Chương 1107: Được thổ hào bao dưỡng thật tốt
Nếu đã nuôi thì phải nuôi tốt nhất.
Thực lực của Tần Dương hiện giờ cũng đã bước vào cảnh giới Đại Thành, đối thủ cần đối mặt ngày càng cường hãn hơn, nếu Lam Linh Vũ nuôi dưỡng ra được loại cổ Kim Tàm yếu kia thì thực tế cũng sẽ không có tác dụng gì, Tần Dương có thể trực tiếp ra tay đối phó với người tu hành thực lực Thiên Nhân, cần gì dùng tới cổ Kim Tàm?
Tần Dương không xác định bản thân cần mất bao lâu mới tiến vào Siêu Phàm được, nhưng muốn tiến vào Thông Thần không thể nghi ngờ còn cần cần rất nhiều thời gian, mà trong khoảng thời gian đó đối thủ hoặc gia tộc đối địch mà hắn cần đối mặt không chừng sẽ có cao thủ Siêu Phàm, thậm chí là Thông Thần, vậy thì cổ Kim Tàm nếu đạt tới đỉnh cấp đương nhiên có khả năng giúp hắn rất lớn.
Đã làm thì phải làm tốt nhất!
Đây là giúp Lam Linh Vũ, cũng là đầu tư cho chính mình.
Lam Linh Vũ đương nhiên hiểu được điều này. Cô hiểu rất rõ ông nội của cô mặc dù là trưởng lão của Ngũ Tiên môn, nhưng có rất nhiều thứ vẫn không tiện dùng được, Ngũ Tiên môn thân ở Miêu Cương cơ bản không tiếp xúc với thế giới bên ngoài, cho nên Ngũ Tiên môn tính ra rất nghèo, rất nhiều thứ đồ đẳng cấp không lấy ra được.
- Tôi làm một danh sách, bên trong là những tài liệu cấp cao có thể dùng nuôi dưỡng cổ Kim Tàm, kể cả dược vật và một số vật thể đặc biệt, anh xem cái nào có thể tìm được?
Lam Linh Vũ cũng không khách khí với Tần Dương, cô cũng biết bản thân Tần Dương ở trong trung tâm xoáy nước, nguy hiểm gặp phải và đối thủ đều quá lợi hại, nếu có thể nuôi dưỡng cổ Kim Tàm thành công thì cũng có thể giúp được hắn.
Tần Dương sảng khoái gật đầu:
- Được, cô lên một cái danh sách cho tôi đi, tôi nghĩ mọi cách kiếm.
Lam Linh Vũ nói xong là lập tức làm ngay, tìm giấy bút tới lập ra một danh sách dài cho Tần Dương. Những thứ này hiển nhiên cô đã suy nghĩ cẩn thận từng bước từ sớm, không chỉ viết rất nhanh, hơn nữa còn phân giai đoạn những thứ này ra, cũng chính là giai đoạn nào thì cần có những thứ gì.
Trang Mộng Điệp ngồi bên cạnh Tần Dương, cười nói:
- Trông có vẻ cậu rất có hứng thú nhỉ.
Tần Dương tựa người lên ghế sô pha, cười nói:
- Đúng vậy, một sinh vật truyền kỳ như vậy nếu nuôi phế thì quá lãng phí, nuôi lợi hại một chút, đến lúc đó gặp phải tình cảnh nguy hiểm cũng có sự giúp đỡ lợi hại hơn rất nhiều.
Trang Mộng Điệp nở nụ cười xinh đẹp nói:
- Cậu hiện giờ đã lợi hại hơn so với trước, nhưng vẫn gặp phải tình cảnh gian nan như trước sao?
Tần Dương mỉm cười nói:
- Tốt hơn nhiều so với lúc trước. Lúc trước ai cũng có thể gây khó dễ cho tôi một chút, hiện giờ dù là ai cũng phải suy nghĩ thật kỹ càng một chút.
Trang Mộng Điệp bỗng nhiên mỉm cười nói:
- Ánh mắt của tôi rất tốt.
Tần Dương nhìn thấy tình ý sâu đậm trong mắt Trang Mộng Điệp, vui vẻ, vươn tay nắm chặt tay của Trang Mộng Điệp.
Lam Linh Vũ nhanh chóng viết xong danh sách, xoay người thấy Trang Mộng Điệp tựa người lên người Tần Dương, tay hai người còn đang nắm chặt lấy nhau, nhịn không được bật cười:
- Ô, bóng đèn tôi đây hình như đang phát sáng thì phải.
Trang Mộng Điệp mỉm cười mắng trả lại:
- Em tính là bóng đèn gì, có chỗ nào trên người Tần Dương mà em chưa từng thấy qua chứ?
Khuôn mặt của Lam Linh Vũ thoáng chốc đỏ lên, xấu hổ liếc mắt nhìn Tần Dương bên cạnh, lại nhanh chóng né tránh:
- Đó còn không phải vì chữa bệnh sao... Sớm biết như vậy đã không kể với chị.
Biểu lộ của Tần Dương thoáng có chút ngượng ngùng, hắn không ngờ Lam Linh Vũ đã kể chuyện này cho Trang Mộng Điệp nghe rồi.
Trang Mộng Điệp mỉm cười nói:
- Chị chưa nói gì mà, tấm lòng bác sĩ như cha mẹ, những người làm bác sĩ, y tá kia có ai chưa từng nhìn thấy, chưa từng tiếp xúc qua đâu, chị chỉ nói như vậy thôi mà em đã đỏ mặt cái gì.
Tần Dương ho nhẹ một tiếng, lấy danh sách qua, nhanh chóng chuyển đổi chủ đề:
- Dược vật không ít nhỉ, lần này tôi đi làm quen với đan dược thế gia Đồng gia, đến lúc đó hỏi bọn họ một chút xem có thể mua được trực tiếp gửi qua đây không, không mua được tôi lại nghĩ cách... Hả, bột sắt này dùng để làm gì?
Nói tới chuyện chính, vẻ mặt ửng đỏ của Lam Linh Vũ giảm bớt, giải thích:
- Trong tên của cổ Kim Tàm có một chữ kim, điều đó cũng nói thân thể của nó ngang ngửa với kim loại, cũng cần phải cắn nuốt kim loại, hấp thụ khả năng đặc tính kim loại, đây cũng là nguyên nhân đến giai đoạn sau thân thể của nó có thể cứng rắn đến mức cương khí cũng không làm bị thương được.
Tần Dương giật mình:
- Thì ra là vậy, vậy mà có thể cắn nuốt hấp thụ kim loại, cổ Kim Tàm này quả nhiên đặc biệt.
Lam Linh Vũ cười nói:
- Xác thực là giống loài rất thần kỳ, nếu không cũng sẽ không lợi hại, nổi danh tới mức ấy, vả lại phẩm chất mà kim loại nó hấp thụ càng cao, về sau phát triển cũng càng lợi hại hơn.
- Phẩm chất?
Tần Dương giật mình:
- Lần này không phải tôi mua được một khối thiên thạch trên hội giao dịch sao, còn có báo cáo kiểm nghiệm, độ cứng vô cùng cao, là kim loại đặc biệt không tồn tại trên trái đất, nó có thể ăn không?
Lam Linh Vũ cười nói:
- Cái đó tôi không biết, có thể thử xem, khối thiên thạch này của anh có giá trị hơn mười triệu đấy, hơn nữa còn là duy nhất, cho nó ăn không phải quá lãng phí sao?
Tần Dương cười nói:
- Nó mới lớn một chút như vậy có thể ăn được bao nhiêu, chẳng qua không biết khối thiên thạch này có thể hữu dụng gì đối với nó hay không...
Lam Linh Vũ mỉm cười nói:
- Như vậy ngược lại rất dễ, đến giai đoạn hơi lớn một chút ăn được kim loại rồi bày ra một giống giống nhau, chính bản thân nó sẽ chọn, chúng ta có lẽ không phân biệt được, nhưng bản thân nó lại có thể nhận biết được.
Tần Dương thở dài nói:
- Xem ra vạn vật đều có linh, được, đến lúc đó tôi tìm người xử lý khối thiên thạch này một chút, biến thành từng mảnh nát nhỏ, xem nó có thể ăn được hay không.
Lam Linh Vũ do dự nói:
- Anh cũng chớ xem thường nó, mặc dù nó còn nhỏ, nhưng một khi bắt đầu cắn nuốt kim loại rồi thì mỗi ngày đều muốn ăn, sẽ luôn luôn ăn tới hoàn thành lột xác bốn lần cuối cùng, khối thiên thạch này của anh hình như cũng không lớn, luyện ra sợ rằng còn ít hơn, đến lúc không chừng sẽ ăn sạch của anh đấy...
Tần Dương rất hào phóng khoát tay:
- Nếu nó lựa chọn khối thiên thạch này thì nói rõ phẩm chất của nó tốt, ăn thì ăn đi, dù sao khối thiên thạch cũng do tôi đánh nhau thắng giành được, không tiêu tốn một phân tiền nào, cho nó ăn tôi cũng không đau lòng.
Lam Linh Vũ cũng không phản bác lại:
- Được, đến lúc đó anh lấy chút bột phấn trước tôi thử xem, nếu nó muốn ăn lại lấy thêm, không ăn thì đừng lãng phí.
- Được, cứ quyết định như vậy đi.
Tần Dương cất tờ danh sách vào trong túi của mình:
- Tôi sẽ mau chóng chuẩn bị những thứ này cho cô, gốc Bất Lão cô thoải mái dùng đi, tôi cũng không thiếu, ừ, cô có thể ép nước nhiều lần, sau này có thể dùng để ngâm rượu, mỗi ngày hai người uống một chén có lợi đối với thân thể của mọi người.
Lam Linh Vũ cười nói:
- Được, có thổ hào bao dưỡng thật tốt, gốc Bất Lão tùy tiện dùng, khối thiên thạch tùy tiện ăn, dược liệu muốn gì có đó.
Trang Mộng Điệp cười tủm tỉm trêu chọc nói:
- Thổ hào của em phải chuẩn bị trở về ngủ rồi, nếu đã bao dưỡng rồi, em còn muốn cùng ngủ hay không?
Gương mặt của Lam Linh Vũ đỏ bừng, phản kích lại:
- Chị Điệp, vị trí này là của chị, em không dám đoạt đâu.
Dáng vẻ Trang Mộng Điệp không thèm để ý:
- Không cần đoạt, cùng ngủ là được rồi, chúng ta vốn là chị em, chị không ngại đâu.
Lam Linh Vũ chung quy vẫn chỉ là một cô gái chưa biết mùi đời, da mặt đâu dày được như Trang Mộng Điệp, bị Trang Mộng Điệp nói một câu đã bị đánh tan rã quân lính...
Tần Dương có chút ngượng ngùng, nhưng cũng không nói gì, đứng dậy:
- Thời gian đã không còn sớm, tôi đi về trước, Linh Vũ cô nghỉ ngơi sớm đi.
Trang Mộng Điệp đứng dậy theo, chạy theo Tần Dương ra ngoài, mỉm cười đi qua bên cạnh Linh Vũ, tiến đến khẽ nói bên tai của cô:
- Thật sự đấy, không lừa em đâu, cậu ấy rất lợi hại, một mình chị căn bản không phải đối thủ...