Chương 1263: Đồng hồ đôi
- Một mình anh?
Tư Đồ Hương có phần nghi hoặc nhìn Tần Dương, ánh mắt nhìn xung quanh một chút, trước đó không phải Tần Dương đã nói là hai người cùng đi sao?
Tần Dương sờ lên mũi, biểu lộ có phần mất tự nhiên:
- Ừ, một mình tôi, người khác có việc gấp đi trước rồi.
Tần Dương bất lực, chẳng lẽ phải nói cho Tư Đồ Hương biết rằng một em gái khác không muốn làm bóng đèn cho nên đã sớm chạy rồi sao?
- Được!
Tư Đồ Hương ngược lại cũng không nghĩ nữa, dẫn theo Tần Dương đi thẳng tới xe.
- Đi đâu?
Tần Dương ngẫm nghĩ rồi nói:
- Đi gặp sư phụ trước đi.
Tần Dương thể hiện bản lĩnh như vậy ở Hàn Quốc khó đảm bảo sẽ không tạo nên chút ảnh hưởng tới sư phụ, cho nên Tần Dương quyết định nên thăm hỏi sư phụ trước, thảo luận một chút.
- Được!
Tư Đồ Hương đáp ứng, nổ máy, lái về hướng biệt thự của Mạc Vũ.
Tần Dương không ngồi ở hàng sau, mà ngồi ở ghế trước, mặc dù Tư Đồ Hương là ẩn thị của hắn, nhưng cũng là bạn của hắn, người phụ nữ của hắn, mọi người đều bình đẳng.
Tần Dương nhìn chằm chằm khuôn mặt bên xinh đẹp của Tư Đồ Hương, thuận tiện hỏi:
- Gần đây cô bận rộn gì vậy?
Tư Đồ Hương liếc mắt nhìn Tần Dương bên cạnh, trên khuôn mặt nở nụ cười mỉm:
- Tu hành.
Tần Dương cười khổ nói:
- Trừ tu hành ra thì sao?
Trên khuôn mặt của Tư Đồ Hương thể hiện vẻ suy tư, sau đó dùng biểu tình không xác định trả lời:
- Ăn cơm, ngủ?
Tần Dương không biết nên nói gì:
- Chẳng lẽ cuộc sống của cô cũng chỉ còn có tu hành thôi sao?
Vẻ mặt Tư Đồ Hương thản nhiên trả lời:
- Anh không ở đây, không tu hành thì làm gì?
Tần Dương nhìn khuôn mặt của Tư Đồ Hương, trong lòng có một loại cảm xúc nào đó bùng nổ, khẽ nói:
- Tới nhà sư phụ ăn cơm tối, bây giờ thời gian còn sớm, chi bằng... tới cao ốc tập đoàn Hoàn Vũ của cô trước?
Tư Đồ Hương quay đầu nhìn sắc sáng chứa sự nóng bỏng trong mắt Tần Dương, dường như hiểu ra điều gì đó, dứt khoát gật đầu:
- Được!
Tầng cao nhất cao ốc Hoàn Vũ, cửa phòng vừa đóng lại, Tần Dương đã giang tay ra ôm lấy Tư Đồ Hương.
Khuôn mặt của Tư Đồ Hương đỏ ửng, nhưng động tác không hề xấu hổ một chút nào, xoay người ôm lấy eo của Tần Dương, hôn một nụ hôn nóng bỏng ngập tràn sự kích động.
Rất lâu sau, hai người mới thở hổn hển tách nhau ra, Tư Đồ Hương ngăn lại bàn tay đang cởi quần áo của mình của Tần Dương, khẽ cười nói:
- Hay là tắm trước?
Tần Dương mỉm cười nói:
- Cùng nhau?
Tư Đồ Hương cười nũng nịu:
- Được thôi!
Tần Dương hơi cúi người, trực tiếp ôm ngang eo Tư Đồ Hương lên, đi về phía phòng tắm, trong phòng tắm nhanh chóng vang lên tiếng nước.
Đợi tới khi hai người Tần Dương và Tư Đồ Hương rốt cục đã an tĩnh nằm trên giường, nhìn thành phố Trung Hải bên ngoài tấm cửa sổ sát đất thì đã là chuyện của hơn một tiếng đồng hồ sau rồi.
Tố chất thân thể cường đại tới mức biến thái của Tần Dương cũng không phải thứ mà người thường có thể chịu được, mà Tư Đồ Hương cũng là người tu hành cảnh giới Đại Thành, đương nhiên sẽ không tồn tại vấn đề gì, hai người có thể nói là quấn quýt tới mức hăng say vui vẻ ngập tràn, đều vô cùng tận hứng với nhau.
- Mỹ nữ Hàn Quốc nhiều mỹ nữ như vậy, thời gian anh đi dài như vậy không trêu chọc một, hai người đấy chứ?
Tần Dương ôm Tư Đồ Hương, hai tay nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng trơn bóng của cô, hưởng thụ cảm xúc mềm mại này, khẽ cười nói:
- Trêu chọc một nửa.
Tư Đồ Hương lười biếng cử động trong lòng Tần Dương, để bản thân nằm thoải mái hơn một chút:
- Vậy thì anh quả thật thật thà quá rồi, đi hơn một tháng mà chỉ trêu chọc có một nửa thôi.
Tần Dương nói lời hài hước:
- Chẳng lẽ nhất định tôi phải trêu chọc tới mấy người, ngủ cùng với thêm mấy người nữa, cô mới cảm thấy bình thường sao, cô sẽ không ghen sao?
Tư Đồ Hương lười biếng trả lời:
- Tôi ghen cái gì, đừng nói tôi chỉ là một ẩn thị, cho dù tôi là vợ của anh thì tôi cũng lười ghen, thật sự ghen cũng phải là bạn gái của anh ghen chứ, đâu đến phiên tôi, tôi cần gì phải tự làm mình mất mặt?
Quay cuồng hơn một giờ với Tư Đồ Hương, một tháng này lắng đọng cùng với ngọn lửa không cách nào phát tiết đêm qua của Tần Dương đã hoàn toàn phóng ra ngoài, cả người ở trong một loại trạng thái vô cùng lười biếng và sảng khoái, thích ý.
Tần Dương nghĩ tới lúc trước lý do thoái thác mà Tư Đồ Hương dùng để hắn lấy cô, cũng cảm thấy bản thân dường như đã hỏi một vấn đề ngu ngốc rồi.
Cô đến cả việc gả cho hắn làm vợ cũng có thể không quản hắn có bao nhiêu phụ nữ ở bên ngoài, huống chi là bây giờ?
Hỏi cô có ghen hay không, như vậy không phải tự chuốc lấy nhục sao?
Tần Dương ngẫm nghĩ lại rồi nói:
- Tôi sắp phải tới Kinh Thành tham gia buổi hòa nhạc của Miêu Toa ở sân vận động Bắc Kinh rồi, nếu cô nhàm chán thì cùng đi chơi đi.
Tư Đồ Hương chớp mắt:
- Bạn gái của anh không đi sao?
Tần Dương cười nói:
- Còn chưa hỏi đâu.
Tư Đồ Hương cười nói:
- Nếu như cô ấy đi, thì tôi không đi làm bóng đèn đâu, nếu như cô ấy không đi thì tôi đi cùng anh.
Tần Dương biểu lộ hơi quẫn bách, không biết nói gì hơn ngoài gật đầu:
- Được rồi, khi nào về tôi hỏi cô ấy một chút xem sao, xem cô ấy nói như thế nào.
Tư Đồ Hương khẽ nói:
- Đương nhiên, nếu như anh cần tôi ở bên hỗ trợ thì tôi liền đi, dù sao tôi cũng là ẩn thị của anh mà.
Tần Dương mỉm cười nói:
- Nhà của tôi ở Kinh Thành đấy, không có gì cần giúp cả, chính vì nghe cô nói cả ngày tu hành, muốn dẫn cô đi chơi vui một chút thôi.
Tư Đồ Hương gật đầu, hơi ngửa đầu hôn lên miệng Tần Dương một cái:
- Tôi hiểu rồi.
Không đợi Tần Dương nói thêm gì nữa, Tư Đồ Hương đã mỉm cười nói:
- Còn chút thời gian, ngủ một lát đi, đợi lát nữa tôi sẽ gọi anh.
- Được!
Tới giờ cơm tối, hai người Tần Dương và Tư Đồ Hương chạy tới biệt thự của Mạc Vũ, Mạc Vũ đã sớm biết Tần Dương sẽ qua vào giờ cơm tối, đã bảo người ta chuẩn bị xong một bàn thức ăn ngon.
Từ sau lần Mạc Vũ ra mắt trưởng bối của Long Nguyệt tới nay, Long Nguyệt đã chính thức tới ở cùng với Mạc Vũ, đương nhiên, người bên cạnh Long Nguyệt cũng dẫn theo tới đây, người trong biệt thự trở thành có rất nhiều.
- Sư phụ, sư nương!
Tần Dương bước vào cửa, đưa hai túi to mà bản thân xách tới cho Mạc Vũ và Long Nguyệt:
- Sư phụ, sư nương, đây là quà con mua tặng cho hai người, xem xem có thích không?
Mạc Vũ cười nhận lấy túi, thuận miệng nói:
- Ra ngoài làm việc thì làm việc đi, bọn ta cũng không thiếu gì cả, con cũng đừng mất công suy nghĩ về việc này.
Tần Dương cười nói:
- Khi đi dạo phố nhìn thấy, thuận tay mua về, sư phụ, sư nương, hai người xem thử đi.
Mạc Vũ mở hộp ra xem, là một chiếc đồng hồ hiệu Michel Herbelin, được làm rất tinh xảo.
Mạc Vũ cầm lên nhìn một chút, cười nói:
- Đồng hồ hiệu Michel Herbelin... Con ngược lại còn cố tình nữa à, nghĩ như thế nào mà lại tặng đồng hồ cho ta?
Tần Dương cười nói:
- Lúc trước không phải sư phụ tặng đồng hồ đeo tay cho của người cho con sao, con cũng tặng sư phụ một chiếc, sư nương cũng có một chiếc, là đồng hồ đôi.
- Đồng hồ đôi?
Trên khuôn mặt của Long Nguyệt thể hiện thần sắc mừng rỡ, mở cái hộp trước mặt mình ra, bên trong là một chiếc đồng hồ Michel Herbelin với phong cách giống y hệt, chẳng qua mặt đồng hồ nhỏ hơn một chút, càng nữ tính hóa hơn một chút.
Long Nguyệt cầm đồng hồ đeo tay lên so sánh với chiếc trong tay Mạc Vũ, quả nhiên chỉ liếc mắt đã có thể nhìn ra là đồng hồ đeo tay cặp.
- Mỹ phẩm Hàn Quốc rất tốt, nhưng con nghĩ dì Long ngày thường chắc chắn đều có mỹ phẩm riêng cho mình, cho nên cuối cùng không mua mỹ phẩm, mà mua đồng hồ này...
Long Nguyệt ngập tràn vui mừng ngẩng đầu lên, trực tiếp đeo chiếc đồng hồ nữ lên cổ tay trắng nõn của mình, quan sát tỉ mỉ, cười nói:
- Cảm ơn lễ vật của con, Tần Dương, ta rất thích!