Chương 1187: Tư thái này của cậu như người mới sao?
Đại Vân mở to hai mắt nhìn tư liệu trên màn hình di động trước mặt, trong ánh mắt lộ ra vẻ bàng hoàng khó có thể tin được.
Phú ông hàng tỉ tự chủ gây dựng sự nghiệp!
Độc tấu mấy khúc trên buổi biểu diễn của ngôi sao ca nhạc Miêu Toa trước mặt mấy chục ngàn người, khiến ngàn người hoan hô!
Nhân vật anh hùng trong sự kiện đắm thuyền Ly Giang cứu được người rơi xuống nước!
Nam diễn viên chính nổi bạo Trung Quốc trong MV mới công khai của Miêu Toa!
Ngôi sao lớn V với hơn ba triệu lượt theo dõi trên weibo!
Trong lòng Đại Vân không hiểu sao dâng trào cơn tức giận, mẹ kiếp thì ra mày là người như vậy, trước mặt bọn tao giả bộ người mới cái gì?
Vẻ mặt Đại Vân âm trầm hừ lạnh nói:
- Xem ra chúng ta ngược lại đã xem thường cậu ta rồi, người ta chơi lâu như vậy hóa ra còn là một ngôi sao, uổng công chúng ta còn coi người ta như người mới, thật sự quá khôi hài.
Người đàn ông bên cạnh cũng nói với giọng điệu chua chát:
- Đúng vậy, người ta không cần gộp chung đáy với chúng ta, không chừng trong lòng còn đợi tới nhìn trò hề của chúng ta nữa đấy.
- Đã là phú ông hàng tỉ rồi còn tới tranh giành top ba với chúng ta, thật sự rảnh rỗi tới mức nhàm chán, đến chọc chúng ta có vui vẻ không?
Đại Vân đột ngột ngẩng đầu lên:
- Bất kể cậu ta có lai lịch như thế nào, ở đây mọi người dựa vào là kỹ thuật piano, cho dù cậu ta là phú ông hàng tỉ hay diễn viên, tôi chỉ biết dùng kỹ thuật piano đánh bại cậu ta... Chúng ta đi!
Đại Vân lúc trước đã tràn ngập địch ý với Tần Dương, hôm nay xảy ra chuyện này, gã cuối cùng đã không còn che dấu sự bất mãn của bản tân với Tần Dương nữa, nhưng trong lòng của gã thật ra ngập tràn sự ghen ghét không thể khống chế được với Tần Dương.
Phần ghen ghét này khiến gã không cách nào an phận tiếp tục giả bộ được nữa.
Dù sao lúc trước dùng thủ đoạn, kết quả đã không hiệu quả, như vậy bây giờ cũng chỉ có thể dựa vào thực lực thật sự mà thôi.
Trong hội trường không chỉ có đám người Đại Vân bàng hoàng, mà còn có những người khác tới quan sát cuộc thi. Cho dù bọn họ vốn không biết Tần Dương là ai, nhưng thấy một màn như vậy cũng không nhịn được nghe ngóng lai lịch của Tần Dương, dù sao tùy tiện có thể gọi mấy trăm người hâm mộ tới tận nơi cổ vũ cho mình thì tuyệt đối cũng không phải hạng người vô danh.
Những người hâm mộ Tần Dương này đương nhiên đều nguyện ý tuyên dương Tần Dương là người như thế nào, dù sao hiện giờ đã được chứng kiến Tần Dương vốn dĩ không phải người kiêu ngạo làm ra vẻ ngôi sao như khi hắn chơi trên weibo.
Trong phút chốc, cả sảnh âm nhạc đều nghị luận về Tần Dương, vô cùng náo nhiệt.
Một hàng giám khảo đã ngồi an ổn trước hàng trên cùng cũng bị chấn kinh, hầu như theo bản năng mỗi giám khảo đều tìm tư liệu báo danh của Tần Dương trong danh sách thi sơ khảo ra, muốn nhìn một chút xem Tần Dương này là thần thánh phương nào.
Nhưng khi các giám khảo nhìn thấy giấy báo danh hầu như trống rỗng của Tần Dương lại mang biểu lộ có phần quái dị.
Không có kinh nghiệm thi đấu?
Chưa từng được nhận giải thưởng?
Tư thái này của cậu như người mới sao?
Đừng nói là những tuyển thủ cùng so tài, cho dù là đám giám khảo bọn họ đi tới đâu cũng không phô trương thanh thế lớn như vậy đâu.
Đám giám khảo cũng tò mò hỏi thăm một chút, rất nhanh biết được sự thật, dù sao ở đây có tới mấy trăm người, tùy tiện hỏi một người cũng có thể nhận được đáp án rồi.
Sau khi nhận được đáp án, đám giám khảo tìm trên di động tư liệu về Tần Dương, ánh mắt cả đám đều có chút bàng hoàng.
Đây là một mãnh nhân tới à.
Mấy giám khảo hôm qua tham gia chấm điểm sơ khảo đều liếc nhìn nhau, ánh mắt có mấy phần vi diệu.
Theo lý mà nói hôm qua hạng một hẳn là Tần Dương, nhưng Tần Dương dù sao cũng là một người mới, Đại Vân đã mang danh hiệu ngôi sao thế hệ mới một thời gian, hơn nữa thật sự không xê xích nhiều, cho nên mọi người không hẹn mà cùng lựa chọn cách làm bảo thủ, cuối cùng dẫn tới điểm số của Tần Dương kém hơn Đại Vân chỉ một chút.
Hôm nay là thi đấu công khai, trước mắt bao nhiêu người, hơn nữa còn có nhiều người hâm mộ Tần Dương như vậy, nếu như quá bất công thì bị người ta quay lại đăng lên mạng, đến lúc đó sợ rằng sẽ gây ra mâu thuẫn lớn.
Xem ra hôm nay phải công chính một chút rồi.
Điều này không chỉ vì danh dự của đám người họ, huống chi hôm qua Tần Dương đã chứng minh bản lĩnh của mình, hơn nữa cũng là người có địa vị, có thể tiêu sái biểu diễn trước mấy chục ngàn người, dùng biểu hiện xuất sắc chinh phục bao nhiêu người như vậy thì sao có thể là người đơn giản được?
Thời gian nhanh chóng tới một giờ ba mươi phút, dựa theo dự định từ trước, chương trình thi đấu bắt đầu.
Tần Dương ngồi xuống vị trí của mình, yên lặng chờ tới phần thi của mình.
Khoảng một tiếng đồng hồ sau tới phiên thi đấu của tổ đề cử, lúc này là thứ tự thi đấu của top mười người đứng đầu trong tổ đề cử.
Từng tuyển thủ lần lượt bước lên sân khấu biểu diễn, bắt đầu diễn tấu từng khúc nhạc của mình.
Tần Dương bình tĩnh chờ đợi, thêm khoảng một tiếng đồng hồ sau rốt cuộc cũng tới lượt của Tần Dương.
Khi người chủ trì đọc đến tên của Tần Dương, Tần Dương đứng dậy từ vị trí ghế của mình, cả sảnh âm nhạc đột ngột náo nhiệt hẳn lên.
- Tần Dương, cố lên! Don Juan, cố lên!
Cả đám cổ vũ hét vang lần nữa, sau khi hô liên tục ba lần liền ngừng lại, khiến người khác cảm giác rất có tính tổ chức.
Mấy trăm người hâm mộ đủ chịu chơi, rõ ràng là tranh tài dương cầm cao cấp ưu nhã, nhưng lại khiến mọi người có cảm giác so tài bóng đá của sinh viên ở sân thể dục vậy.
Tần Dương lúc này không phản ứng lại mọi người, trực tiếp không nhanh không chậm đi lên giữa sân khấu, xoay người cúi chào mọi người.
Hôm nay vì là đấu bán kết, Tần Dương cũng mặc tây trang, đeo nơ, dáng người hắn cao gầy, vừa đứng giữa đài, khí chất cả người lập tức thể hiện ra ngoài, khiến đôi mắt của những người xem phía dưới tỏa sáng.
Tần Dương ngồi xuống trước mặt chiếc piano, hít sâu một hơi, nâng hai tay lên, dứt khoát bắt đầu màn diễn tấu của bản thân.
Lần này Tần Dương lựa chọn thủ khúc khác với hôm thi sơ khảo tổ đề cử. Thủ khúc này đại khí hào hùng, mức độ khó khăn cũng không cao như thủ khúc mà Tần Dương biểu diễn ngày hôm qua, nhưng muốn đánh đàn ra được đại khí hào hùng này lại rất cần bản lĩnh, cũng rất cần thêm tình cảm vào đó.
Piano không có sinh mạng, nhưng piano có thể hoàn toàn thể hiện tâm cảnh của người đánh đàn, hoàn toàn thả ra tình cảm của người đó thông qua một hàng những phím đàn đen trắng đan xen.
Tần Dương say đắm đánh đàn, một cảm giác đại khí khoáng đặc quanh quẩn trong mỗi tấc không khí khiến mỗi giám khảo đều âm thầm gật đầu, cũng âm thầm diễn tấu Tần Dương quả thật đúng điểm. Tần Dương nhanh chóng hoàn thành bài diễn tấu của mình, đứng dậy, bình tĩnh không nóng vội đi tới giữa sân khấu, cúi chào mọi người một cái.
Đám giáo sư giám khảo thi thoảng cho lời bình trước màn biểu diễn của Tần Dương, cơ bản đều là khích lệ, cũng có một số đề điểm, nhưng đều là những lời đề nghị vô hại, không coi là khuyết điểm hoặc lời phê bình.
Không thể nghi ngờ rằng Tần Dương sẽ nhận được một số điểm rất cao.
Đại Vân nhắm mắt nghe hết màn diễn tấu của Tần Dương, trong lòng cảm thấy áp lực rất lớn, bởi vì Tần Dương diễn tấu hầu như hoàn mỹ, gã muốn vượt qua được Tần Dương rất khó.
Đại Vân vốn cũng đàn khúc nhạc này, nhưng sau khi nghe Tần Dương đàn xong, gã bỗng nhiên đổi một thủ khúc khác, nếu không hai thủ khúc liên tiếp giống nhau rất dễ dàng tạo nên sự đối lập, từ đó phân ra cao thấp.
Điều này không thể nghi ngờ là cách hiệu quả nhất để gã trực tiếp đánh bại Tần Dương, nhưng gã không tin tưởng được.
Khi người chủ trì gọi tên của gã, Đại Vân đứng dậy đi lên sân khấu...