Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1122 - Chương 1132: Đi Mòn Gót Sắt Chẳng Tìm Ra

Chương 1132: Đi mòn gót sắt chẳng tìm ra
 

Vẻ mặt Tần Dương lộ ra thần sắc kinh ngạc.

Một đám người tu hành?

Mới đến không bao lâu?

Cấu kết với Khôn Dương?

Tại sao mấy câu nói đó lại nghe quen tai như vậy?

Chẳng lẽ là Hắc Thủ?

Không trùng hợp như vậy chứ?

Tần Dương quay đầu liếc nhìn Tôn Kiền, phát hiện ánh mắt của Tôn Kiền cũng trở nên kỳ quái, dáng vẻ giống như cũng bị bất ngờ.

Vẻ mặt Tần Dương không biểu lộ cảm xúc hỏi:

- Bên cạnh Tướng quân hẳn cũng có người tu hành thực lực cường đại nhỉ?

Sharman thở dài nói:

- Có thì có, nhưng ít. Bên cạnh tôi cũng chỉ có bốn, năm người tu hành, hơn nữa thực lực cũng không phải đặc biệt mạnh, nghe nói trong đám người tu hành kia tồn tại thực lực Siêu Phàm, nếu quả thật muốn tìm cơ hội giết tôi như lời bọn họ nói, chỉ sợ rằng tôi thật sự không tránh khỏi được, cho nên tôi mới muốn tìm một số người tu hành lợi hại hơn chống lại bọn họ, xử lý bọn họ, chấm dứt hậu hoạn.

Ánh mắt Sharman nóng bỏng nhìn tới Tôn Kiền:

- Tôi mới nghe thủ hạ nói thực lực của lão tiên sinh cao cường, có thể nói là xuất thần nhập hóa, chắc hẳn ít nhất cũng là Siêu Phàm, thậm chí mạnh hơn, không biết lão tiên sinh có nguyện ý giúp tôi mấy ngày, chỉ cần giúp tôi giải quyết chuyện này, ngài muốn điều kiện gì cứ việc nói ra!

Tôn Kiền cười khẽ, hất cằm hướng Tần Dương đứng bên cạnh:

- Tôi không quản chuyện này, ông nói với cậu ta đi, cậu ta nói được thì được.

Ánh mắt Sharman lập tức có chút kinh ngạc, chẳng qua gã cho rằng quan hệ giữa Tần Dương và Tôn Kiền là quan hệ họ hàng, Tôn Kiền là trưởng bối của Tần Dương, cho nên cưng chiều con cháu, mặc kệ con cháu nói như thế nào, làm sai điều gì thì người làm trưởng bối sẽ giúp đỡ đến nơi đến chốn.

- Người anh em này, cậu hãy suy nghĩ thật kỹ, nơi này mặc dù có hơi rối loạn, nhưng không thiếu thứ tốt, muốn tiền cậu có thể trực tiếp ra cái giá, nếu không cần tiền, tôi có thể cung cấp thuốc phiện, phụ nữ, súng ống đạn dược, ngọc phỉ thúy cho cậu, hố đá nơi đây của chúng tôi được biết đến từ lâu sản xuất ra không ít thứ tốt, những hố đá tốt này có thể nói có tiền cũng chưa chắc đã mua được, nếu lấy ra đưa cho người mà bản thân coi trọng thì chắc chắn là món quà tặng vô cùng tốt.

Sharman hiển nhiên vô cùng mong muốn đám người Tần Dương ở lại, liên tục khuyên bảo, đều bày ra toàn bộ những thứ mà gã có thể lấy ra được.

Tần Dương cũng không vội vã đáp ứng, dáng vẻ trầm ngâm:

- Tướng quân, chi bằng ông nói ra một chút về thông tin đám người mà ông muốn đối phó kia, tôi cân nhắc một chút xem chúng tôi có năng lực đối phó với bọn họ hay không, nếu thực lực của chúng tôi không đủ thì thứ cho chúng tôi không thể làm gì được.

Sharman nghe Tần Dương nói như vậy lập tức hóa buồn thành vui, nhanh chóng nói:

- Đám người kia tôi đã gặp qua một lần, thủ lĩnh là một người Trung Quốc, gã có con trai, có không ít thủ hạ, toàn bộ đều là người tu hành, thực lực đều rất cường hãn. À, đúng rồi, sau khi bọn họ uy hiếp tôi rồi, tôi để người tra tư liệu của bọn họ trên mạng, thủ lĩnh của đám người đó bị toàn bộ thế giới truy nã...

Tần Dương mở to hai mắt, hỏi tới:

- Ông đã điều tra được gã là tội phạm truy nã, vậy gã tên là gì?

Sharman nhíu mày, dường như không nghĩ ra, một người đàn ông trung niên vẫn luôn im lặng đứng sau lưng Sharman trầm giọng nói:

- Người Hoa, Lục Phong Niên, người tu hành, thực lực hẳn ở giai đoạn Siêu Phàm, thậm chí cao hơn, con trai Lục Đào, nguyên nhân bị truy nã là bọn chúng sáng lập một tổ chức khủng bố gọi là Hắc Thủ, tổ chức này to gan lớn mật buôn lậu, buôn bán thuốc phiện, giết người cướp của, buôn bán súng ống đạn dược, trước kia vẫn luôn ẩn náu rất khá, nhưng sau đó bỗng nhiên có một ngày bị người khác chớp mắt vạch trần, sau đó bị truy nã toàn cầu, có lẽ đây cũng là nguyên nhân bọn chúng trốn tới đây.

Hắc Thủ!

Vậy mà lại thật sự là Hắc Thủ!

Đây có tính là đi mòn gót sắt chẳng tìm thấy, đến khi gặp được chẳng tốn chút công sức nào không?

Nhóm người bọn họ còn muốn vào trong rừng tìm chỗ ở của Khôn Dương, sau đó tìm người của Hắc Thủ, nghĩ mọi cách đột kích xử lý bọn họ, cho dù không thể xử lý hoàn toàn thì ít nhất cũng phải bắt được cha con Lục Phong Niên, cố gắng hết sức xử lý một số thành viên quan trọng, nhưng nào ngờ bọn chúng lại gây sự với Sharman, trùng hợp Sharman thần xui quỷ khiến lại biết được nhóm người bọn họ, hơn nữa còn muốn thuê bọn họ đối phó với Hắc Thủ.

Tần Dương thản nhiên gật đầu:

- Hắc Thủ kia chúng tôi cũng đã được nghe nói tới, bọn chúng vậy mà lại tới đây trốn sao? Lá gan quả thật rất lớn.

Sharman thấy Tần Dương nói như vậy lập tức có mấy phần kinh ngạc bất ngờ:

- Hóa ra các vị cũng đã được nghe nói tới sao, vậy giờ thế nào, các vị có nguyện ý giúp chúng tôi chuyện này không...

Tần Dương sờ lên chóp mũi, biểu lộ có phần do dự:

- Ông vừa mới nói nếu chúng tôi giúp các ông chuyện này, các ông nguyện ý lấy ngọc phỉ thúy làm thù lao?

Sharman vừa nghe thấy có hi vọng, không hề do dự vỗ bộ ngực lớn nói:

- Yên tâm đi, ngọc phỉ thúy trong quặng đá ở Myanmar của tôi đây có không ít hàng tốt, hơn nữa còn có rất nhiều quặng lấy từ hố đá, chỉ cần các vị có thể giúp tôi làm xong chuyện này, ngọc phỉ thúy hay quặng đá tùy ý mọi người lựa chọn!

Tần Dương cười nói:

- Ông đã nói như vậy, tôi thật ra cũng hơi động tâm, bởi vì chúng tôi vốn chính là muốn tới tìm hàng tốt, nhưng mấy năm gần đây hố đá tốt ngày càng ít, cho nên chúng tôi mới dự định đi qua nơi này xem trong một số hố đá một chút...

Sharman cười sảng khoái nói:

- Chuyện này cậu cứ giao cho tôi là được rồi, các vị coi như đích thân đi có lẽ cũng không tìm được thứ tốt đâu, dù sao mấy năm nay nơi nào có hố đá đều đã bị đào móc gần hết rồi, nhưng tôi có thể tìm ra rất nhiều chỗ tốt, hơn nữa giá cả còn rất rẻ, đến lúc đó toàn bộ đều cho cậu, các vị cũng không cần chạy vào đó một chuyến nữa.

Tần Dương quay đầu, tỏ vẻ thương nghị:

- Tôn lão cảm thấy thế nào?

Tôn Kiền đương nhiên biết mục đích ôm cây đợi thỏ của Tần Dương, đương nhiên tốt hơn nhiều so với việc bọn họ xâm nhập vào trong rừng, dù sao sau khi xâm nhập vào trong rừng, bọn họ không chỉ phải đối phó với người Hắc Thủ, mà còn có thể phải đối phó với đội ngũ có vũ trang hơn nghìn người của đám Khôn Dương, nhưng ở đây là trên địa bàn của Sharman, bọn họ ít nhất không cần lo lắng phải đối mặt với quân lính, chỉ cần chuyên tâm đối phó người Hắc Thủ là được, hơn nữa mục tiêu của hai bên cũng giống nhau, tính an toàn rất cao, có Sharman yểm hộ, sự an toàn của bọn họ cũng cao hơn.

- Cậu làm chủ là được, ta cũng không có vấn đề gì.

Tần Dương cười quay đầu:

- Xem ra bọn họ đã không có ý kiến gì nữa rồi, chẳng qua tôi muốn hỏi rõ ràng, rốt cuộc phải ngốc bao lâu, chúng tôi cũng không muốn cứ mãi tiêu phí thời gian ở đây...

Sharman không hề do dự trả lời:

- Bọn chúng chỉ cho tôi thời gian ba ngày suy nghĩ, còn nói nếu ba ngày sau tôi không đáp ứng, bọn chúng sẽ ra tay với tôi, ngày hôm nay đã là ngày thứ hai rồi, tôi hi vọng các vị có thể xử lý bọn chúng khi bọn chúng hành động hoặc trước khi bọn chúng hành động, nếu không được thì tôi liền hẹn bọn chúng ra đàm phán, đến lúc đó có thể hốt gọn bọn chúng một mẻ, tôi muốn để bọn chúng biết, ở đây cho dù bọn chúng có là người tu hành, sức chiến đấu kinh người, cho dù thanh danh của bọn chúng truyền xa bên ngoài, nhưng ở đây bọn chúng vẫn không được như cũ, đây là địa bàn của tôi!
Bình Luận (0)
Comment