Chương 1232: Tôi có chút hứng thú với cô ta
- Chân của cô ta bị bệnh gì, hoặc là nói bị thương thế nào, bệnh viện nói như thế nào?
Tần Dương vẫn không vội vã đáp ứng nhữ cũ, mà là dò hỏi kỹ càng, cuối cùng còn bổ sung thêm một câu:
- Căn cứ theo phán đoán của bệnh viện, tôi đại khái có thể càng hiểu rõ hơn bệnh tình của bệnh nhân, dự đoán xem tôi có năng lực chữa trị hay không.
Sắc mặt của Lee Yeon Hee thoáng có phần ngượng ngùng:
- Chân của cô ấy bị thương trong một lần ngã xuống lầu, bác sĩ nói đã bị tổn thương tới dây thần kinh, chân của cô ấy dần dần không có cảm giác, ban đầu là bắp chân, hiện giờ đã là cả chân đều sắp không có cảm giác rồi. Bác sĩ đã thay đổi đủ loại phương thức chữa trị, nhưng vẫn hết cách ngăn chặn vấn đề này lan tràn, bọn họ hiện giờ đã chuẩn bị lựa chọn phương thức cắt chân để ngăn cản sự lan tràn của hoại tử...
Hoại tử thần kinh?
Cơ thể suy thoái?
Tần Dương do dự một chút, châm Quan Âm ngược lại khá có hiệu quả đối với chứng bệnh này, trước kia không phải ông cụ Lôi gia cũng như vậy hay sao?
Châm Quan Âm đặc biệt có tác dụng kích thích sức sống, có tác dụng vô cùng thần kỳ vi diệu đối với kích thích chữa trị dây thần kinh, ở phương diện này thì điện kích trong y học so ra không bằng.
Lee Yeon Hee nhìn Tần Dương lâm vào trầm tư và do dự, trong mắt thoáng có thần sắc vui mừng, bởi vì Tần Dương cũng không từ chối, hơn nữa hắn không nói bản thân không thể trị.
Hắn chỉ là đang do dự!
Có lẽ hắn đang do dự có nên trị hay không, có lẽ đang do dự có thể trị được hay không, nhưng cho dù như thế nào chung quy vẫn còn có cơ hội.
Lee Yeon Hee thân là người Lee gia, đương nhiên không thiếu tiền. Trước kia cô ta đã mời đủ loại chuyên gia tới trị liệu cho bạn của mình, những chuyên gia này đưa ra đủ loại đề nghị, những phương án trị liệu này cũng đều đã được áp dụng một lần, nhưng bệnh tình của bạn cô không chỉ không có chuyển biến tốt đẹp, ngược lại cứ dần chuyển biến xấu đi.
Lee Yeon Hee trơ mắt nhìn hai chân của người bạn này của mình dần dần mất đi cảm giác, giống như một đóa hoa héo rũ ngày này qua ngày khác.
Tần Dương cũng không do dự bao lâu, hắn ngẩng đầu nhìn vẻ mặt thấp thỏm chờ mong của Lee Yeon Hee, mỉm cười nói:
- Được, tôi có thể ở lại xem bệnh giúp bạn của cô, nhưng vẫn phải nói trước, tôi chưa chắc có thể chữa khỏi đâu.
Lee Yeon Hee cảm kích lại lần nữa khom người:
- Thật sự rất cảm ơn anh, bất kể cuối cùng có thể chữa khỏi được hay không, phần nhân tình này tôi sẽ ghi nhớ trong lòng.
Tần Dương gật đầu nói:
- Được, vậy khi nào thì chúng ta có thể đi xem bệnh cho bạn của cô đây?
Trên khuôn mặt của Lee Yeon Hee thể hiện mấy phần ngượng ngùng:
- Xin Tần tiên sinh chờ trước trong khách sạn một chút, tôi phải tới gặp bạn của tôi đã, tôi sẽ đích thân tới đón anh đi muộn một chút, anh thấy có thể chứ?
Tần Dương sửng sốt một chút:
- Tình huống này là sao, bạn của cô chẳng lẽ còn không muốn chữa bệnh sao?
Lee Yeon Hee lắc đầu nói:
- Đây chỉ là một nguyên nhân, hiện giờ cô ấy đã trải qua tâm như tro tàn cam chịu, ngoài ra trước kia tôi thu xếp cho cô ấy ở bệnh viện Seoul, tôi phải đi đón cô ấy về nhà, sau đó sắp xếp trị liệu ở nhà, có lẽ sẽ có một hoàn cảnh yên tĩnh, tốt hơn để bình phục.
Tần Dương ồ một tiếng, thật ra cũng không thúc giục, dù thế nào đi nữa thì hắn vẫn còn có thời gian, từ giờ đến buổi hòa nhạc của Miêu Toa tháng mười hai còn một khoảng thời gian ngắn, hắn chỉ là một người tham gia, làm người đệm nhạc, nhiều nhất tới sớm một, hai ngày diễn luyện một chút là được, cũng không cần phải bỏ ra quá nhiều tinh lực.
Làm việc ở buổi hòa nhạc người ra vào tấp nập, hiệu quả thích hợp một chút là được.
- Được, vậy cô liên lạc xong rồi lại nói tiếp, chỉ có điều mặc dù tôi có thể bán mặt mũi cho cô mà ở lại, nhưng cũng không thể cứ mãi ở đây chờ được, nếu ngày mai cô vẫn chưa sắp xếp xong tất cả, thì bệnh này cũng không cần xem nữa.
Mặc dù đã đáp ứng ở lại, mặc dù đối phương là người Sam Sung Lee gia, nhưng Tần Dương cũng vẫn có sự kiêu ngạo của một bác sĩ đấy.
Trên thế giới này luôn có một chức nghiệp đặc biệt, cho dù là người có quyền có tiền hơn nữa cũng phải cung kính với đối phương, bác sĩ chính là một trong số những đại diện đó.
Anh nắm giữ tài phú, anh nắm giữ quyền thế, anh nắm giữ cuộc đời của người khác, nhưng tôi có thể nắm giữ tính mạng của anh!
Lee Yeon Hee không có vẻ gì là bất mãn, ngược lại khom người lần nữa, nói lời xin lỗi:
- Thật sự xin lỗi, tôi sẽ mau chóng sắp xếp tất cả, sau đó tôi sẽ đích thân tới đón Tần tiên sinh.
Tần Dương gật đầu, vẫy tay:
- Được, hai người đi đi, xong rồi lại liên lạc với tôi là được.
Lee Yeon Hee trao đổi số điện thoại với Tần Dương, sau đó hai người Lee Yeon Hee và Park Min Ho cùng rời khỏi khách sạn.
Sau khi tiễn hai người rời khỏi phòng, Thược Dược liền đóng cửa phòng lại, trở lại trong phòng khách sạn, trên khuôn mặt vốn mang vẻ bình tĩnh lập tức có biểu tình vi diệu.
- Như thế này cũng quá đúng lúc nhỉ, có phải bọn họ thiết kế cục diện hoặc cái bẫy nào đó, làm như vậy để ngăn cản chúng ta, không để chúng ta rời đi hay không?
Tần Dương lắc đầu:
- Hẳn xác thực là một sự trùng hợp, nếu không bọn họ không thể biết được chuyện Liễu Thành Mân dẫn tôi đi trị bệnh, nếu bọn họ thật sự nghi ngờ chúng ta, thì có thể trực tiếp giam giữ chúng ta, dù chỉ là trong khoảng thời gian nhất định, nhưng bọn họ vẫn có cái quyền này.
Thược Dược cảm thán nói:
- Mặc dù nói vô xảo bất thành thư, nhưng như vậy cũng quá đúng dịp mà.
Tần Dương cười ha ha, tán đồng:
- Đúng, quả thật rất trùng hợp, khi nãy tôi nhìn qua mắt mèo cũng phải giật nảy mình, thiếu chút nữa đã chuẩn bị xong cướp đường chạy trốn rồi...
Thược Dược cả kinh nói:
- Lại không ngờ cô gái kia hóa ra là người của Sam Sung Lee gia, thực lực còn mạnh mẽ hung hãn như vậy. Đúng rồi, thực lực giữa anh và cô ta ai lợi hại hơn?
Tần Dương lắc đầu cười nói:
- Chưa từng giao thủ, không rõ lắm, luận cảnh giới thì cô ta hẳn cao hơn tôi, nhưng sức chiến đấu thực tế tôi có lẽ không kém hơn so với cô ta.
Tần Dương hơi ngừng lại một chút, rồi mỉm cười nói:
- Tài phiệt giống như Sam Sung Lee gia Hàn Quốc thật sự có thể muốn làm gì thì làm, cho dù trước đó bọn họ không phải gia tộc tu hành, muốn để người của gia tộc mình bái lạy gia nhập một môn phái tu hành lợi hại thì cũng chỉ là chuyện của một câu nói mà thôi. Tuy rằng người tu hành có thân phận siêu nhiên, nhưng cũng không thể tách rời tài nguyên, mà ở Hàn Quốc, nguồn tài nguyên của ai có thể nhiều hơn so với Sam Sung đây?
Thược Dược cười nói:
- Đây cũng là trình độ của tiền của gia tộc đã ảnh hưởng quá nhiều tới quốc gia, cũng có thể ảnh hưởng tới thái độ của người tu hành đúng không?
Tần Dương cười cảm thán nói:
- Đúng vậy, Trung Quốc đất rộng của nhiều, nhà lớn, quốc gia càng lớn hơn, đương nhiên sẽ không xuất hiện tình huống như vậy, nhưng đây cũng là bệnh nhỏ chung của các quốc gia ấy mà.
Thược Dược chuyển đổi chủ đề, quan tâm nói:
- Anh thay đổi ý định đi cứu người bệnh kia là muốn lấy chuyện này tạo quan hệ với Lee gia sao?
Tần Dương cười nói:
- Tôi cũng không mong đợi nhận được cái gì từ Lee gia, chỉ có điều cứu thêm mạng người đồng thời để thêm một đoạn nhân tình chung quy cũng không có chỗ hại gì cả, hơn nữa tôi cũng có chút hứng thú với cô nàng Lee Yeon Hee kia...
Thược Dược mỉm cười nói:
- Cô nàng Lee Yeon Hee kia xác thực là một đại mỹ nữ, đây là mặt mộc đấy, nếu còn trang điểm lên thì chắc chắn là một yêu nghiệt khuynh quốc khuynh thành.
Tần Dương trợn trắng mắt liếc Thược Dược:
- Cô nói gì thế, chẳng lẽ tôi nói hứng thú cũng chỉ có thể có hứng thú với dáng người bên ngoài của cô ta, chỉ muốn xảy ra chuyện gì đó với cô ta thôi sao? Tôi cảm thấy hứng thú là lai lịch sư môn cùng với thân phận của cô ta hiện giờ, không chừng cô ta và chúng ta có cùng thân phận cũng không chừng...