Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1108 - Chương 1118: Lựa Chọn Tình Cảm

Chương 1118: Lựa chọn tình cảm
 

Nhẫn?

Tần Dương hơi sững sờ, ánh mắt thoáng có hai phần bàng hoàng, cũng có chút mừng rỡ.

Trước đó khi Tần Dương hỏi Hàn Thanh Thanh, Tần Dương cũng không nhắc tới lựa chọn là chiếc nhẫn, dù sao dây chuyền, lắc tay hay khuyên tai đều có thể làm quà tặng, nhưng nhẫn lại có thể một tầng ý nghĩa chứng minh khác, không thể tặng bừa được.

Nhưng Hàn Thanh Thanh đã đích thân nói ra, bảo hắn tặng nhẫn cho cô sao?

Hàn Thanh Thanh cảm nhận được cảm xúc khác thường của Tần Dương, ngẩng đầu mỉm cười nói:

- Nhẫn không đơn thuần chỉ khi kết hôn mới đeo, cũng có thể biểu thị chưa kết hôn, cũng có thể xâu dây chuyền đeo trước ngực. Khi nãy mình thấy bức ảnh chụp cậu cho xem, lấp lánh sáng ngời, quả thật rất đẹp, nếu lượng không nhiều lắm thì tạo ra nhẫn đi, chung quy như vậy có ý nghĩa nhất, sau này có lẽ cần dùng tới.

Trong lòng Tần Dương bỗng nhiên dâng trào mấy phần rung động, vươn tay kéo tay của Hàn Thanh Thanh.

Hàn Thanh Thanh không giãy ra, mà để Tần Dương tùy ý lôi kéo, hai mắt nhìn Tần Dương sáng ngời.

Tần Dương nhìn chằm chằm vào hai mắt của Hàn Thanh Thanh, hít một hơi thật sâu:

- Thanh Thanh, làm bạn gái của mình nhé.

Hàn Thanh Thanh mỉm cười nhìn Tần Dương:

- Cậu quyết định xong rồi sao?

Tần Dương đương nhiên hiểu được ý tứ ẩn trong lời này của Hàn Thanh Thanh, không do dự gật đầu:

- Đúng, mình nghĩ kỹ rồi, cũng đã quyết định xong rồi, trước kia chúng ta đáp ứng ước hẹn hai năm, hiện giờ thời gian đã tới, chỉ cần cậu gật đầu đồng ý, sau này cậu chính là bạn gái của mình, mình sẽ nói rõ ràng với Văn Vũ Nghiên.

Trong ánh mắt Hàn Thanh Thanh thể hiện vẻ mừng rỡ, không do dự nữa, mà nhẹ nhàng gật đầu.

Tần Dương thở dài một hơi, vươn tay ra rất tự nhiên ôm lấy Hàn Thanh Thanh.

- Thật xin lỗi, đã để em đợi lâu như vậy.

Hàn Thanh Thanh cũng không giãy ra, mà dịu dàng ngoan ngoãn để Tần Dương ôm, hai tay cũng gianh ra ôm eo Tần Dương, chôn đầu mình trong lòng Tần Dương.

- Không cần nói xin lỗi, thời gian sẽ để chúng ta nhìn rõ ràng hơn nội tâm của mình, em muốn là một đời một kiếp, chứ không phải một đoạn tình đầu lưu luyến mù mờ.

Tần Dương ôm chặt người đẹp trong lòng:

- Một đời một kiếp, vĩnh viễn không chia lìa.

Hàn Thanh Thanh ngẩng đầu từ trong lòng Tần Dương, thấy ánh mắt chân thành này của Tần Dương, nghe được lời nói ngập tràn sự kiên định kia, trái tim đã được lấp đầy bởi hạnh phúc.

Tần Dương thấy được gương mặt xinh đẹp của Hàn Thanh Thanh gần trong gang tấc, không do dự nữa, nhẹ nhàng hôn.

Hàn Thanh Thanh không từ chối.

Rất lâu sau, hai người tách ra, nhìn vào mắt đối phương, bỗng nhiên cùng cười rộ lên.

Không có dõng dạc thổ lộ, cho dù đã hôn thì vẫn thoải mái như bình thường, cũng không kích động như trong tưởng tượng, tất cả dường như rất tự nhiên, giống như tất cả vốn nên sớm xảy ra rồi.

Nước chảy thành sông!

Tần Dương lôi kéo tay của Hàn Thanh Thanh, bỗng nhiên cười nói:

- Anh có nên tuyên bố với đám bạn bè chút không?

Hàn Thanh Thanh mỉm cười nói:

- Không cần, tình cảm là chuyện của hai người, cần gì phải ồn ào để mọi người đều biết, chúng ta vẫn như trước chẳng phải rất tốt sao?

Tần Dương hài hước nói:

- Bạn gái của anh xinh đẹp như vậy, không tuyên bố, lỡ những người khác có ý kiến thì phải làm sao bây giờ?

Hàn Thanh Thanh liếc nhìn Tần Dương:

- Anh hiện giờ là nhân vật gương mẫu của cả đại học Trung Hải đấy, thậm chí còn là nhân vật truyền kỳ, lúc trước cái người theo đuổi kia sau khi bị anh xử lý, có ai mà không biết mối quan hệ giữa anh và em, còn ai dám gây chuyện với anh nữa, hơn nữa em cũng chưa bao giờ dùng biểu cảm giả tạo với bất kỳ ai, nào có người có suy nghĩ gì kia chứ?

Tần Dương cười ha ha, mặc dù quan hệ lúc trước của hai người thật ra đã rất thân mật, nhưng không chính thức trở thành người yêu, khi nói chuyện cũng còn có mấy phần kiêng kị, hiện giờ đã phá vỡ tầng quan hệ này, nói chuyện đương nhiên không tiếp tục kiêng kị nữa, càng túy ý tự nhiên hơn.

- Vậy em sẽ không sợ có người có suy nghĩ với anh sao, tốt xấu gì anh cũng rất ưu tú đấy...

Hàn Thanh Thanh mỉm cười nói:

- Em cũng không phải ngày đầu tiên quen anh, bên cạnh anh có nhiều mỹ nữ xinh đẹp như vậy, tính cách của anh cũng tốt, người thích anh chắc chắn không ít...

Tần Dương bỗng nhiên cảm thấy bản thân như tự đào hố chôn mình, trong đầu thoáng xuất hiện mấy mỹ nữ như Lý Tư Kỳ, Trang Mộng Điệp, Tư Đồ Hương, biểu lộ lập tức có chút ngượng ngùng:

- Khụ khụ, thật ra anh cũng không ưu tú như em nghĩ đâu.

Hàn Thanh Thanh mỉm cười, không tiếp tục nói về đề tài này nữa, mà là chủ động chuyển chủ đề:

- Giống như chúng ta trước đây rất tốt, không cần gióng trống khua chiêng, anh cảm thấy thế nào?

Tần Dương khi nãy thật ra cũng chỉ nói đùa cho vui, kỳ thực hắn cũng không thích gióng trống khua chiêng tuyên bố quan hệ giữa hai người, cũng không phải vì hắn không đủ thích Hàn Thanh Thanh, mà là lo lắng sau khi tuyên bố quan hệ giữa hai người sẽ đem lại rắc rối cho Hàn Thanh Thanh, ví dụ như Hắc Thủ trong tối, nếu không đối phó được với Tần Dương, có thể đối phó ngược lại Hàn Thanh Thanh hay không?

Đám người như vậy trước nay không có điểm dừng đạo đức, luôn không từ thủ đoạn để hoàn thành mục tiêu của bản thân.

- Ừ, như vậy cũng tốt, thật ra anh cũng lo lắng vì quan hệ của chúng ta mà liên lụy tới em...

Tần Dương giải thích đơn giản một chút chuyện tranh đấu giữa thầy trò hắn và Hắc Thủ, Lục gia, thở dài:

- Lần này bọn họ có thể không từ thủ đoạn đối phó với Vân Bạch Linh, thậm chí còn coi nhiều người tu hành vô tội trở thành mục tiêu, như vậy đủ để nõi rõ đám người kia chính là sát thủ máu lạnh không còn nhân tính, anh là cái đinh trong mắt bọn họ... Em ngày thường cũng phải chú ý bảo vệ bản thân, đợi tới cơ hội thích hợp anh sẽ tìm một cao thủ bảo vệ cho em.

Trên khuôn mặt của Hàn Thanh Thanh cũng không hề xuất hiện thần sắc sợ hãi gì, chỉ mỉm cười nói:

- Hiện giờ còn là sinh viên, em cũng rất ít ra khỏi trường học, hẳn sẽ không có nguy hiểm gì, anh không cần quá lo lắng... Ngày thường em sẽ cẩn thận, dù sao loại chuyện như vậy trước kia cũng từng xảy ra một lần rồi.

Tần Dương nhìn Hàn Thanh Thanh, khẽ thở dài:

- Chuyện như vậy anh thật sự xin lỗi...

Hàn Thanh Thanh mỉm cười nói:

- Em biết anh không hi vọng vì chuyện của bản thân mà khiến bất cứ người nào bên cạnh anh gặp phải nguy hiểm, nhưng từ ngày hôm nay trở đi, em hi vọng anh không nói câu xin lỗi với em nữa, em hiện giờ đã là bạn gái của anh rồi, cho dù chưa phải vợ, nhưng người yêu cũng có thể cùng anh đối mặt tất cả vấn đề, không nên khách khí như vậy nữa.

Lời nói của Hàn Thanh Thanh giống như một dòng nước ấm lấp đầy trái tim của Tần Dương.

Trong mắt Tần Dương ngập tràn cảm xúc:

- Được, sau này anh không nói nữa, chúng ta cùng nhau đối mặt.

Hàn Thanh Thanh mỉm cười, xoay người tiếp tục đi thẳng về phía trước, tay vẫn lôi kéo nắm lấy tay của Tần Dương.

Tần Dương cất bước đuổi theo, trên khuôn mặt nở nụ cười nhẹ nhàng, vui vẻ.

Cho dù như thế nào, hắn chung quy đã đưa ra lựa chọn, so với một Văn Vũ Nghiên thiên tài ưu tú, Tần Dương quả thật càng thích tính cách nhu hòa, dịu dàng này của Hàn Thanh Thanh hơn.

Nếu hắn đã lựa chọn Hàn Thanh Thanh, vậy thì nên tìm một cơ hội nói với Văn Vũ Nghiên, chắc hẳn Văn Vũ Nghiên cũng có thể hiểu được, hơn nữa người nhà của cô chắc cũng sẽ thở phào nhẹ nhõm, người duy nhất có thể hơi thất vọng hẳn là sư phụ, chẳng qua hiện giờ có dì Long làm bạn, vả lại hắn cũng thích Hàn Thanh Thanh, có lẽ sẽ không cảm thấy quá mất mát...
Bình Luận (0)
Comment