Chương 1106: Đã nuôi thì phải nuôi dưỡng tốt nhất
Tần Dương nhanh chóng cầm ra một cái túi nhỏ được bọc kín, trong mỗi bọc đều là một gốc Bất Lão đã được bọc kỹ càng.
Lần trước Mạc Vũ đã cho Tần Dương không ít, trừ cho Lôi gia và cho Tô Mục Dao một ít ra, số còn lại cũng còn không ít.
Lam Linh Vũ tò mò nhìn gốc Bất Lão trong tay Tần Dương:
- Đây là cái gì?
- Gốc Bất Lão!
Tần Dương bèn giải thích:
- Đây là dược liệu được hình thành thuần tự nhiên, số năm càng dài mới có thể hình thành một gốc như vậy, những công năng như gia tăng sức đề kháng, nâng cao năng lực miễn dịch... rất tốt, trẻ nhỏ ăn vào cường thân kiện thể, cụ già ăn vào kéo dài tuổi thọ, cô có thể thử xem, tôi cảm thấy có lẽ sẽ có tác dụng với cổ Kim Tàm.
- Đây là gốc Bất Lão sao?
Lam Linh Vũ nhận lấy cái túi nhỏ, ánh mắt thể hiện vẻ kinh ngạc nhìn bên trong toàn gốc Bất Lão:
- Tôi nghe ông nội từng nói về gốc Bất Lão, thứ này là trân phẩm chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, vậy mà anh có? Hơn nữa còn nhiều như vậy sao?
Tần Dương cười nói:
- Sư phụ cho tôi, người phát hiện ra một mảnh đất rừng gốc Bất Lão, ngắt được không ít, còn đang tồn kho kia kìa.
Lam Linh Vũ mừng rỡ gật đầu:
- Gốc Bất Lão khẳng định có tác dụng với cổ Kim Tàm, cảm ơn!
Tần Dương cười ha ha nói:
- Chúng ta đã cùng nói với nhau từ trước, cô ấp nở, cần dược vật hoặc thứ gì, chỉ cần có thì tôi đều sẽ lấy được, không có thì tôi sẽ nghĩ mọi cách giúp cô, tôi chính là người đầu tư cổ đấy, sau này có chuyện phiền toái gì còn cần nhờ cô hỗ trợ nữa đây.
Lam Linh Vũ rất vui vẻ nhận gốc Bất Lão mà Tần Dương đưa cho:
- Được, cứ quyết định như vậy đi, đúng rồi, gốc Bất Lão kia sử dụng như thế nào?
- Bình thường ngâm rượu uống hoặc nghiền thành bột phấn cho vào nước uống, nếu tằm của cô quá nhỏ thì có thể dùng ngâm nước một chút, rồi gạt nước bên trong dùng cho tằm ăn cũng được...
Lam Linh Vũ không thể chờ đợi thêm được nữa nói:
- Vậy được, pha một gốc trước đã, sau đó chúng ta đi ăn cơm, sau khi trở về tôi liền chắt nước đút cho nó.
- Được... chúng tôi có thể đứng bên cạnh xem không?
Lam Linh Vũ cười nói:
- Nó ở trong bình sứ, phòng đóng kín cửa, bảo trì không lọt gió, tôi có thể lấy nó ra được.
Tần Dương lắc đầu:
- Không cần phức tạp như vậy, tôi tới bên chỗ các cô, đứng bên cạnh quan sát là được, tôi chỉ hiếu kỳ dáng vẻ của cổ Kim Tàm như thế nào, nếu không tiện thì sau này xem cũng được.
- Không sao, không động đến nó là được, có thể đứng nhìn, thật ra không khác với tằm mà anh nói tới lắm.
Lam Linh Vũ ngâm một gốc Bất Lão, sau đó cả ba cùng ra ngoài ăn cơm, sau khi cơm nước xong xuôi liền về thẳng nhà Trang Mộng Điệp.
Gốc Bất Lão hấp thu đủ nước đã nở đủ, Lam Linh Vũ cầm gốc Bất Lão đi vào trong một căn phòng không bật đèn, trong phòng đặt rất nhiều chai lọ khác nhau.
- Chị Điệp đặc biệt để căn phòng này cho tôi nuôi cổ...
Lam Linh Vũ nhỏ giọng nói, sau đó cẩn thận nâng một bình sứ màu đen trên kệ xuống.
Nhờ ánh sáng trong phòng khách, Tần Dương ghé sát hơn, Trang Mộng Điệp dán chặt lấy Tần Dương, ánh mắt cũng cùng hiếu kỳ.
Đối với loại cổ độc nổi danh chỉ tồn tại trong truyền thuyết, dù là người tu hành hay người thường thì đều có lòng hiếu kỳ giống như nhau.
Lam Linh Vũ cẩn thận mở nắp bình sứ ra, nâng chiếc bình lên, hơi nghiêng một chút, ánh sáng mờ ảo rọi vào trong bình sứ, Tần Dương và Trang Mộng Điệp cuối cùng đều thấy được cổ Kim Tàm ghé sát vách bình sứ.
Quả thật giống như lời Lam Linh Vũ nói, cổ Kim Tàm vẫn còn rất nhỏ, chỉ có chiều dài khoảng một mét, bề ngoài trông qua không khác với con tằm cho lắm, thậm chí còn có chút đáng yêu.
Đây là cổ Kim Tàm hung danh hiển hách?
Gương mặt Tần Dương thể hiện nét kinh ngạc, nhưng không lên tiếng, vì Lam Linh Vũ đã thông báo, sau khi vào phòng phải giữ yên lặng.
Lam Linh Vũ cầm gốc Bất Lão kia, hai tay nhẹ nhàng ép xuống, vài giọt chất lỏng lập tức rơi thẳng xuống bình sứ, rơi trên người cổ Kim Tàm cùng với phần đáy bình sứ.
Cổ Kim Tàm vốn dĩ đang bất động lại bỗng nhiên cử động. Nó nhẹ nhàng ngẩng đầu của mình lên, dường như đang phân biệt gì đó.
Lam Linh Vũ nhỏ nước ép xuống, rồi cầm một cây ngân châm chọc đầu ngón tay của mình, sau đó nhẹ nhàng ép xuống, một giọt máu tươi rơi xuống bình sứ, hòa trộn với nước ép kia.
Cái đầu vốn đang ngẩng trên không trung của cổ Kim Tàm lập tức nằm sấp xuống, cái đầu nhỏ ghé sát tới chất lỏng hòa lẫn với máu kia, run lên một cái, trông giống như đang uống thứ chất lỏng hòa quyện kia.
Lam Linh Vũ lẳng lặng quan sát rất lâu, gương mặt rõ ràng thể hiện thần sắc vui mừng, cẩn thận đóng nắp bình sứ lại, sau đó đặt lại lên kệ trong góc âm u.
Ba người lặng yên lui ra khỏi phòng, Lam Linh Vũ khép cửa phòng lại.
Trang Mộng Điệp hiển nhiên cũng là lần đầu tiên thấy cổ Kim Tàm, vẻ mặt có phần kinh ngạc:
- Vật nhỏ như vậy thật sự sẽ lợi hại như lời em nói sao?
Lam Linh Vũ mỉm cười nói:
- Nó hiện giờ còn nhỏ mà, không có bất cứ lực công kích nào cả, coi như một đứa bé cũng có thể đơn giản giết chết được nó, nó còn cần trải qua bốn lần lột xác mới lớn lên, trong quá trình này sẽ mọc ra cánh, da toàn thân cũng sẽ ngày càng cứng hơn, đợi tới khi chính thức trưởng thành thì đao thương khó tổn thương được nó, cương khí khó làm tổn thương được, bay nhanh như chớp, thân chứa kịch độc, hơn nữa còn có thể cắn thủng cương khí phòng hộ, vô cùng khó có thể đối phó.
- Mặc dù khí tức của nó bây giờ vẫn còn rất yếu, nhưng nhìn ra được nó rất thích chất lỏng của gốc Bất Lão, hiển nhiên rất có tác dụng với nó, có lẽ sẽ khiến nó phát triển nhanh hơn, càng trở nên lợi hại hơn!
Tần Dương tò mò hỏi:
- Càng lợi hại hơn?
Lam Linh Vũ cười nói:
- Đúng vậy, cổ Kim Tàm cũng giống như con người chúng ta, cũng cần phải trưởng thành, cũng phải phân tư chất, thiên chất bẩm sinh, bồi dưỡng về sau, ăn được càng tốt hơn, dinh dưỡng toàn diện, dáng vẻ sẽ càng khỏe mạnh cường tráng hơn, ngược lại thì sẽ kém đi rất nhiều, cùng là cổ Kim Tàm, nhưng sau khi lớn lên lực chiến đấu sẽ có sự khác biệt rất lớn.
Tần Dương tò mò hỏi:
- Mạnh thì thế nào, kém thì như thế nào?
Lam Linh Vũ bèn giải thích:
- Lực chiến đấu của cổ Kim Tàm mạnh nhất nghe nói có thể sánh ngang với cường giả Thông Thần, yếu thì không khác Thiên Nhân lắm, tiêu chuẩn bình thường có thể so sánh với Siêu Phàm, tương đương với đấu với đối phương sẽ không bị giết chết, hơn nữa có cơ hội giết chết đối phương, chính là bất kể đấu chính diện hoặc đánh lén.
Tần Dương có chút bàng hoàng:
- Cổ Kim Tàm lợi hại lại có thể chiến đấu với cường giả Thông Thần sao?
Lam Linh Vũ cười nói:
- Loại bồi dưỡng này phải rất tốt, rất lợi hại mới được. Cổ Kim Tàm vốn đã rất hiếm, hơn nữa cũng không dễ nuôi, rất khó đạt tới cấp bậc tiêu chuẩn kia...
Thấy dáng vẻ Tần Dương khiếp sợ, Lam Linh Vũ bèn giải thích:
- Cổ Kim Tàm là vương giả của cổ, có thể nói là cổ lợi hại nhất Ngũ Tiên môn, cho dù thực sự có một, hai con có thể so sánh với Thông Thần cũng rất bình thường, bản thân Ngũ Tiên Môn chúng tôi cũng có cường giả Thông Thần mà...
Hai mắt Tần Dương tỏa sáng nói:
- Đấy chính là cường giả Thông Thần đấy, cô nói phải như thế nào mới có thể dưỡng thành cổ Kim Tàm đứng đầu muốn gì đó, cô nói thử xem, tôi nghĩ mọi cách mang tới cho cô, nếu đã nuôi thì phải nuôi tốt nhất!