Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1146 - Chương 1156: Cuối Cùng Cũng Gạo Nấu Thành Cơm Rồi

Chương 1156: Cuối cùng cũng gạo nấu thành cơm rồi
 

- Chúng tôi về trước, hẹn gặp lại.

- Được, thứ hai gặp lại.

Tần Dương tiễn đám người Hà Thiên Phong ra tới cửa, sau đó trở về phòng khách, ngồi lên ghế sô pha, liếc mắt nhìn phương hướng nhà vệ sinh, ánh mắt vui vẻ.

Đám người kia thật sự thú vị.

Mọi người ở trong nhà Tần Dương nướng thịt, uống rượu, đánh bài, chơi cả một ngày, một bộ phận đến chiều thì rời đi trước, những người còn lại ở trong nhà Tần Dương ăn một bữa cơm nhà thông thường.

Sau bữa cơm chiều, Hàn Thanh Thanh đi vào nhà vệ sinh, đám người vốn còn lười nhác đột ngột trở nên tích cực, nhanh chóng đứng dậy trật tự rời đi, cũng không có ai chào hỏi Hàn Thanh Thanh một câu.

Cửa phòng vệ sinh mở ra, Hàn Thanh Thanh đi ra, thấy phòng khách trống rỗng, sắc mặt thoáng ửng hồng.

- Bọn họ đã đi hết rồi, sao không gọi em một tiếng...

Trong lòng Tần Dương cười thầm, nhưng sợ da mặt Hàn Thanh Thanh mỏng, nên cũng không nói ra:

- Chắc hẳn bọn họ không chú ý em đi vệ sinh chăng, không sao, trước đó mời em tới, em cũng không tới, hôm nay đúng lúc tới, tối nay ở đây đi, dù sao cũng có tới mấy phòng đấy.

Hàn Thanh Thanh mím môi, khuôn mặt xinh đẹp thoáng có vẻ mất tự nhiên, nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại, khẽ nói:

- Được rồi.

Tần Dương vẫy tay với Hàn Thanh Thanh:

- Thời gian còn sớm, chúng ta tìm bộ phim xem đi.

Hàn Thanh Thanh liếc mắt nhìn sân thượng bên ngoài:

- Sân thượng bên ngoài còn chưa thu dọn xong đâu?

Tần Dương đứng dậy, nắm lấy cánh tay của Hàn Thanh Thanh, lôi cô ngồi trên ghế sô pha, sau đó kéo cô ngồi xuống:

- Đồ ăn thừa đều đã đặt vào trong tủ lạnh rồi, bàn ghế gì đó ném ở đó đi, ngày mai lại dọn dẹp, hôm nay náo loạn cả một ngày cũng hơi mệt chút, hôm nay nghỉ ngơi cho khỏe đi.

Hàn Thanh Thanh bị Tần Dương nắm tay, khuôn mặt hơi nóng ran.

Cô và Tần Dương không phải chưa từng kéo tay nhau, động tác thân mật hơn cũng đã làm rồi, hôn cũng đã từng hôn rồi, ôm cũng đã ôm rồi, nhưng hiện giờ đang ở trong nhà Tần Dương, trai đơn gái chiếc, nghĩ tới chuyện có thể xảy ra tối nay, trong lòng Hàn Thanh Thanh lập tức có mấy phần khẩn trương.

Tần Dương cảm nhận được Hàn Thanh Thanh đang khẩn trương, cười thầm trong lòng, thuận tay ôm eo của cô, tay phải cầm lấy điều khiển:

- Xem phim gì?

Hàn Thanh Thanh cảm thấy tay của Tần Dương đặt ngang hông mình cách một lớp quần áo, dường như vị trí của dấu tay trở nên nóng bỏng, thân người cũng lập tức có phần cứng ngắc.

- Em không có ý kiến, anh nói đi.

Tần Dương thấy Hàn Thanh Thanh không nói, liền dọa nạt:

- Em không nói, vậy anh có thể xem phim ma đấy?

- Hả, đừng!

Hàn Thanh Thanh bị dọa giật mình trước lời nói của Tần Dương, lập tức hét lên một tiếng theo bản năng, bất chợt hiểu ra Tần Dương đang trêu chọc mình, lập tức tát Tần Dương một cái:

- Biết ngay dọa em mà!

- Khà khà...

Tần Dương cười, cũng không tránh né, tay ôm eo Hàn Thanh Thanh cũng không buông ra.

- Vậy thì tùy tiện tìm một bộ phim xem một chút đi.

Tần Dương tiện tay chọn một bộ phim, sau đó dựa lên ghế sô pha. Hàn Thanh Thanh bị Tần Dương náo như vậy, vẻ khẩn trương mất tự nhiên trước đó cũng biến mất sạch, nghiêng người dựa lên vai Tần Dương, cùng Tần Dương xem phim.

Nội dung phim là tình tiết trong tác phẩm, Tần Dương cũng vì suy nghĩ Hàn Thanh Thanh chưa hẳn đã thích phim hành động đánh đấm rầm rộ, tình tiết chuyện xưa không tồi, cũng hấp dẫn người xem, hai người vừa bóc hạt điều, vừa xem phim, chẳng qua khi tình tiết lên tới cao trào lại bỗng nhiên tới cảnh giường chiếu qua loa.

Hai người vốn đang thân mật xem bỗng nhiên cảm thấy ngượng ngùng và không được tự nhiên.

Hàn Thanh Thanh cắn môi, ánh mắt có chút lơ đãng, không dám nhìn màn hình tivi tiếp, cũng không dám nhìn Tần Dương.

Tần Dương nhìn màn hình tivi, không kiềm chế được nghiêng đầu liếc mắt nhìn Hàn Thanh Thanh bên cạnh, thấy dáng vẻ xấu hổ xinh đẹp này của Hàn Thanh Thanh, trong lòng không kiềm chế được sự vui sướng.

Tay của hắn ôm Hàn Thanh Thanh sát thêm, Hàn Thanh Thanh cũng không có bất cứ động tác phản kháng nào.

Hai mắt Tần Dương lại nhìn lên màn hình tivi, vẫn là cảnh kích tình muôn thuở, hơn nữa hình ảnh có chút hăng hái, tâm trạng lập tức cũng có phần khó chịu.

Nếu như là hai người đàn ông hoặc hai người phụ nữ ngồi đây xem thì nhất định sẽ không có chướng ngại tâm lý cùng thảo luận dáng người như thế nào, động tác kích tình ra sao, nhưng mà là một nam một nữ, nhất là một cặp nam nữ yêu nhau còn chưa ngủ cùng nhau xem hình ảnh như vậy liền thấy có chút lúng túng.

Tần Dương nghiêng đầu, nhìn Hàn Thanh Thanh với khuôn mặt ửng hồng không dám nhìn màn hình, trong lòng đột ngột dâng lên xúc động không thể kiềm chế.

Hiện giờ Hàn Thanh Thanh là bạn gái của hắn, vậy thì hắn làm cái gì cũng đều là danh chính ngôn thuận không phải sao?

Tần Dương hơi cúi mặt dò xét, chăm chú nhìn ánh mắt có chút ngượng ngùng hốt hoảng của Hàn Thanh Thanh.

Ba giây sau, Tần Dương hôn tới.

Thân người Hàn Thanh Thanh cứng ngắc trong phút chốc, sau đó từ từ biến thành mềm nhũn, hai tay nhẹ nhàng ôm hông của Tần Dương.

Ánh nắng ban mai thông qua cửa sổ thủy tinh chiếu những tia nắng vàng lên giường. Tần Dương mở to hai mắt, nhìn Hàn Thanh Thanh đang co rúc người trong lòng mình nhắm mắt ngủ say, trên khuôn mặt lộ ý cười vui vẻ.

Xoắn xuýt với Hàn Thanh Thanh thời gian dài như vậy, hôm nay cuối cùng đã nước chảy thành sông rồi.

Tần Dương thò cánh tay ra, cầm lấy đồng hồ đầu giường nhìn, đã là mười giờ sáng rồi, giấc ngủ này thật thơm.

Động tác của Tần Dương làm Hàn Thanh Thanh tỉnh giấc. Hàn Thanh Thanh mở to hai mắt, thấy bản thân rúc trong ngực Tần Dương, trên người không mặc gì, ánh mắt lập tức có phần ngượng ngùng, lại rụt vào trong ngực Tần Dương, nhắm mắt lại giống như đà điểu.

Tần Dương thấy dáng vẻ này của Hàn Thanh Thanh, không kiềm chế được bật cười:

- Mười giờ rồi, em còn có thể ngủ được, chẳng lẽ không đói sao?

Hàn Thanh Thanh không mở mắt, buồn bực cất giọng nói ấm áp:

- Không đói bụng!

Tần Dương cười ha ha, bàn tay thò vào trong chăn sờ soạng hai cái, mặt của Hàn Thanh Thanh lập tức đỏ lên, bắt lấy tay của Tần Dương:

- Sờ loạn cái gì đấy, đáng ghét!

Tần Dương cười khà khà, xoay người rời giường:

- Đã đói chưa, anh đi lấy đồ ăn, hôm qua có thịt nướng còn chưa ăn hết, anh xuống bếp, ăn không?

Hàn Thanh Thanh mở to hai mắt:

- Anh xuống bếp?

Tần Dương cười nói:

- Đừng dùng giọng điệu như vậy có được không, tài nấu nướng của anh không tồi đâu, đại tiệc không làm ra được, làm bát mỳ thì không thành vấn đề đâu.

Hàn Thanh Thanh vươn tay ôm tấm chăn ngồi dậy trên giường, chuẩn bị xuống giường, nhưng mới cử động một chút mà hàng lông mày bỗng nhiên nhíu lại, trên khuôn mặt lộ ra thần sắc đau đớn.

Tần Dương cười ngăn cản:

- Anh xuống bếp, em từ từ thôi, không cần vội.

Khuôn mặt của Hàn Thanh Thanh đỏ bừng:

- Ừ.

Sau khi Tần Dương rời đi, Hàn Thanh Thanh vén chăn lên, nhìn vòng đỏ thẫm dưới cùng, cắn môi, ánh mắt có phần phức tạp.

Vốn dĩ còn muốn ở cùng với Tần Dương vào ngày sinh nhật của hắn, nào ngờ lại xảy ra trước, mình và Tần Dương xem ra đã chân chính đột phá ranh giới bạn bè, chân chính trở thành người yêu nhau rồi.

Mặc dù Hàn Thanh Thanh đã sớm chuẩn bị xong tâm lý, nhưng khi nhớ lại sự kiện tối hôm qua, mặt của cô vẫn không kiềm chế được mà đỏ bừng...
Bình Luận (0)
Comment