu thức gì đó ngược lại sẽ trở nên vướng víu.

Nhưng khi thực lực tăng lên lần nữa như đám người Miêu Kiếm Cung, Vương Động, thì tiêu chuẩn thực lực của bọn họ sẽ lĩnh ngộ ra được chiêu thức, một lần nữa phát huy uy lực khổng lồ, có lẽ tới một mức độ nào đó, thứ bọn họ thi triển ra đã không phải chiêu số, mà là một loại dẫn động năng lượng đất trời thâm sâu thi triển ra công kích khống chế kỹ xảo siêu cường đặc biệt.

Tần Dương đã từng quan sát trận quyết đấu giữa sư công Miêu Kiếm Cung và hòa thượng Nhật Bản Eisa, Miêu Kiếm Cung công kích hai chiêu, chiêu thức kia có uy lực kinh người, còn Eisa đã bước nửa bước Chí Tôn cũng thi triển ra chiêu thức thần kỳ càng dao động trái tim con người.

Eisa không di chuyển, nhưng vô số tia nội khí ngưng tụ thành quang cầu, lại như có người điều khiển, bay múa đầy trời, giống như có sinh mạng diệt mục tiêu của Eisa, cường hãn như Miêu Kiếm Cung cũng bị chiêu thức này đánh cho máu tươi đầy người, thiếu chút nữa đã không đỡ được, nếu không phải thân người của Eisa có bệnh không cách nào chống đỡ được thì Miêu Kiếm Cung có thể sẽ còn thảm bại hơn.

Tần Dương và Lục Phù Trầm đều cùng là cảnh giới Thiên Nhân, đương nhiên không nói tới chiêu số gì, chỉ trực tiếp đánh một kích bạo lực nhất.

Ầm!

Nắm đấm của hai người đánh tới cùng một điểm, cương khí chịu trọng trên nắm tay vỡ bay tán loạn, thân thể hai người đều lảo đảo lui về phía sau, tự lui lại hai bước, không ngờ lực lượng lại ngang nhau.

Tất cả mọi người mở to hai mắt, bàng hoàng nhìn một màn này.

Hôm qua đã có rất nhiều người nhìn thấy Lục Phù Trầm khiêu chiến Tần Dương, đương nhiên cũng thảo luận về chuyện này, sau đó chú ý tới thực lực của Tần Dương.

Tin tức trong giới người tu hành đương nhiên cũng tương thông, mọi người nhanh chóng biết được trận chiến giữa Tần Dương và Tư Đồ Hương ở Trung hải, biết một trận của Tần Dương ở đại hội người tu hành Kinh Thành, cũng biết biểu hiện anh hùng lôi đài ở Thương Châu của Tần Dương, đều biết Tần Dương trước đó quả thật vẫn là cảnh giới Tiểu Thành, hiện giờ chỉ mới bước vào cảnh giới Đại Thành.

Một người vừa mới bước vào cảnh giới Đại Thành lại có thể cứng đối cứng ngang tay với Lục Phù Trầm?

Như vậy không phải lực chiến đấu của hắn ít nhất đã có thể so sánh ngang với cao thủ khiếu huyệt hai mươi bảy rồi hay sao?

Chẳng lẽ khi hắn lên lôi đài đã sử dụng dược vật phát huy tiềm lực, hoặc sử dụng bí pháp nào đó có thể phát ra lực chiến đấu rất cao?

- Fuck, sao anh ta làm được vậy?

- Có lẽ sử dụng bí pháp chăng? Nếu không sao có thể cứng đối cứng ngang tay với Lục Phù Trầm được?

- Chỉ có thể giải thích như vậy thôi, nếu nói như vậy thì anh ta nhất định phải đánh bại Lục Phù Trầm trong thời gian ngắn mới được, nếu không chỉ một lát nữa thì anh ta sẽ xong đời rồi.

- Mặc dù trận đấu này không có liên quan gì tơi tôi, tôi cũng không đặt cược, nhưng tôi hi vọng Tần Dương có thể thắng.

- Ừ, đúng vậy, mặc dù không quen biết, nhưng có thể nhìn ra được con người Tần Dương không tồi, mà Lục Phù Trầm này, khà khà, người Lục gia dường như cũng chẳng thế nào cả...

Bàng hoàng không chỉ có quần chúng trên lôi đài, còn có một người bạn của Tần Dương.

Trần Hầu mở to hai mắt:

- Cân sức ngang tài? Trời ơi, Tần Dương lợi hại vậy, anh ta hít thuốc à, rốt cuộc làm được thế nào vậy, một người mới bước vào cảnh giới Đại Thành khiếu huyệt hai mươi lăm tại sao có thể bất phân thắng bại với một người khiếu huyệt hai mươi bảy được?

Trên gương mặt của Long Thất cũng không che dấu được vẻ bàng hoàng:

- Truyền nhân của Ẩn Môn mỗi người đều xuất sắc như vậy sao, lúc trước Mạc tiên sinh đánh bại Lục Thiên Sinh, hiện giờ Tần Dương đánh bại đệ tử ưu tú trẻ tuổi nhất thế hệ hiện nay của Lục gia là Lục Phù Trầm...

Hai mắt Tư Đồ Hương sáng ngời, ánh mắt không hề che dấu sự khâm phục và vui sướng.

Tần Dương càng mạnh, càng lợi hại, như vậy càng chứng minh lựa chọn của cô là đúng.

Sắc mặt của Liễu Phú Ngữ âm tình bất định, hiển nhiên Tần Dương cường hãn có chút đả kích lòng kiêu ngạo của cô.

Tô Mục Dao vốn chẳng phải người tu hành, nhưng lại cũng nhìn ra được thực lực mà hai người biểu hiện ra, hai mắt sáng lên, mỉm cười nói:

- Xem ra tôi lại có thể kiếm được một khoản lợi nhỏ rồi.

Long Viên Viên mỉm cười nói:

- Một trăm triệu có thể được lợi tới hai mươi triệu, đây chính là một số tiền lớn đấy.

Tô Mục Dao mỉm cười nói:

- Toàn bộ cũng nhờ Tần Dương, đợi khi quay về tôi sẽ tới Trung Hải mời mọi người ăn cơm, mọi người cần phải nể mặt đấy, đều phải đến đấy.

Trần Hầu cười hì hì nói:

- Có ăn có uống thông báo sớm, tôi dù thế nào cũng phải bò từ Tứ Xuyên tới.

Long Thất cười khà khà:

- Tôi được chiếm tiện nghi rồi, không cần chạy tới, hễ kêu là tới, một lần cũng sẽ không vắng mặt.

Đám người Trần Hầu cười vui vẻ, vẻ mặt chắc chắn, ngược lại là bên trận doanh Lục gia, sắc mặt cả đám bàng hoàng, chỉ có điều bàng hoàng này lại dâng trào thêm lo lắng và bất an.

Tâm trạng của Lục Phù Trầm cũng ngưng trọng, thực lực thế nào kiểm nghiệm tốt nhất là cứng đối cứng, một quyền này gã đã biết thực lực của Tần Dương không kém mình.

Lục Phù Trầm phấn chấn lại tinh thần, vọt tới Tần Dương lần nữa, tốc độ một lần nữa tăng lên.

Nếu không thể dùng thực lực chèn ép, vậy thì tốc độ thì sao?
Bình Luận (0)
Comment