Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1190 - Chương 1200: Quả Nhiên Là Một Cao Thủ!

Chương 1200: Quả nhiên là một cao thủ!
 

Bảy giờ tối, người phụ trách bên phía ban tổ chức dẫn theo một lớp người xuất hiện ở sảnh yến hội.

Lúc này tất cả mọi người đã dần ăn xong, đều đang cùng uống rượu hoặc vừa thưởng thức đồ ăn vừa nói chuyện phiếm, người phụ trách phía ban tổ chức là hội trưởng hiệp hội piano Hàn Quốc phát biểu những lời nói ngập tràn sự nhiệt tình.

Tần Dương yên tĩnh ngồi một góc, bưng một ly cocktail trong tay, nghe lời nói nhiệt tình trên sân khấu, đồng thời cũng quan sát mọi người xung quanh, lẳng lặng quan sát bọn họ.

Đây là thói quen đã tạo thành trong nhiều năm qua của Tần Dương, ở trong một hoàn cảnh xa lạ sẽ luôn theo bản năng quan sát toàn trường, xác nhận có mấy lối ra, có người nào khả nghi hoặc có người nào đáng chú ý hay không.

Sau một loạt quá trình chính thức nhất định diễn ra, một nhân viên công tác đảm nhận người chủ trì đưa ra tiết mục giải trí của bữa tiệc tối nay.

Cũng gần giống như lời Hậu Lang đã nói sẽ chơi hai trò chơi giải trí, tiền thưởng của mỗi trận đấu tương đương với khoảng năm mươi ngàn nhân dân tệ, ai cũng có thể tham gia, nhưng cơ hội tham gia chỉ có một lần, mỗi người đều có cơ hội tham gia khiêu chiến một lần điều khiển và nghe khúc nhạc, chỉ cần thua một lần thì sẽ bị đào thải.

Để tránh cho tuyển thủ nào đó thắng liên tiếp bị rối loạn, quy định đưa ra là nếu một tuyển thủ bất kỳ nào đó liên tục chiến thắng năm trận thì người này sẽ trực tiếp giành được chiến thắng cuối cùng.

Ngay khi giới thiệu quy tắc trò chơi, ở vị trí trống trên sân khấu đã bày ra hai bộ thiết bị bàn phím đàn điện tử giống nhau như đúc, phía trước mặt có một màn hình chiếu sáng, tất cả mọi người có thể nhìn thấy được màn sáng, khi người trên sân khấu tiến hành đấu điều khiển, tất cả mọi người có thể nhìn thấy được thành tích thi đấu giữa hai bên.

Thật sự cùng cạnh tranh!

Khi người chủ trì tuyên bố trận đấu bắt đầu, trong trận doanh của hai bên Trung Quốc và Hàn Quốc đều có một người đàn ông đi ra, đều có dáng vẻ hơn ba mươi tuổi.

Hai người đi tới trung tâm trước mặt bộ đàn, đều tự ngồi xuống, dáng ngồi nghiêm chỉnh, yên lặng nhìn màn hình sáng trước mặt.

Người chủ trì lớn tiếng nói:

- Vì để tiết kiệm thời gian, hai bên đều chọn khúc nhạc giống nhau, là lấy một đoạn ngắn, tốc độ phát là gấp 1,5 lần, nếu như tỉ lệ chính xác của hai bên đều là chính xác toàn bộ thì tăng lên gấp hai, như vậy suy ra, khi hai bên chưa hoàn toàn chính xác thì người có tỉ lệ chính xác cao sẽ là người chiến thắng, vậy thì bây giờ cặp tuyển thủ thứ nhất bắt đầu quyết đấu!

Sau khi lời nói của người chủ trì dứt, trên màn hình hai bên đồng thời xuất hiện cùng một hình ảnh, rất nhanh, tốc độ nốt nhạc chạy rất nhanh.

Tốc độ khúc nhạc rất nhanh, giống như lời người chủ trì đã nói, nếu đã lấy đoạn ngắn ra thì vốn dĩ không có chỗ nào chậm, ngay từ ban đầu nốt nhạc này giống như trời đổ mưa rơi vậy.

Tần Dương hơi nhếch mày, đây quả nhiên đều là so tài giữa cao thủ, thực lực kém một chút căn bản không cần lên đài, bởi vì có lên đài cũng sẽ chỉ mất mặt mà thôi.

Hai phút sau, khúc nhạc đột ngột dừng lại, trận so tài đầu tiên đã chấm dứt.

Ánh mắt mọi người đều nhìn lên trên màn hình hai bên, bên trái của khu vực của tuyển thủ tới từ Trung Quốc, biểu hiện ra tỉ lệ chính xác là 98,72 phần trăm, khu vực phía bên phải là của tuyển thủ Hàn Quốc, tỉ lệ chính xác là 99,15 phần trăm.

Trong ánh mắt của tuyển thủ Trung Quốc kia thể hiện mấy phần kinh ngạc, hiển nhiên đã đứng dậy xoay người quay về, vẻ mặt có phần ủ rũ.

Thược Dược nhíu mày, khẽ nói:

- Đây là cuộc thi đấu mà bên Hàn Quốc đưa ra, nếu như bọn họ chuẩn bị khúc nhac, bảo tuyển thủ của bọn họ luyện tập nhiều hơn, như vậy chẳng phải tỉ lệ thắng sẽ cao hơn rất nhiều sao?

Tần Dương cười ha ha nói:

- Không ngoại trừ có khả năng này, nhưng khả năng này cũng không lớn, nói cho cùng thì đây chỉ là một trò chơi, ngoài ra quan trọng nhất là cao thủ chân chính ngay trước mặt, cho dù hoàn toàn không biết, chưa từng thấy qua khúc nhạc kia, nhưng vì có nốt nhạc nhắc nhở thì cũng đã đủ rồi.

Thược Dược gật nhẹ đầu, khẽ hỏi:

- Tốc độ của anh như thế nào, so với hai người trên sân khấu thì thế nào?

Tần Dương cười nói:

- Trước đó không phải đã nói rồi sao, khi chiến tranh tới, xông lên phía trước chắc chắn sẽ không phải là Tướng quân, nếu không dù có bao nhiêu cái mạng cũng không đủ chết đâu.

Thược Dược cười hì hì nói:

- Không phải cũng có Tướng quân làm gương cho binh sĩ đó sao?

Tần Dương liếc mắt:

- Đúng, cho nên những Tướng quân này đa số đều bị tiểu tốt gài bẫy.

Ánh mắt Thược Dược nhìn Liễu Thành Mân cách đó không xa:

- Một mình hắn ta tới tìm anh cũng bởi vì anh là số một?

Tần Dương ngẫm nghĩ rồi nói:

- Đây là nguyên nhân chủ yếu, ngoài ra khi còn ở vòng đấu loại tôi đã lựa chọn khúc nhạc có mức độ điều khiển khó nhất, có lẽ hắn ta muốn đánh bại tôi từ phương diện này, chứng minh hắn ta mạnh hơn tôi?

Thược Dược giật mình:

- Thì ra là vậy.

Khi hai người đang nói chuyện thì lại có người bên phía Trung Quốc lên trên sân khấu thi đấu, hai bên đi lên đi xuống qua sáu, bảy người, những người về sau lên đài cũng không còn hăng hái như cũ nữa, bởi vì có thể đánh bại cao thủ chỉ có cao thủ lợi hại hơn mà thôi. Sau mấy vòng thay phiên, hiện giờ tốc độ tay của người trên sân khấu đã rất nhanh rồi.

Vì có quy định thắng năm lần liên tiếp thì tính là thắng lợi hoàn toàn, hai bên đều khá cẩn thận, chỉ không ngừng phái ra tuyển thủ càng lợi hại hơn đánh bại liên tiếp tuyển thủ của đối phương, hiện giờ tốc độ tay này đã nhanh chóng ngày càng tiếp cận với cực hạn rồi.

Trận đấu so tài trước mắt trên sân khấu là một người đàn ông hơn ba mươi tuổi rất có danh tiếng ở Trung Quốc. Sau khi hắn ta lên sân khấu đã thắng liên tiếp ba lần, chỉ cần thắng thêm hai lần nữa là có thể giành được thắng lợi cuối cùng.

Ánh mắt Tần Dương nhìn sang bên phía Hàn Quốc, lại thấy được Liễu Thành Mân vẫn luôn yên tĩnh ngồi ở vị trí của mình rốt cục đứng dậy, mười ngón tay đan xen với nhau, hoạt động một chút, chỉnh lại bộ tây trang trên người mình, lúc này mới nện bước không nhanh không chậm bước lên trên sân khấu so tài.

Khi Liễu Thành Mân xuất hiện, bên phía Hàn Quốc lập tức vang lên một loạt những âm thanh xôn xao, bọn họ biểu lộ có chút kích động cùng với thấp thỏm chờ mong, trong miệng hô vang lời gì đó.

Thược Dược nhỏ giọng mở miệng nói:

- Bọn họ cổ vũ cho Liễu Thành Mân, còn nói hắn ta ra tay chắc chắn thắng rồi, nghe ra thì Liễu Thành Mân này ở Hàn Quốc tựa như rất có tiếng đấy.

Tần Dương cười nói:

- Có thể rất tự tin chạy tới khiêu chiến người giành hạng nhất tổ đề cử tôi đây thì thế nào cũng phải là tuyển thủ top ba của bên phía Hàn Quốc chứ nhỉ, hơn nữa rất có thể còn là hạng nhất... Tôi cũng muốn xem xem tốc độ tay của người này rất cuộc nhanh tới đâu!

Khi đang nói chuyện Liễu Thành Mân đã ngồi xuống, dáng vẻ bình tĩnh.

Có lẽ vì bầu không khí khác thường bên phía Hàn Quốc cùng với phong phạm đại tướng này của Liễu Thành Mân, tuyển thủ Trung Quốc vốn đang ngồi trên sân khấu với vẻ mặt vui mừng lập tức trở nên ngưng trọng, tập trung chuẩn bị.

Âm nhạc vang lên, tay của hai người đồng thời biến thành cuồng phòng điên cuồng hạ xuống phím đàn.

Toàn bộ những người xung quanh nín thở yên lặng xem trận thi đấu này, nhất là bên phía Trung Quốc, bọn họ đã đoán được Liễu Thành Mân này hẳn là tuyển thủ ẩn giấu của Hàn Quốc, nếu như hắn ta thua thì cho dù Trung Quốc còn chưa giành được năm lần thắng, nhưng cũng có thể đã quyết định được đại cục rồi.

Nhưng mới bắt đầu chưa bao lâu, xác suất trúng bên phía màn hình của tuyển thủ Trung Quốc lần đầu tiên thay đổi, sắc mặt của rất nhiều người trong đoàn trao đổi Trung Quốc liền thay đổi, bởi vì con số trên màn hình trước mặt tuyển thủ Trung Quốc đã không còn là một trăm phần trăm nữa, mà con số một trăm phần trăm trên màn hình bên phía Liễu Thành Mân kia vẫn hoàn toàn bất động.

Nhìn trạng thái của hai người đang thi đấu, trong nét mặt chuyên chú của tuyển thủ Trung Quốc có mấy phần ngưng trọng, mà ngón tay của Liễu Thành Mân vẫn lướt đi như gió, thần thái thoải mái, căn bản không có bất cứ dáng vẻ ngưng trọng nào, giống như hắn ta chỉ đang tùy ý đàn một khúc nhạc tiết tấu chậm vậy.

Tần Dương thấy được một màn như vậy, hai mắt không kiềm chế được híp lại, thấp giọng lầm bầm:

- Quả nhiên là một cao thủ!
Bình Luận (0)
Comment