Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1112 - Chương 1122: Hạ Gia Thỏa Hiệp

Chương 1122: Hạ gia thỏa hiệp
 

- Mo Jiana nhận lời mời của Lâm Trúc rồi, khoảng nửa tháng sau tới Trung Hoa.

Tần Dương quay đầu dùng tiếng Anh nói quyết định của Mo Jiana cho mọi người, mọi người lập tức cao hứng kêu lên.

- Ha ha, được!

- Lâm Trúc giỏi lắm!

- Tiểu thư Mo Jiana, bọn tôi đợi cậu đến!

Mặt của Lâm Trúc lập tức đỏ bừng, hắn không ngờ Mo Jiana đáp ứng lời mời, hơn nữa nửa tháng sau còn muốn qua đây.

Lâm Trúc nhanh chóng cầm điện thoại đi cách xa mấy bước, đám người Hà Thiên Phong trêu chọc khiến hắn cảm thấy thật ngại.

Tần Dương nhìn Lâm Trúc trốn tới một góc nói chuyện với Mo Jiana, cười ha ha nói:

- Hôm nay là một ngày tốt lành, nếu như thuận lợi thì lão tứ cũng sắp có thêm cô bạn gái dị quốc rồi, phòng 306 chúng ta đều thoát khỏi cảnh độc thân rồi.

Hà Thiên Phong cười khà khà nói:

- Đúng vậy, toàn dựa vào ép buộc, nếu không lão tứ này hoàn toàn không biết phải kéo dài tới khi nào nữa.

Tô Văn Văn cười nói:

- Yêu xuyên biên giới đấy, Lâm Trúc lợi hại, nhưng cũng may Mo Jiana sắp tốt nghiệp, nếu quả thật tình chàng ý thiếp, Mo Jiana cũng nguyện ý tới Trung Hoa phát triển, như vậy hai người rất có khả năng đấy.

Lâm Hiểu Nguyệt mỉm cười nói:

- Tôi cảm thấy vẫn rất có khả năng, mọi người xem khi nãy cô ấy nghe tới Lâm Trúc thì cả hai mắt đều sáng lên, không chừng cô ấy đã sớm chờ đợi Lâm Trúc mời cô ấy tới rồi.

Mọi người đồng thời cười rộ lên, đều cao hứng thay cho Lâm Trúc.

Lâm Trúc nhanh chóng cúp camera, ngồi lại trên ghế, thần sắc khó nén sự vui sướng, cầm chén rượu lên tự uống một hớp lớn rồi mới như hồi phục lại tinh thần, buông chén rượu xuống:

- Tôi mời mọi người một ly, cảm ơn mọi người đã giúp đỡ.

Hà Thiên Phong mở chai rượu rót đầy chén cho Lâm Trúc, cười nói:

- Tới đây, chúng tôi cũng chúc Lâm Trúc cậu sớm ngày ôm được mỹ nhân về, Mo Jiana không phải đã đáp ứng đến chơi rồi sao, nhân lần cô ấy tới này nắm chặt cô ấy trong tay, xác định quan hệ, sau đó đợi cô ấy tốt nghiệp tới Trung Hoa phát triển, cả hai cũng không cần yêu đương vượt biên giới đau khổ nữa.

Tôn Hiểu Đông cười nói:

- Đúng vậy, vè phần công việc của cô ấy cũng dễ giải quyết, nếu cô ấy có thể làm xong công việc của chính mình, như vậy cũng tốt, nếu không được, lão đại có nhiều công ty như vậy, sắp xếp ở đâu chả được, căn bản không cần lo lắng.

Tần Dương ủng hộ nói:

- Lão tam nói không sai, chỉ cần cô ấy nguyện ý tới đây, tất cả đều không thành vấn đề, cho dù có vấn đề, mọi người cùng giúp đỡ là giải quyết được thôi.

Lâm Trúc uống một hớp hết rượu trong chén:

- Ừ, cho dù kết quả có thế nào, cảm ơn mọi người trước.

- Tần Dương, đã lâu không gặp.

Tần Dương vừa tan học đã thấy Hạ Đào đã lâu không gặp đứng bên đường đợi mình, bên cạnh gã ta là Hạ Khôi đã gặp một lần.

Tần Dương dừng bước, bảo đám người Hà Thiên Phong và Hàn Thanh Thanh rời đi trước.

- Hạ tiên sinh, quả thật đã lâu không gặp, không biết hôm nay ông tìm tôi có chuyện gì cần làm đây?

Sắc mặt Hạ Đào có phần ngưng trọng:

- Cậu không phải đã biết rõ rồi sao còn cố hỏi.

Tần Dương cười nói:

- Tôi biết các người tới tìm tôi là vì chuyện hôm trước, nhưng tôi không biết các người đến cuối cùng có quyết định là gì, là đáp ứng điều kiện mà tôi đưa ra, hay là đến bất chấp quyết định khai chiến với tôi đây

Hạ Đào nhìn Tần Dương mang vẻ mặt lạnh nhạt, mỉm cười, thần sắc tự tin nắm chắc, trong lòng có phần chua xót.

Khai chiến?

Gã ngược lại muốn khai chiến, nhưng gã dám sao?

Sau khi nhận được báo cáo của Hạ Khôi, Hạ Đào đầu tiên liên hệ với Lục gia, nhưng câu trả lời nhận được không khác so với lời Tần Dương nói lắm.

Vị trí của Lục gia đang trong đầu sóng ngọn gió, bọn họ bày tỏ không tiện ra tay, nhất là khi ra tay nhằm tới Tần Dương, cho nên chuyện của Hạ gia Lục gia không thể làm gì được, bảo Hạ gia tự xử lý.

Hạ Đào sau khi nhận được câu trả lời của Lục gia, tâm đều đã nguội lạnh, sau đó mở hội nghị họp gia đình và quyết định đáp ứng điều kiện Tần Dương đưa ra, sau này chắc chắn đoạn tuyệt qua lại với Lục gia, chỉ lo cho bản thân mình.

Hạ gia đưa ra quyết định, sau đó Hạ Đào dẫn Hạ Khôi cùng đi tìm Tần Dương, chuẩn bị mau chóng giải quyết chuyện này, sợ bị Tần Dương trả đũa.

- Chúng tôi thông qua thương lượng có thể chấp nhận yêu cầu đoạn tuyệt quan hệ với Lục gia mà cậu đưa ra trước đó, chẳng qua Tần Dương cậu mở miệng liền muốn lấy Feida Express, có phải hơi quá đáng rồi không?

Tần Dương cười lạnh nói:

- Nếu cảm thấy tôi quá phận, các người có thể từ chối.

Vẻ mặt Hạ Đào cứng đờ, gã vốn hi vọng xa vời trả tiền với cái giá trên trời, mặc dù Hạ gia có tiền, nhưng giá trị của Feida Express cũng không thấp, cứ giao ra như vậy quả thật tâm có chút đau, lúc trước gã lấy một tòa nhà thương mại trị giá năm trăm triệu đánh cuộc thua với Long Nguyệt đã phải đau lòng rất lâu rồi.

Hạ Đào biết Tần Dương muốn giết gà dọa khỉ, lấy Hạ gia lập uy, cho nên gã hi vọng bày ra thái độ thỏa hiệp nhận thua xem có thể trả giá bớt chút hay không, đáng tiếc lại bị một câu cứng rắn của Tần Dương chặn lại.

Hạ Đào cắn răng:

- Chuyện này vốn không có liên quan gì tới cậu, cậu lại gắng chen vào, như vậy có phải có chút không nói thành lời hay không?

Tần Dương cười nói:

- Ai kêu các người đúng lúc đụng tới? Tôi đã từng nói điều kiện tôi đưa ra không giảm giá, chỉ cần chấp nhận điều kiện của tôi, chuyện trước kia hố tôi sẽ bỏ qua, chỉ cần các người không giúp người khác hố tôi nữa, đương nhiên tôi cũng sẽ không tiếp tục gây sự với các người, nếu các người không muốn chấp nhận thì chúng ta sẽ dựa vào nắm đấm nói chuyện.

Hạ Đào thấy Tần Dương tỏ thái độ như vậy, không chịu lùi bước, trong lòng lập tức mắng Lục gia xối xả, nếu không phải do đám người đó thì sao Hạ gia có thể đụng tới Ẩn Môn kia chứ?

- Được, tôi chấp nhận điều kiện của cậu, chúng ta viết khế ước đi!

Tần Dương sảng khoái gật đầu:

- Được, tôi là người nói lời giữ lại, có thể viết khế ước.

Hạ Đào trầm mặt hỏi:

- Khi nào ký khế ước chuyển nhượng cổ phần?

Tần Dương cười nói:

- Ngày mai đi, ông chuẩn bị tất cả mọi thứ cho tốt, tôi sẽ để luật sư của Sở Sự Vụ tới... Hạ tiên sinh, không cần nghiêm mặt, mặc dù thua lỗ Feida Express, nhưng mọi người hóa giải ân oán, đây là chuyện tốt, hơn nữa sau này không chừng còn có cơ hội hợp tác kiếm tiền đấy.

Hạ Đào liếc mắt nhìn Tần Dương:

- Kiếm tiền? Có chuyện kiếm tiền tốt cậu sẽ nghĩ tới Hạ gia sao?

Tần Dương mỉm cười nói:

- Có gì mà không thể, mặc dù Hạ gia vẫn luôn hãm hại Ẩn Môn, nhưng hành vi chung quy vẫn coi là trong phạm vi quy tắc, như vậy không coi là thâm cừu đại hận gì, sau khi hóa giải ân oán, nếu có cơ hội vì sao không thể hợp tác? Chuyện kiếm tiền thiên hạ này có rất nhiều, trên dưới Ẩn Môn của tôi chẳng qua cũng chỉ có hai, ba người mà thôi, có rất nhiều chuyện luôn cần một số người hợp tác.

Vẻ mặt Hạ Đào thể hiện mấy phần kinh nghi bất định:

- Chuyện đó là thật sao?

Tần Dương mỉm cười nói:

- Tôi lừa ông có ích lợi gì?

Hạ Đào ngẫm lại thấy cũng phải, Tần Dương hiện giờ đã chiếm được ưu thế áp đảo, căn bản không cần phải nói dối gã, nghĩ như vậy oán khí trong lòng cũng giảm bớt đi nhiều.

Người khác không biết về Tần Dương, nhưng Hạ gia vẫn chú ý tới thầy trò Mạc Vũ. Mạc Vũ ẩn cư không nói, Tần Dương này một hai năm đã tạo ra danh tiếng lớn, sản nghiệp hiển nhiên ngày càng lớn, nếu như có cơ hội hợp tác kiếm tiền thì quả thật không ít, chắc chắn không chỉ nói suông.
Bình Luận (0)
Comment