Chương 1246: Sóng gió nổi lên
Tần Dương an tâm trị liệu cho Liu Hyo Min, mà trên các mạng xã hội ngày càng thảo luận sôi nổi trước vụ đánh cuộc này.
Có người chú ý tới sự kiện đánh cuộc náo nhiệt này, có người chú ý tới hai bên đánh cuộc, có người chú ý tới việc chữa bệnh kia, bất kể xuất phát từ tình cảm hay là lý trí thì lần đánh cuộc này hai bên Hàn Quốc và Trung Quốc đều ngày càng náo nhiệt hơn.
Có người ủng hộ Park Yong Joong, có người ủng hộ Tần Dương, có người ủng hộ Trung y, có người ủng hộ Tây y, đủ loại luận điểm náo loạn trên mạng xã hội, thậm chí đã bắt đầu đấu khẩu rồi.
Tất cả mọi người muốn biết tiến triển Tần Dương trị liệu cho Liu Hyo Min, nhưng Tần Dương vô cùng kín miệng, hơn nữa hắn cũng phải nhờ đám người Lee Yeon Hee và Liu Hyo Min giữ bí mật trong nửa tháng này, không được tiết lộ quá trình hắn trị liệu ra ngoài, nếu không tự gánh lấy hậu quả!
Lee Yeon Hee và Liu Hyo Min đương nhiên sẽ không làm trái ý của Tần Dương. Hai người các cô mặc dù biết Tần Dương như đang kìm nén, chỉ vì mạnh mẽ tát Park Yong Joong một cái, xả giận thay cho hắn và sư môn, nhưng lúc này các cô còn có thể lo lắng cho Park Yong Joong được sao?
Trong khoảng thời gian này Park Yong Joong chạy đôn chạy đáo, các cô đều nhìn thấy trên mạng, trong lòng cả hai đều sinh ra sự chán ghét.
Đương nhiên Liu Hyo Min chán ghét trực tiếp nhất, anh đây e sợ cho chân của tôi không trị được sao, ước gì chân của tôi bị cắt mất sao?
Lee Yeon Hee sau khi biết Tần Dương có thể trị khỏi chân cho Liu Hyo Min, vốn dĩ xuất phát từ thân phận của một người Hàn Quốc còn có chút đồng tình với Park Yong Joong, thậm chí cố gắng thay đổi quyết định của Tần Dương, nhưng khi thấy được hiện giờ Park Yong Joong chạy tới chạy lui vu oan cho Tần Dương, kêu gào cùng cố gắng chụp mũ cho chuyện này là hành động của Trung y, trong lòng Lee Yeon Hee cũng dâng trào sự chán ghét, còn có chút hối hận.
Một người như vậy thật sự khiến người khác chán ghét, uổng công cô ta còn muốn ra mặt cho gã, để gã không bị Tần Dương nhục nhã, còn hại cô ta bị Tần Dương không nể mặt trách cứ một trận, rất dọa người!
Trên weibo của Tần Dương trong khoảng thời gian này cũng vẫn rất náo nhiệt, cũng không khác lắm so với bên Hàn Quốc, rất nhiều chuyên gia phía Trung y cũng bắt đầu chú ý tới chuyện này, cũng đồng thời chú ý tới Tần Dương. Tất cả mọi người đều hiếu kỳ rốt cuộc sư phụ của Tần Dương là ai mà lại có thể được xưng là người đứng đầu y thuật Trung Quốc?
Mặc dù trong đoạn video, Tần Dương tránh bị nghi ngờ mà biểu lộ cách nói là người y thuật đứng đầu Trung Quốc kia, cũng không phải do bản thân tự xưng như vậy, nhưng vẫn khiến mọi người rất hiếu kỳ, ai lại bưu hãn như vậy chứ?
Mặc dù Tần Dương đã khiêm tốn rồi, nhưng từ chuyện này mọi người cũng có thể suy ra được, nhiều chuyên gia như vậy nói rằng bệnh nhân đã hết thuốc chữa, Tần Dương lại nói bản thân có thể trị, nếu như hắn thật sự có thể trị, như vậy y thuật của sư phụ của hắn chắc chắn vô cùng lợi hại, cho dù không tính là người đứng đầu, nhưng tuyệt đối cũng là nhân vật quyền uy ở phương diện nào đó.
Người thường đương nhiên không biết lai lịch sư môn của Tần Dương, dù sao thế giới người thường và thế giới người tu hành hoàn toàn là hai mặt khác biệt, rất khó xảy ra bất cứ hội giao lưu nào, nhưng người trong giới tu hành Trung Quốc đều nhìn thấy video kia, ngược lại không có phản ứng gì kịch liệt.
Mạc tiên sinh Y Vũ Song Tuyệt, y thuật của hắn thật sự là độc bộ Trung Quốc, muốn nói là người đứng đầu y thuật Trung Quốc, mặc dù có chút khoa trương, nhưng coi như là danh xứng với thực.
Nếu Tần Dương đã dám mở miệng đánh cuộc danh dự của bản thân và sư môn, như vậy đã nói rõ bệnh này hắn có thể trị, Park Yong Joong gì đó cứ chờ phải quỳ xuống nhận lỗi đi.
Chọc tới ai không được, lại đi chọc tới Tần Dương?
Từ xưa đến nay, có một số người không thể chọc tới, bọn họ nếu thực sự muốn đối phó với ai, thậm chí giết chết ai đó căn bản không cần động đao, chỉ cần một câu nói là đủ rồi, dĩ nhiên là sẽ có người làm việc đó giúp bọn họ.
Đám người tu hành ngậm miệng không nói, chờ chế giễu. Nhưng giới y học lại bùng nổ cuộc thảo luận khổng lồ.
Bệnh như vậy cũng có thể trị được, vậy thì rốt cuộc hắn sẽ dùng phương pháp gì đây?
Loại phương pháp này rốt cuộc có chỗ đặc biệt gì?
Có thể công khai phát triển tạo phúc cho nhân dân hay không?
Chứng bệnh dây thần kinh chân của Liu Hyo Min dần dần bị hoại tử, suy thoái như vậy trên toàn thế giới không biết có bao nhiêu người, nếu quả thật có thể trị, hơn nữa còn có thể phát triển, như vậy sẽ tạo phúc cho không biết bao nhiêu bệnh nhân, vả lại còn có thể thúc đẩy y học phát triển thêm bước nữa.
Trong khi Park Yong Joong chạy đôn chạy đáo, thì bên phía Tần Dương quả thật kín miệng không nói, án binh bất động, như vậy có thể khiến một đám người phải lo lắng, nhưng nói cho cùng thì tất cả mọi người chỉ biết lẳng lặng chờ đợi, đợi tới ước hẹn nửa tháng giữa Tần Dương và Park Yong Joong.
Nửa tháng chớp mắt trôi qua, đó là một ngày rất bình thường, nhưng người đếm ngày lại có thể hàng triệu, thậm chí hàng chục triệu người, cùng dời ánh mắt nhìn tới một hướng.
Bệnh viện Seoul.
Trước kia Liu Hyo Min làm kiểm tra đều ở bệnh viện Seoul, hôm nay hiệu quả trị liệu đương nhiên cũng cần tới bệnh viện Seoul kiểm tra, như vậy mới có thể so sánh khách quan, công chính, mới có thể quyết định thắng bại.
Sáng sớm, cửa bệnh viện Seoul đã có không ít người tụ tập, bọn họ đều ở đây yên lặng chờ đợi kết quả cuối cùng của vụ đánh cuộc này.
Những người ở đây nam nữ, già trẻ đều có, có người Hàn Quốc, cũng có người Hoa, chức nghiệp của mỗi người khác nhau, có sinh viên, có nhân viên bình thường, có nhân viên ngành y, thậm chí còn có phóng viên tòa soạn báo cùng với ký giả đài truyền hình mang theo máy quay tới!
Kín miệng nửa tháng qua đã sớm khiến ai ai cũng chú ý tới vụ đánh cuộc này. Lần đánh cuộc này không chỉ liên quan tới việc Liu Hyo Min có thể trị được hay không, sự thắng bại giữa Tần Dương và Park Yong Joong, mà còn liên quan tới một loại tôn nghiêm nào đó của Hàn Quốc và Trung Quốc, liên quan tới vấn đề nan giải của y học có thể bị phá giải hay không...
Park Yong Joong đã sớm tới bệnh viện Seoul, đi cùng gã còn có rất nhiều bác sĩ chuyên gia Hàn Quốc, những kẻ này đều kiên định tin tưởng Park Yong Joong, thậm chí đã từng tuyên bố phán đoán của bản thân, tin chắc Tần Dương không thể trị được cho Liu Hyo Min. Bọn họ tới đây chính là muôn thấy cảnh Tần Dương xấu mặt.
Khi Park Yong Joong tới bệnh viện, trong đám người loáng thoáng có âm thanh náo loạn, rất nhiều người đều vây tới theo bản năng, những phóng viên của tòa soạn báo và đài truyền hình kia còn chạy thật nhanh vọt lên đầu, từng chiếc micro nhắm ngay hướng Park Yong Joong.
- Bác sĩ Park, anh cảm thấy lần đánh cuộc này sẽ có kết quả như thế nào?
- Bác sĩ Park, anh là chuyên gia khoa thần kinh, anh cảm thấy sẽ thắng chứ?
- Bác sĩ Park, anh có tin Trung y Trung Quốc, có tin tưởng thuật châm cứu không?
Park Yong Joong được bao vây, chỉ đành tạm thời dừng bước, ánh mắt đảo qua từng đôi mắt trong đám người, theo bản năng đứng thẳng người, trên khuôn mặt nở nụ cười thong dong, tự tin.
- Tôi tin tưởng vững chắc phán đoán của bản thân, bởi vì đây không đơn thuần chỉ là phán đoán của tôi, mà còn là phán đoán của rất nhiều đồng nghiệp trong ngành y, quan điểm của chúng tôi đều đồng nhất.
Có phóng viên lập tức hỏi:
- Bác sĩ Park, nhưng Tần tiên sinh Tần Dương đến từ Trung Quốc kia lại cho là anh ta có thể trị được, có thể khôi phục tri giác cho bệnh nhân, khôi phục khả năng cử động tránh bị cắt chân, anh cảm thấy anh ta đang nói dóc sao?
Park Yong Joong thong dong trả lời:
- Trên thế giới này có một loại người thích lấy lòng mọi người, có lẽ cậu ta chỉ muốn thông qua chuyện này hấp dẫn ánh mắt của mọi người, cuối cùng đạt tới mục đích thành danh, người còn trẻ như cậu ta còn có thứ gì tốt hơn so với thanh danh chứ?