Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1278 - Chương 1288: Bài Học Cảnh Cáo

Chương 1288: Bài học cảnh cáo
 

- Văn Ngạn Hậu?

Tần Dương trầm mặc một lát, nhẹ nhàng thốt lên cái tên này.

Long Vương dường như cũng rất kinh ngạc:

- Văn Ngạn Hậu? Tình địch của sư phụ cậu năm đó, người sáng lập tập đoàn Thiên Bác?

Tần Dương ừ một tiếng:

- Tôi chỉ bỗng nhiên nhớ tới một sự kiện...

Tần Dương nhỏ giọng nói lại rất nhanh một lần lời Lục Phong Niên nói tới hắn trong sự kiện tập kích:

- Tôi không có bất kỳ chứng cứ nào, nhưng trước khi chết vẻ mặt Lục Đào nhìn tôi giống như đang nhìn một kẻ ngu, khiến tôi không thể không nghĩ tới, mà câu ngài nói mới vào đời cũng đã nhắc nhở tôi...

- Người quen biết bên cạnh tôi quả thật có không ít, nhưng mối quan hệ ác liệt tới mức muốn giết tôi thì tôi nghĩ không có mấy người. Quan hệ giữa Văn Ngạn Hậu và sư phụ tôi ngài hẳn vô cùng rõ ràng, hơn nữa sư phụ hi vọng tôi có thể lấy con gái của Văn Ngạn Hậu là Văn Vũ Nghiên, điều này hiển nhiên không phải chuyện Văn Ngạn Hậu kỳ vọng, hắn ta hoàn toàn có lý do để diệt trừ tôi.

Long Vương trầm giọng nói:

- Nhưng cậu không có chứng cứ.

Tần Dương cười khổ nói:

- Đúng vậy, chỉ là suy đoán, không có bất kỳ bằng chứng nào.

Long Vương đầu bên kia trầm mặc vài giây:

- Tôi sẽ để người âm thầm điều tra, nhưng cậu đừng ôm kỳ vọng quá lớn đấy!

Tần Dương ừ một tiếng:

- Được!

- Chuyện lần này cậu dự định công bố với công chúng?

Tần Dương lắc đầu:

- Đương nhiên là không rồi, tôi chỉ tới hiện trường hỗ trợ hấp dẫn lực chú ý của đám bắt cóc mà thôi, xâm nhập cứu người là một người khác ngụy trang thành tôi, không phải tôi.

Long Vương cười ha ha nói:

- Như vậy cũng tốt, mặc dù cậu đã đi con đường không giống với người bình thường rồi, nhưng ở phương diện nào đó có thể che dấu thì vẫn nên che dấu cho tốt, dù sao cũng không có gì hay ho với cậu cả.

Tần Dương cười nói:

- Tôi hiểu.

- Được, cứ như vậy đi, khi về có tin tức sẽ lại liên lạc.

- Được!

Tần Dương cúp điện thoại, ngẫm nghĩ một chút rồi lại gọi một cú điện thoại cho Mạc Vũ.

- Sư phụ...

Mạc Vũ ừ một tiếng, trong giọng nói lộ ra sự ân cần:

- Biết đầu bên kia con bận bịu, không sao chứ?

Tần Dương mỉm cười:

- Không sao, nhưng có chuyện này...

Mạc Vũ nói khẽ:

- Con nói đi.

Tần Dương nói lại một lần chuyện đã xảy ra trước khi Lục Đào chết, cùng với suy đoán của bản thân:

- Sư phụ, con không có bất kỳ bằng chứng nào, chỉ là một loại phỏng đoán dựa theo trực giác...

Tần Dương biết ân oán giữa Mạc Vũ, Thu Tư và Văn Ngạn Hậu, cũng biết chuyện này sợ rằng sẽ mang tới một số phiền toái hoặc chuyện xấu cho Mạc Vũ, nhưng hắn phải nói cho Mạc Vũ biết, dù sao nếu như suy đoán của hắn là thật, vậy thì tương lai cũng không biết được sẽ xảy ra chuyện gì.

Mạc Vũ đầu bên kia trầm mặc, một lúc lâu sau mới nói:

- Lão Diệp nói sẽ điều tra?

Lão Diệp đương nhiên là chỉ ông già Long Vương kia, Tần Dương ừ một tiếng:

- Vâng, chẳng qua ngài ấy bảo con đừng nên ôm hi vọng gì cả.

Mạc Vũ hít một hơi thật sâu:

- Được, ta biết rồi, bản thân con phải cẩn thận.

Tần Dương cảm nhận được trong lời nói bình tĩnh của Mạc Vũ chứa sự không bình tĩnh, ân cần hỏi thăm:

- Sư phụ...

Mạc Vũ cười nói:

- Không sao, chẳng qua trong lòng bỗng nhiên có hơi phức tạp mà thôi, mặc kệ là thật hay giả, mỗi người đều có lựa chọn của chính mình, hơn nữa phải trả giá vì lựa chọn của bản thân. Cuộc đời cũng giống như vậy, con phải tự rút ra bài học cảnh cáo chính mình, đừng giống như ta, cũng đừng giống như người kia!

Tần Dương trịnh trọng đáp ứng:

- Xin sư phụ yên tâm, trong lòng con có cân nhắc.

- Ừ, bận việc của con đi, sau khi từ Kinh Thành trở về thì tới ăn bữa cơm.

- Được!

Tần Dương cúp điện thoại, thở phào một hơi.

Nếu như chuyện này là sự thật, sư phụ nhất định sẽ rất buồn phiền.

Hắn đương nhiên không phải buồn phiền vì Văn Ngạn Hậu, mà là vì Thu Tư. Mặc dù không kết đôi với Thu Tư, mặc dù hắn không thích Văn Ngạn Hậu, mặc dù hắn đã phải đau khổ trong khoảng thời gian dài như vậy, nhưng hắn vẫn hi vọng Thu Tư được hạnh phúc.

Nếu Văn Ngạn Hậu thực sự có liên quan tới Dragon Slayer, vậy thì cái ngày sự thật được phơi bày, cũng là ngày gã sụp đổ hoàn toàn, khi đó Thu Tư phải làm sao đây?

Trong đầu Tần Dương bỗng nhiên nảy ra một ý nghĩ, nếu như Văn Ngạn Hậu thật sự sụp đổ, như vậy sư phụ và Thu Tư còn có thể đi tới cùng không?

Ý nghĩ này vừa mới xuất hiện trong đầu Tần Dương thì đã lập tức bị hắn xóa bỏ.

Hắn có lẽ không hiểu rõ Thu Tư, nhưng hắn hiểu rõ sư phụ.

Nếu Mạc Vũ vẫn còn độc thân, có lẽ còn có một tia hi vọng, nhưng Mạc Vũ hiện giờ đã có Long Nguyệt rồi, hắn không thể nào quay trở về như ban đầu được.

Năm đó hắn quả thật có lỗi với Thu Tư, tổn thương trái tim của Long Nguyệt, hiện giờ không dễ gì mới buông bỏ chấp nhất trong lòng mà đến với Long Nguyệt, sống cuộc sống hạnh phúc, lại quay lại như ban đầu thì chẳng phải lại muốn tổn thương trái tim của mọi người một lần nữa hay sao?

Cuộc đời, nếu đã lựa chọn, thì có rất nhiều chuyện không thể quay lại thuở ban đầu được nữa.

Khi Tần Dương trở lại sân khấu thì cũng đúng lúc ngôi sao ca nhạc khách mời đã lên sân khấu thay cho Miêu Toa đi xuống.

Miêu Toa nhanh chóng chạy về, chuẩn bị thay quần áo biểu diễn, liếc mắt liền thấy được Tần Dương đứng ở bên mặc thân tây trang, hai mắt lập tức sáng ngời.

- Cậu đã về rồi.

Tần Dương khẽ mỉm cười:

- Nhanh chóng thay quần áo đi, chúng ta phải làm việc theo đúng kế hoạch mà.

Miêu Toa cắn môi, thản nhiên cười nói:

- Được, lát nữa nói chuyện tiếp.

Tần Dương nhìn theo bóng dáng Miêu Toa bước nhanh rời đi, trên khuôn mặt cũng nở nụ cười.

Thật là một cô gái dũng cảm!

Mới vừa trải qua vụ khủng bố lớn liên quan tới sống chết, vậy mà trong khoảng thời gian ngắn như vậy đã có thể khôi phục lại, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì, ca hát, mỉm cười vì mọi người.

Miêu Toa vội vàng thay quần áo xong, một lần nữa chạy vội tới phía sau sân khấu, khi khách mời xuống sân khấu thì cô lại một lần nữa bước lên, tiếp tục giai đoạn biểu diễn thứ hai.

Tần Dương lấy điện thoại di động, mở weibo ra.

Chủ đề "Miêu Toa bị bắt cóc" trong khoảng thời gian ngắn đã đứng hạng một trên bảng xếp hàng tìm kiếm, mức độ hot vượt rất xa những chủ đề phía sau.

Tần Dương tùy ý xem weibo một chút, sau đó về tới tường weibo của mình.

Tần Dương nhận được rất nhiều tin nhắn riêng, nghĩ tới chiếc mô tô mà hắn đã "mượn" đi, Tần Dương mở tin nhắn riêng ra, kéo một loạt xuống dưới.

Phần lớn nội dung tin nhắn riêng đều là về Miêu Toa, phần lớn đều hỏi thăm Tần Dương xem rốt cuộc Miêu Toa ra sao rồi, nhưng đều là tin nhắn được gửi trước khi thông tin Miêu Toa được cứu được công bố, mà những tin nhắn sau đó liền thay đổi hướng gió.

- Đại thần, người cứu Miêu Toa kia có phải là anh không?

- Đẹp trai quá! Tần Dương, đó là anh nhỉ, là anh mà! Nhanh chóng công bố đi, chúng tôi rất muốn biết đáp án mà!

- Tần đại thần, Miêu Toa trở về tiếp tục buổi hòa nhạc rồi, anh có còn lên sân khấu không?

Tần Dương cũng không trả lời lại, dù sao đợi lát nữa khi lên sân khấu rồi chẳng phải mọi người đều sẽ thấy được đó sao?

Để mọi người thấp thỏm chờ mong một chút, để mọi người lo lắng một chút cũng tốt.

Tần Dương lướt thẳng xuống dưới, rất nhanh tìm được một tin nhắn tới.

- Đại thần, tôi là chủ của chiếc xe mô tô anh lái đi, tôi cũng là người hâm mộ anh, anh thật sự quá đẹp trai, người xông vào cứu kia chính là anh nhỉ...

Trên khuôn mặt của Tần Dương lộ ra nụ cười, mỉm cười trả lời:

- Chiếc mô tô hiện giờ đang đậu ở bãi đỗ xe, đây là số điện thoại của tôi, sau khi buổi hòa nhạc kết thúc thì gọi điện thoại cho tôi.
Bình Luận (0)
Comment