Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1091 - Chương 1101: Đánh Lén Ti Tiện

Chương 1101: Đánh lén ti tiện
 

Thân thể của Lục Phù Trầm nặng nề nện ngã xuống lôi đài, hơi thở gấp gáp, gương mặt đỏ bừng.

Thua rồi!

Gã vốn thấy cứng đối cứng không chiếm được ưu thế, Lục Phù Trầm liền thay đổi sách lược, hi vọng dựa vào tốc độ nhanh hơn giành được thắng lợi, dù sao thực lực của gã chắc chắn cao hơn Tần Dương, trên phương diện tốc độ tất cũng có ưu thế, nhưng sự thật lại trở thành cái tát vang dội trên mặt Lục Phù Trầm.

Tốc độ của Tần Dương nhanh hơn so với Lục Phù Trầm.

Lục Phù Trầm thậm chí còn không biết rõ vì sao tốc độ của Tần Dương lại nhanh như vậy thì gã đã bị mấy công kích liên tiếp như quỷ ảnh của Tần Dương lôi kéo trong nháy mắt không kịp phòng ngự, sau đó mạnh mẽ đánh một chưởng lên lưng gã, khiến gã trực tiếp đo đất, quỳ rạp trên mặt đất như ếch ngồi.

Thắng bại đã phân rõ.

Tần Dương cũng không tiếp tục công kích nữa, thu tay lại, bình tĩnh nhìn Lục Phù Trầm, thản nhiên nói:

- Mày thua rồi.

Lục Phù Trầm xoay người bò dậy trên mặt đất, nổi giận, mặc dù trước đó gã đã có dự cảm bất thường, vì Tần Dương đáp ứng khiêu chiến quá sảng khoái, hơn nữa dù sao thì hắn còn có chiến tích cứng đối cứng với cao thủ Siêu Phàm, chẳng qua dự cảm kia đã biến thành sự thật, điều này khiến gã vẫn khó có thể chấp nhận được.

Lúc trước khi Tần Dương đánh bại Tư Đồ Hương, Lục Phù Trầm đã từng đề nghị để gã đi đối phó Tần Dương, chẳng qua không được cho phép, cũng bởi vậy lần này khi gặp lại hai người Tần Dương và Tư Đồ Hương thì Lục Phù Trầm đã không che dấu nụ cười khinh miệt nhục nhã hết sức mình, thậm chí còn ước gì Tần Dương có thể không nhịn được cơn nóng giận mà đánh với gã một trận, như vậy gã có thể thỏa sức nhục nhã Tần Dương.

Nhưng trận đấu thì có rồi, như gã mong muốn, nhưng kết quả lại hoàn toàn khác với những gì gã muốn.

- Lục Phù Trầm vậy mà lại thua rồi!

- Tần Dương này thật lợi hại, có thể đánh bại Lục Phù Trầm, hơn nữa trông có vẻ còn rất nhẹ nhàng, anh ta có lẽ mới bước vào cảnh giới Đại Thành nhỉ, rốt cuộc anh ta làm sao làm được vậy?

- Mặt của Lục Phù Trầm e rằng đã bị đánh sưng lên rồi nhỉ, ban đầu còn kiêu ngạo, tỏ vẻ đệ nhất thiên hạ, khà khà, nghĩ lại quả thật châm chọc mà.

- Lần này Lục gia mất mặt lớn rồi.

- Ẩn Môn này đúng là khắc tinh của Lục gia, đời thứ hai xuất sắc nhất Lục gia - Lục Thiên Sinh bại bởi Mạc Vũ, đời thứ ba xuất sắc nhất Lục Phù Trầm bị Tần Dương xử lý, còn liên lụy Lục Nguyên Thịnh bị hố vào...

Những tiếng nói ồn ào trên khán đài bay vào trong tai Lục Phù Trầm, điều này càng khiến gã xấu hổ và giận dữ hơn.

Lúc này, Tư Đồ Hương ở dưới đài đã bước nhanh tới trước mặt phe Lục gia, trước ánh nhìn chăm chú của mọi người ôm khối thiên thạch kia vào lòng, sau đó nghênh ngang quay trở lại bên cạnh đám người Trần Hầu.

Tần Dương thấy được một màn như vậy không kiềm chế được ý cười vui vẻ.

Xem ra bản thân Tư Đồ Hương quả thật cũng rất thích khối thiên thạch này, cho nên mới vừa chấm dứt trận đấu đã nhanh chóng chạy tới cầm lấy khối thiên thạch về.

Sắc mặt người Lục gia xanh mét, nhưng cũng không thể làm cách nào ngăn cản được, dù sao trước mắt bao người, nếu đổi ý thì sợ rằng sau này Lục gia sẽ không ngóc đầu lên được trong giới tu hành mất.

Tần Dương cười với Lục Phù Trầm, xoay người đi xuống dưới đài.

Nếu đã phân ra thắng bại, Tần Dương cũng lười nhiều lời vô nghĩa với Lục Phù Trầm, dù thế nào đi nữa, thái độ của gã với hắn đã như vậy rồi, cũng sẽ không thay đổi cho dù hắn có nói điều gì đi chăng nữa.

- Tần Dương, giỏi lắm!

- Lợi hại!

Trần Hầu cười ha ha, vỗ tay đầu tiên, tiếp sau đó trên khán đài vang lên loạt tiếng vỗ tay như sấm rền vang.

Những tiếng vỗ tay này đương nhiên là cho Tần Dương, nhưng lại giống như hàng loạt cái tát vang dội lên mặt của Lục Phù Trầm. Hai mắt Lục Phù Trầm lúc này đỏ bừng, ánh mắt nhìn Tần Dương lộ ra sát khí dày đặc.

Lục Phù Trầm bỗng nhiên hít một hơi thật sâu, siết chặt nắm tay, sau đó đột ngột chuyển động, thân thể chạy vọt tới hướng sau lưng Tần Dương giống như quỷ mị, mạnh mẽ đánh một quyền lên vị trí tim trên lưng của Tần Dương.

Một kích này vô cùng hung hãn, hơn nữa còn là một kích toàn lực của Lục Phù Trầm, nếu đánh trúng mà Tần Dương lại không có bất cứ đề phòng nào thì cương khí sẽ phá vào trong cơ thể, trực tiếp tấn công tới tim, hoàn toàn có thể đánh nát trái tim Tần Dương, một kích tất sát.

Trần Hầu đang vỗ tay cười to thấy Lục Phù Trầm đột ngột công kích tới nhanh như gió, sắc mặt đại biến, kêu lớn tiếng:

- Cẩn thận sau lưng!

Ánh mắt đám người Tư Đồ Hương cũng lập tức thay đổi.

- Đánh lén!

- Hèn hạ!

Mặc kệ đám người Trần Hầu có phản ứng gì, muốn trợ giúp cho Tần Dương, nhưng lại cách lôi đài một khoảng xa, không kịp cứu viện được.

Thấy nắm đấm của Lục Phù Trầm đã tới gần lưng của Tần Dương, vẻ mặt Lục Phù Trầm không kiềm chế được thể hiện vẻ dữ tợn.

Chỉ cần giết Tần Dương, dù chọc phải chút phiền toái thì cũng hoàn toàn đáng giá.

Huống chi Lục Phù Trầm lúc này căn bản không suy nghĩ được nhiều, trong đầu gã chỉ có một ý niệm duy nhất, đó chính là giết Tần Dương.

Tần Dương không quay đầu lại, nhưng hắn bỗng nhiên biến mất.

Nắm đấm sượt qua thân thể của Tần Dương, cương khí sắc bén đánh ra một quyền, nhưng lại chỉ đánh vào trong không trung.

Thần sắc trên mặt Lục Phù Trầm cứng đờ, cả người lảo đảo vì một kích toàn lực thất bại.

Ngay khi Lục Phù Trầm nghiêng về phía trước, bóng dáng Tần Dương biến mất xuất hiện bên sườn mặt của Lục Phù Trầm, vẻ mặt âm trầm, thân người nhảy lên, chân phải quét ngang, giống như cây roi thép quét trúng đầu của Lục Phù Trầm đang bị mất trọng tâm.

Đầu của Lục Phù Trầm bị một lực rất mạnh đột ngột đá văng sang một bên, cổ cũng xoay một trăm tám mươi độ, cả người cũng bị một cước này của Tần Dương đánh bay lên, thân người quay cuồng trên không trung mấy vòng, ngã ầm xuống lôi đài, vang lên tiếng va đập nặng nề.

Thay đổi đột ngột khiến tất cả mọi người kinh ngạc, cả đấu trường lớn chỉ trong chớp mắt đã yên tĩnh, sau đó lập tức bùng nổ.

- Fuck, đánh lén!

- Quá không biết xấu hổ rồi, đã thua rồi còn làm ra hành động đánh lén sau lưng như vậy!

- Quá độc ác, một quyền kia đánh tới vị trí tim của Tần Dương đấy, nếu đánh trúng sợ rằng tim của Tần Dương trong nháy mắt sẽ nổ tung, chết ngay tức khắc!

- Hèn hạ!

- Đáng đời! Tần Dương phản kích cũng rất sắc bén, một cước này quét ngang đầu Lục Phù Trầm, không biết Lục Phù Trầm chết chưa nữa?

- Quả thật là bại hoại trong giới tu hành mà! Chết là tốt nhất!

- Thua không chịu được thì chơi xấu, Lục gia này sao ai cũng đáng ghét như vậy?

Đám người Trần Hầu thở dài một hơi, ánh mắt đều tập trung trên người Lục Phù Trầm đang nằm trên mặt đất, ánh mắt nghi ngờ.

Lục Phù Trầm đánh lén có thể chết người, nhưng Tần Dương phản kích cũng có thể chết người.

Nếu Lục Phù Trầm bình tĩnh thì sẽ không đến mức bị một kích của Tần Dương đánh trúng chỗ hiểm, nhưng cả người gã đã bị bao trùm bởi lửa giận, một kích thất bại không đề phòng tốt, từ đó bị một cước của Tần Dương quật ngã.

Nhìn Lục Phù Trầm nằm trên mặt đất chẳng hề cử động, đầu nghiêng sang một bên, tất cả mọi người nghi ngờ, Lục Phù Trầm này chết rồi sao?
Bình Luận (0)
Comment