Chương 1165: Quà sinh nhật đặc biệt
- Sư phụ nói chắc hẳn sang năm, anh còn nói đến lúc đó anh tới giúp sư phụ gánh việc hôn lễ đây.
Tần Dương cười trả lời một câu, nhưng trong lòng thì thở dài một hơi.
Hết cách rồi, có tật giật mình mà.
Nếu như Tần Dương vô sỉ một chút, như vậy hắn có thể nói dối, dỗ cho Hàn Thanh Thanh vui vẻ, nhưng mà hắn lại không phải, cùng lúc hắn không muốn thương tổn Hàn Thanh Thanh, cũng không muốn lừa gạt Hàn Thanh Thanh, nhưng hắn cũng không muốn vì dỗ dành Hàn Thanh Thanh mà chà đạp những người khác đối tốt với mình, dù người khác không biết, nhưng hắn cũng không muốn làm như vậy.
Hàn Thanh Thanh mỉm cười nói:
- Hai người bọn họ cũng không dễ dàng gì, nhưng chung quy kết quả tốt rồi, đáng ăn mừng.
Tần Dương cười nói:
- Còn không phải sao, hai người họ đều là những người cuồng dại, một người tự cầm tù bản thân hơn hai mươi năm không ra ngoài, một người đau khổ chờ đợi một kết quả không có tương lai, cũng may giống như lời em nói, hiện giờ đây là một kết quả tốt, quả thực cũng không dễ dàng gì.
Hàn Thanh Thanh khẽ gật đầu, mỉm cười, lại liếc nhìn Tần Dương, ánh mắt dường như có phần cười như không cười.
Đầu óc Tần Dương xoay chuyển, lập tức hiểu được lời này có ý gì.
Người cuồng dại?
Cái liếc nhìn này là trêu chọc mình không phải người cuồng dại như sư phụ sao?
Hai phần tự tin cuối cùng của Tần Dương biến mất sạch, có một số việc Tần Dương chung quy sẽ không đâu lại tự tìm việc cho mình.
- Mấy ngày nay anh cần chuyên tâm tập đàn một chút, anh sẽ đặt vé sớm, em xin nghỉ trước đi, đến lúc đó đi với anh tới Bằng Thành.
Hàn Thanh Thanh ừ một tiếng:
- Được!
Mấy ngày tiếp theo, Tần Dương đều ở trong nhà Trương Minh và nhà mình, yên lặng vùi đầu trong thế giới dương cầm.
Bên phía điện ảnh truyền thông Hoa Long, Tần Dương đã nói một tiếng chuyện điện ảnh truyền thông Quang Ảnh của Dư Quang Thành, tập đoàn Hoàn Vũ của Tư Đồ Hương và anh em Long Thất cho Tạ Đông biết, sau khi Tạ Đông biết được ba bên đều là bạn của Tần Dương, chỉ đầu tư không can thiệp hạng mục nên cũng có chút vui vẻ bất ngờ, dù sao tìm người đầu tư lo lắng nhất là đối phương cứng rắn vươn tay quản chuyện này, yêu cầu này yêu cầu kia.
Đầu tư đúng chỗ, kịch bản qua thẩm định, chuyện tiếp theo chính là tuyển vai và xác định địa điểm quay, sau đó dựng tổ quay phim, Lý Tư Kỳ xác định là nữ chính xong. Chuyện này liên quan tới cả một hệ liệt, cho nên hắn ta cũng rất bận rộn.
Điện ảnh truyền thông Hoa Long đặc biệt tìm tới cao thủ bộ đội đặc chủng chuyên nghiệp đã xuất ngũ chỉ điểm cho Lý Tư Kỳ tiến hành các loại huấn luyện đối ứng, muốn trước khi phim được chính thức quay bồi dưỡng ra được khí chất hiên ngang mạnh mẽ này, dù sao trước mắt với dáng vẻ vô cùng có hương vị phụ nữ này của cô là không đủ khí khái.
Trong khoảng thời gian này, Lý Tư Kỳ đủ mệt rồi.
Minh tinh dễ làm, nhưng một diễn viên giỏi lại không dễ dàng, cần trả giá cực khổ rất nhiều.
Trong hai người chị em Yến gia, em gái Yến Tử Băng sẽ diễn vai kỹ nữ thân thế bấp bênh trong thành phố hỗn loạn. Cô có tính cách hướng nội, diễn vai nữ phụ tính cách nhu nhược rất thích hợp, còn chị gái Yến Tử Tuyết cũng không nhàn rỗi, cô sẽ diễn một bộ tình yêu đô thị khác do điện ảnh truyền thông Hoa Long đồng thời khởi quay, diễn nữ thứ chính, phần diễn không ít.
Ban đầu khi Tần Dương tạo ra điện ảnh truyền thông Hoa Long có ước nguyện là vì Lý Tư Kỳ và chị em Yến gia, đã có vai diễn phù hợp, đương nhiên ưu tiên cho các cô trước, nước phù sa không để chảy ra ruộng người ngoài chứ sao.
Ngày mười tám, Tần Dương ngừng luyện đàn, lái xe ra khỏi cửa.
Khoảng đất trống gần nhà Trương Khải, Tiết Uyển Đồng đang ở bên cạnh mẹ con Trương Khải, vẻ mặt Trương Khải hiếu kỳ:
- Chị Tiết, chúng ta ở đây chờ cái gì vậy?
Tiết Uyển Đồng mỉm cười nói:
- Hôm nay là sinh nhật của em, chúng ta ở đợi ở đây tặng quà sinh nhật cho em đấy.
Trương Khải sửng sốt, nhìn xung quanh:
- Chị Tiết, không phải chị đã tặng quà sinh nhật cho em rồi sao?
Tiết Uyển Đồng khẽ cười nói:
- Chị tặng rồi, nhưng còn có người khác muốn tặng quà cho em nữa.
Ánh mắt Trương Khải hiếu kỳ:
- Ai vậy?
Trên khuôn mặt của Tiết Uyển Đồng lộ ra nụ cười dịu dàng và thần bí:
- Đợi lát nữa em sẽ biết.
Mẹ của Trương Khải là Trương Huệ khẽ nói:
- Tiết tiểu thư, cô bận rộn như vậy còn đặc biệt tới sinh nhật của Tiểu Khải, thật sự đa tạ cô!
Tiết Uyển Đồng mỉm cười nói:
- Không cần khách khí, tôi cũng rất thích Tiểu Khải mà!
Trương Huệ nhìn hai bên một chút, thấp giọng nói:
- Là ai muốn tặng quà cho Tiểu Khải vậy, quá phiền toái rồi, hay là... Coi như xong đi?
Tiết Uyển Đồng mỉm cười, đang muốn nói chuyện, ánh mắt bỗng nhiên ngưng trệ, trên khuôn mặt lộ ra vẻ mừng rỡ:
- Không phiền, đã tới rồi!
Trương Huệ nhìn theo ánh mắt của Tiết Uyển Đồng, thấy được một chiếc máy bay trực thăng xuất hiện trên bầu trời đằng xa đang nhanh chóng bay tới phía này.
Máy bay trực thăng xuất hiện bên trên mọi người, sau đó chậm rãi đáp xuống ở nơi cách mọi người không xa, cửa buồng được mở ra, Tần Dương nhảy xuống, mỉm cười đi tới trước mặt Trương Khải.
- Tiểu Khải, sinh nhật vui vẻ!
Trương Khải bất ngờ vui mừng nhìn Tần Dương:
- Tần đại ca, là anh! Sao anh lại tới đây?
Tần Dương cười nói:
- Hôm nay là sinh nhật em mà, anh tới chúc mừng sinh nhật em... Thấy chiếc trực thăng bên kia không, có muốn ngồi lên không?
Khuôn mặt Trương Khải lập tức ửng hồng, vô cùng kích động nhìn Tần Dương:
- Em... em có thể ngồi lên sao?
Tần Dương mỉm cười nói:
- Đương nhiên có thể, đi thôi!
Trương Khải vô cùng kích động quay sang nhìn Trương Huệ, Tần Dương mỉm cười nói:
- Dì Trương đi cùng đi, trực thăng bay ổn định một chút, không có vấn đề gì.
Ánh mắt Trương Huệ cũng thể hiện mấy phần cảm kích. Làm một người mẹ, cô đương nhiên biết nguyện vọng con trai muốn bay lên trời, nào ngờ Tần Dương lại tìm trực thăng tới đặc biệt vì con trai mình.
Dù Trương Huệ không hiểu về trực thăng, nhưng cô cũng biết muốn để trực thăng bay một chuyến như vậy chắc chắn tiêu tốn một khoản không nhỏ.
- Tổng giám đốc Tần, cậu làm thế này thật sự rất có tâm, như vậy phải tiêu hết bao nhiêu tiền đây...
Tần Dương ôn hòa cười nói:
- Dì Trương đừng làm như người xa lạ, mấy ngày trước khi sinh nhật tôi, Tiểu Khải đã tặng đá Vũ Hoa trân quý mà cậu bé yêu thích nhất, tôi rất thích, hôm nay sinh nhật Tiểu Khải, tôi đương nhiên cũng phải tặng cậu bé một phần quà. Tôi nghe nói Tiểu Khải hi vọng có thể ngồi máy bay, vậy thì tôi giúp cậu bé hoàn thành giấc mộng này. Đây cũng chỉ là chút tâm ý của tôi, không liên quan tới việc tốn bao nhiêu tiền, nếu thật sự so sánh, có lẽ so ra còn kém tình nghĩa từ đá Vũ Hoa mà Tiểu Khải tặng cho tôi đấy.
Trương Huệ nhìn con trai vẻ mặt đã mừng rỡ, không ngừng hưng phấn, tung tăng như chim sẻ, hốc mắt vô thức đỏ bừng, thiếu chút nữa đã không kiềm được nước mắt mà khóc òa.
Tiết Uyển Đồng khuyên nhủ:
- Đi thôi, hiếm có dịp Tiểu Khải cao hứng như vậy.
Trương Huệ cố gắng mở trừng hai mắt:
- Được!
Bốn người ngồi lên trực thăng, máy bay trực thăng vững vàng cất cánh, Trương Khải ngồi ở trước cửa sổ nhìn mặt đất dần cách xa, dần bay lên cao, vẻ mặt vô cùng vui sướng.
- Tần đại ca, chúng ta đi đâu đây?
Tần Dương cười nói:
- Chúng ta đi tới biển, ngắm biển, tự do bay lượn!
Trương Khải hưng phấn kêu lên:
- Được ạ, em đã sớm muốn ra biển rồi!
Tần Dương cười ha hả nói:
- Hôm nay chiếc trực thăng này toàn bộ tiếp nhận sự chỉ huy của em, em nói đi đâu thì sẽ đi tới đó, em nói bay thật cao thì sẽ bay thật cao!