Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1220 - Chương 1230: Tìm Tới Tận Cửa Rồi!

Chương 1230: Tìm tới tận cửa rồi!
 

Tiến độ nên dò xét cũng đã dò xét rồi, tiêu bản dịch dinh dưỡng quan trọng nhất cũng đã cướp tới tay rồi, đương nhiên không có tiếp theo đó nữa, nếu quả thật còn cần tiếp theo nữa thì chắc hẳn phải bảo Tần Dương trộm người tái tạo gien mà đám người ở viện nghiên cứu kia gọi là hạt giống về rồi.

Nhiệm vụ của Tần Dương ở Hàn Quốc xem như đã hoàn thành xong xuôi, Tần Dương đương nhiên không muốn tiếp tục ở đây thêm nữa, dù sao hắn tới đây vì nhiệm vụ, nhiệm vụ chấm dứt đương nhiên có thể rời đi rồi.

Tần Dương và Thược Dược đã đặt vé máy bay trở về là ngày hôm sau, muốn rời đi rồi. Tần Dương gọi điện thoại cho Liễu Thành Mân, Liễu Thành Mân nghe Tần Dương nói muốn rời đi, kiên quyết muốn mời Tần Dương ăn thêm một bữa cơm xem như tiễn Tần Dương một đoạn đường, Tần Dương không cự tuyệt được, cũng sảng khoái đáp ứng.

Mặc dù lần này đã lấy được tiêu bản dịch dinh dưỡng, nhưng Long Vương có nói sau này cứ cách một khoảng thời gian cần hắn tới Hàn Quốc điều tra tiến độ nghiên cứu một lần, đương nhiên cách một khoảng thời gian ngắn kia không phải là mười ngày nửa tháng, dù thế nào cũng phải nửa năm tới một năm.

Lần này không phải thịt nướng, mà là một nhà hàng cao cấp ở Hàn Quốc, cùng đi với Liễu Thành Mân vẫn như cũ là bạn gái của hắn ta Song En Hwi và Li Jiseong.

- Tần Dương, lúc trước còn nói để tôi làm hướng dẫn viên du lịch đưa anh tới Samcheong-dong ăn ngon đấy, vậy mà thời gian dài như vậy cũng chưa từng hẹn tôi tới, đảo mắt đã muốn đi rồi.

Mới ngồi xuống bàn rượu, Li Jiseong đã bắt đầu phàn nàn Tần Dương, đôi môi nhỏ xinh đẹp vểnh lên, tỏ vẻ tôi rất đau lòng.

Tần Dương cười nói:

- Lúc trước tôi có một số việc làm chậm trễ thời gian, thật sự xin lỗi, có cơ hội tiểu thư Li Jiseong đến Trung Hải chơi, chỉ cần tôi ở đó thì nhất định sẽ cùng cô đi cả hành trình.

Li Jiseong cười tủm tỉm nói:

- Đây chính là lời anh nói đấy, tôi nhớ kỹ rồi.

Tần Dương sảng khoái trả lời:

- Ừ, tuyệt đối không quỵt nợ.

Liễu Thành Mân bưng chén rượu lên, chân thành nói:

- Trong khoảng thời gian này tôi quá bận rộn sự vụ trong nhà, cũng không tiếp đãi anh chu đáo được, đợi sự việc trong nhà tôi hết bận rộn rồi, tôi nhất định sẽ tới Trung Hải cảm ơn anh.

Tần Dương cười nói:

- Không phải chúng ta tới tháng một còn gặp mặt sao, hiện giờ cũng cuối tháng mười một rồi, còn thời gian hơn một tháng là chúng ta sẽ gặp mặt ở Nhật Bản rồi, hi vọng khi đó anh đã sắp xếp xong, nếu không thì chẳng phải trận đấu ở Nhật Bản đều sẽ ảnh hưởng tới trạng thái rồi sao.

Liễu Thành Mân mỉm cười nói:

- Khi đó hẳn đã xong rồi, đến lúc đó chúng ta có thể dùng ngao du tới Nhật Bản, nếu như chúng ta có thể cùng tiến thêm một bước, chắc hẳn khi đó tâm tình của chúng ta chắc chắn lại có điểm không giống rồi.

Lời này của Liễu Thành Mân đương nhiên ẩn chứa hàm ý, chỉ có điều vì đang ở trước mặt hai cô gái nên không tiện chỉ ra mà thôi, nhưng Tần Dương vẫn hiểu rõ, giơ chén rượu lên:

- Cầu chúc thành công, từ nay về sau trời biển bao la!

Song En Hwi nhìn một màn này cắn môi, ánh mắt hơi sáng ngời, ngập tràn sự chờ mong.

Song En Hwi bưng chén rượu lên, một mình mời rượu:

- Tần tiên sinh, tôi mời anh.

Song En Hwi và Liễu Thành Mân là yêu đương tự do, cả hai đều yêu đối phương, nhưng cha của Liễu Thành Mân cũng không đồng ý mối hôn sự này, vì gã ta dự định dùng Liễu Thành Mân hoàn thành một đám hỏi chính trị.

Nếu Liễu Thành Mân kiên quyết kết hôn với Song En Hwi, hơn nữa còn đăng ký kết hôn, như vậy cha của Liễu Thành Mân sẽ đuổi hắn ta ra khỏi Liễu gia, thu lại tất cả những dì mà hắn ta có.

Với bản lĩnh của Liễu Thành Mân, cho dù rời khỏi Liễu gia, đương nhiên vẫn có thể sống cuộc sống thoải mái, nhưng hắn ta lại không thể thay mẹ của mình trả thù cha của hắn ta, cho nên hắn ta và Song En Hwi mặt ngoài chia tay, nhưng trên thực tế vẫn luôn âm thầm duy trì quan hệ người yêu, Liễu Thành Mân cũng hứa hẹn nhất định sẽ thuận lợi vui vẻ cưới cô về Liễu gia.

Hiện giờ Liễu Thành Mân đã nhận được sự trợ giúp của Tần Dương, Liễu Thành Mân chiếm được sự ủng hộ của một số gia tộc, còn hợp tác với một số trưởng bối ủng hộ năng lực của hắn ta trong gia tộc, sự quật khởi của hắn ta đã không thể chống đỡ được, mà hắn ta cũng sẽ dùng thủ đoạn lôi đình đá cha và anh trai của hắn ra khỏi cửa, sau này là hai bàn tay trắng, hắn ta nắm giữ quyền lực lớn trong Liễu gia cũng không cần cố kỵ ánh mắt của người khác, có thể thuận lợi vui vẻ cưới Song En Hwi về nhà.

Liễu Thành Mân mặc dù cũng không nói quá rõ ràng với Song En Hwi, nhưng Song En Hwi cũng hiểu được những ngày tháng an nhàn của bản thân sắp tới rồi, mà tất cả những điều này được thay đổi đều là nhờ Tần Dương ra tay, điều này khiến cô thấy thế nào cũng không thể không mang lòng cảm kích được.

Li Jiseong đương nhiên không rõ chi tiết chuyện này, cô chỉ có chút tiếc nuối, vốn dĩ muốn nhân lúc Tần Dương còn ở Hàn Quốc mà tạo quan hệ tốt với hắn, sau này không chừng còn có thể thông qua quan hệ với Tần Dương mà phát triển bên thị trường Trung Quốc, nhưng cô còn chưa kịp tạo quan hệ thì Tần Dương đã muốn đi rồi.

Trong khoảng thời gian này Li Jiseong thật ra có từng liên lạc với Tần Dương, nhưng Tần Dương lúc đó bận rộn giúp đỡ Liễu Thành Mân chữa bệnh cho khách của hắn ta, sau đó còn chuyện của Jeong Taisi, Kim Eunjung, Kim Mingook, rồi đến nhiệm vụ dịch dinh dưỡng, Tần Dương còn đâu thời gian nhàn hạ đi dạo phố với Li Jiseong chứ?

Mặc dù hiện giờ ngược lại đã rảnh rỗi, nhưng Tần Dương chung quy sẽ không một mình giành lấy hảo cảm của bất cứ em gái Hàn Quốc nào.

Bữa ăn này uống không ít rượu, hai người Liễu Thành Mân đổi lại tràng diện uống một mình, hơn nữa dùng một loại giọng điệu chỉ đàn ông mới hiểu nhỏ giọng nói với Tần Dương có địa điểm tiết mục đặc sắc, Tần Dương do dự một chút, cuối cùng vẫn lựa chọn từ chối.

Đối với môi trường phong lưu, thật ra Tần Dương cũng không có suy nghĩ gì nhiều. Cũng chịu thôi, phụ nữ bên người Tần Dương không chỉ có một người, mỗi người đều là mỹ nữ có vẻ đẹp đặc biệt, mặc dù có câu nói hoa nhà không sánh được với hương hoa dại, nhưng Tần Dương vẫn không thích cách sống phóng túng kia lắm.

Sang ngày hôm sau, khi Tần Dương đang chuẩn bị đi cùng Thược Dược tới sân bay, thì cửa phòng của hắn đột ngột vang lên âm thanh gõ cửa.

Lúc này ai sẽ tới tìm mình đây?

Trong lòng Tần Dương âm thầm suy nghĩ, âm thầm đi tới cửa ra vào, xem xét bên ngoài qua mắt mèo ở cửa, đồng tử đột ngột co rút lại, trong ánh mắt lộ ra thần sắc có mấy phần khó có thể tin được.

Bên ngoài cửa ra vào là một nam một nữ đang đứng!

Một nam một nữ này Tần Dương mới nhìn thấy ngày hôm qua, chính là hai trong ba người tu hành áp tải dịch dinh dưỡng, chính là cô gái cao gầy đánh bay thủ lĩnh tới cướp cùng với người đàn ông bảo mình giúp cứu chữa mấy người cảnh sát bị thương kia.

Bọn họ sao có thể tìm được hắn?

Chẳng lẽ bọn họ đã điều tra được thần phận của hắn?

Điều đó không thể nào!

Trong đầu Tần Dương nhanh chóng xoay chuyển, ngày hôm qua khi hắn hành động là đeo mặt nạ mô phỏng da người, trong xe tải không có bất cứ thứ gì liên quan tới hắn, quá trình hắn rút lui cũng đã xác nhận không bị người khác hoài nghi.

Chuyện này là sao?

Tần Dương một lần nữa ghé sát mắt mèo liếc nhìn, quan sát một chút thần sắc của hai người này, lại phát hiện vẻ mặt của họ thoải mái, cũng không có bất cứ dáng vẻ khẩn trương nào.

Nếu đối phương thực sự xác định hắn chính là người trộm đi dịch dinh dưỡng ngày hôm qua, như vậy bọn họ hiện tại e rằng cũng sẽ không biểu lộ vẻ mặt như thế này rồi đi.

Trong đầu Tần Dương nháy mắt suy nghĩ tới rất nhiều điều, quay đầu làm một động tác đi về phòng với Thược Dược.

Trong ánh mắt của Thược Dược có thêm sự cảnh giác, ngoan ngoãn trở về phòng ngủ của chính mình.

Lúc này Tần Dương mới mở cửa phòng, ánh mắt bình tĩnh quan sát hai người ở cửa, trên khuôn mặt thể hiện sự nghi hoặc.

- Các người là?
Bình Luận (0)
Comment