Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1178 - Chương 1188: Mạnh Mẽ Tự Cởi

Chương 1188: Mạnh mẽ tự cởi
 

Đại Vân mặc dù chịu áp lực rất lớn trước màn diễn tấu của Tần Dương, nhưng gã dù sao cũng là cao thủ piano có thực lực thật sự, hơn nữa gã cũng đã tham gia không ít các cuộc tranh tài, cho nên Đại Vân vẫn giữ được vẻ bình tĩnh trên khuôn mặt.

Đại Vân đi lên sân khấu biểu diễn, nho nhã lễ độ cúi chào, sau đó ngồi xuống trước chiếc piano bắt đầu đánh đàn.

Dưới sân khấu, Tần Dương hơi ưỡn thẳng lưng, hai mắt sáng quắc nhìn Đại Vân.

Hắn vốn không phải muốn nghe Đại Vân đánh đàn, hắn đang chờ đợi.

Chờ đợi sự việc xảy ra.

Kỹ năng đàn của Đại Vân quả thật không có gì để nói, cái danh ngôi sao thế hệ mới này của gã không phải để không, thủ khúc đánh đầu tiên là Thiên Hoa Loạn Trụy ngập tràn sự nhẹ nhàng và vui vẻ.

Đám giám khảo dưới sân khấu cùng nghe đều liên tục gật đầu, ánh mắt tán thưởng, hiển nhiên vô cùng hài lòng với biểu hiện này của Đại Vân.

Cả người Đại Vân chìm đắm trong khúc piano này, ngay khi mười ngón tay của gã nhấc lên đột ngột đè cả xuống, chuẩn bị chuyển giai điệu thì tay của Đại Vân bỗng nhiên dừng lại.

Mười ngón tay của gã đặt trên phím đàn, nhưng không tiếp tục đánh đàn, sắc mặt lập tức trở nên bối rối.

- Hả, sao lại dừng lại vậy?

- Xong chưa, vẫn chưa mà, không phải đang đàn vui vẻ sao?

- Xảy ra chuyện gì vậy, xảy ra chuyện gì vậy?

- Anh ta làm sao vậy, trông kiểu gì cũng giống như... thất thần?

Cả đám người dưới sân khấu mở to hai mắt nhìn, rướn cao cổ, tò mò nhìn Đại Vân đang ngồi ngẩn ngơ, cả đám châu đầu ghé tai bình luận.

Vẻ mặt của cả đám giám khảo cũng vô cùng nghi hoặc, chuyện gì xảy ra đây, sao gã đang đánh đàn thì ngừng vậy?

Nhìn Đại Vân bối rối cứ ngồi như vậy trước chiếc đàn piano, một giám khảo ngồi bên dưới mở microphone lên, khẽ nói:

- Tuyển thủ số 1?

Giọng nói này vừa vang lên như kích thích Đại Vân, gã đột ngột nhảy dựng đứng dậy khỏi vị trí.

Động tác của Đại Vân quá đột ngột, rất hung mãnh, cho nên chiếc ghế mà gã ngồi đánh đàn bị động tác mãnh liệt mà đổ rầm xuống mặt đất, vang lên tiếng vang rất lớn.

Tất cả mọi người bị kinh ngạc ngơ ngác trước hành động này của Đại Vân, nhưng còn chưa đợi mọi người kịp phản ứng thì Đại Vân đã làm ra chuyện càng khiến người nhìn sợ hãi hơn.

Dường như gã nhìn thấy thứ gì đó khiến gã hoảng sợ, cơ mặt đều vặn vẹo, điều này khiến khuôn mặt anh tuấn của gã trông qua có phần khủng bố, quỷ dị.

Sau khi gã nhảy dựng lên liền kéo tây trang của mình, rồi trực tiếp ném sang bên canh, còn tiếp tục cởi áo sơmi, động tác rất thô bạo nên khiến một hàng cúc áo đột ngột bị gã kéo bung ra, bay xuống mặt đất.

Trước ánh mắt khiếp sợ xen lẫn soi mói của đám giám khảo và người xem, Đại Vân chỉ hai ba lần kéo đã lột quần áo đang mặc trên người, nửa thân trên lập tức trần truồng.

- Oa! Quá mất trí rồi!

- Anh ta muốn làm gì đây, anh ta điên rồi hả!

- Fuck, mất trí rồi! Nổi rồi, nhanh ghi hình lại đi!

- Đã sớm ghi hình lại rồi, ngay từ giây phút anh ta ngẩn ngơ tôi đã bắt đầu ghi hình rồi, mọi người, hiện giờ tôi đang ở sảnh âm nhạc học viện âm nhạc Bằng Thành, nơi đây đang tổ chức thi đấu lựa chọn tổ đề cử tranh tài dương cầm Chopin quốc tế ở Trung Hoa đi châu Á, trên sân khấu chính là ngôi sao thế hệ mới giới piano Đại Vân...

- Ha ha, hôm nay đi không uổng công mà, mất trí quá rồi! Oa, anh ta đang muốn cởi quần sao?

Trên sân khấu, sau khi Đại Vân cởi hết áo rồi vẫn không ngừng động tác của mình, thuận tay kéo thắt lưng của mình ra, đá đôi giày da đi, sau đó trực tiếp ngã xuống mặt đất, liều mạng cởi quần tây của mình ra, động tác kia hoảng sợ mà rất nhanh, giống như có xà độc đang cuốn quanh trên quần của gã vậy.

Sự việc phát triển tới bước này, đám giám khảo đang bàng hoàng bên dưới cuối cùng cũng đã định thần lại.

Một lãnh đạo ở đây bỗng nhiên đứng dậy, phẫn nộ quát:

- Ngăn cậu ta lại! Kéo cậu ta xuống!

Người chủ trì đứng bên cạnh bất chấp căng thẳng nhanh chóng xông tới ôm lấy Đại Vân đang chuẩn bị đút hai tay mình vào bên trong quần, hai nhân viên đứng bên cạnh cũng xông lên theo sau đó, ba chân bốn cẳng đè Đại Vân xuống.

Đại Vân liều mạng vùng vẫy, bỗng nhiên bất động, đôi mắt bối rối vốn đang điên cuồng bỗng nhiên sáng trở lại. Gã chớp mắt, nhìn nhân viên đang mạnh mẽ lôi kéo mình ra ngoài, dường như nhất thời hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.

Cảm giác được thân người lạnh lẽo, Đại Vân cúi đầu nhìn, trong đầu ầm một tiếng máu nóng sôi trào, khuôn mặt trong chớp mắt đỏ lựng như gan heo.

Bản thân gã đã làm cái gì vậy?

Đại Vân quay đầu nhìn xuống dưới sân khấu, lại thấy được hầu như tất cả mọi người trong sảnh âm nhạc đứng dậy, vô số chiếc điện thoại đang nhắm ngay hướng gã, còn có vô số tiếng cười, tiếng nghị luận ồn ào...

Trong nháy mắt Đại Vân cảm giác trời đất quay cuồng, tầm mắt bỗng tối sầm, thiếu chút nữa đã hôn mê bất tỉnh.

Trong sự xấu hổ đan xen giận dữ này, Đại Vân bị lôi vào hậu trường, cả quần áo bị ném bỏ cũng được người ta nhặt cho.

Mặc dù Đại Vân bị lôi đi, nhưng cả sảnh âm nhạc vẫn náo nhiệt như chợ bán thức ăn, mỗi người đều mang thần thái bàng hoàng xen lẫn bất ngờ vui vẻ không hiểu vì sao.

Tần Dương ngồi ở chỗ của mình, ánh mắt hơi thâm sâu.

Mày muốn đánh gãy tay tao, tao liền chặt đứt cuộc đời piano của mày!

Tất cả những điều này đương nhiên đều do Tần Dương làm. Tối hôm qua trong khoảnh khắc chia tay đó, khi Tần Dương chào tạm biệt Đại Vân thì đã ngấm ngầm thi triển đồng thuật với Đại Vân, thôi miên gã, sau đó hạ một lệnh ẩn cho gã, sau đó lại để gã tạm thời quên đi tất cả.

Sau khi thi triển thuật thôi miên cao thâm, người bị thi triển thuật căn bản không phát hiện được điều gì khác thường, thế nhưng khi lệnh ẩn xảy ra thì người bị thôi miên sẽ tiến vào trạng thái thôi miên, sau đó làm việc dựa theo chỉ lệnh của người thôi miên.

Lúc trước khi Kanbara phản bội Tư Đồ Hương, tiết lộ những chuyện mà đám Tần Dương làm cho sư môn của Itou Koshiro biết, Miêu Kiếm Cung đã một mình xông lên núi, cuối cùng nói nhỏ mấy câu với Kanbara, thi triển thuật thôi miên với Kanbara, sau đó xoay người rời đi, trước đó Kanbara không có chuyện gì, nhưng khi nhìn thấy thanh katana chớp mắt liền bị thôi miên, giành lấy thanh katana cắt yết hầu tự sát chính là như vậy.

Chỗ tinh thâm của đồng thuật vô cùng kinh khủng, nếu như bị người có tâm thuật bất chính nắm giữ thì tất sẽ tạo nên vô số sự kiện thảm khốc, hơn nữa người thi triển đồng thuật rất khó bị xét xử, vì người bị thôi miên đều tự mình gây ra, người thi triển thuật căn bản không ở bên cạnh.

Đồng thuật của Tần Dương cho tới giờ vẫn dừng ở cảnh giới tầng thứ ba, đã tăng lên so với khi rời khỏi nhà tù Lộc Sơn, nhưng nâng cao có hạn, muốn đạt tới trình độ hoàn toàn thôi miên ra chỉ lệnh cho người bị thôi miên thật ra vẫn có chút khó khăn, nhưng Đại Vân chỉ là một người tu hành thực lực có hạn, thậm chí không khác biệt mấy với người thường, còn uống nhiều rượu, hơn nữa trong lòng có chướng ngại mới bị Tần Dương nhân lúc sơ hở đột phá, thuận lợi hoàn thành thôi miên.

Nếu như tinh thần lực của Đại Vân lúc ở cường thịnh một chút hoặc lực ý chí mạnh hơn một chút, Tần Dương rất khó đạt tới loại trình độ này, trừ phi đồng thuật của Tần Dương có thể đạt tới cảnh giới tầng thứ tư giống như Miêu Kiếm Cung, đến lúc đó, cho dù Đại Vân có đề phòng hay không, Tần Dương đều có thể dễ dàng cưỡng chế thôi miên gã.

Tần Dương nhìn sân khấu biểu diễn trống rỗng, nhìn đám giám khảo tái mặt, khóe miệng không kiềm chế được nhếch lên.

Đại Vân xong đời rồi!
Bình Luận (0)
Comment