Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1299 - Chương 1309: Cậu Ta Tới Tokyo Rồi!

Chương 1309: Cậu ta tới Tokyo rồi!
 

- Làm xong rồi?

Tần Dương cười bưng chén rượu lên cụng một chén với Liễu Thành Mân.

Liễu Thành Mân uống một hớp rượu trong chén, cặp mắt không che dấu được sự vui sướng nói:

- Đúng, tôi thành công rồi! Phối hợp với năm gia tộc kia, tôi thuận lợi nắm quyền khống chế sản nghiệp trong tay cha mình, ông ta muốn lợi dụng lực lượng gia tộc ép tôi đi vào khuôn khổ, nhưng có năm gia tộc kia ủng hộ tôi, gia tộc làm sao dám đụng tới tôi, cuối cùng chỉ đành ngầm đồng ý với hành động của tôi.

- Mặc dù hiện giờ mới chỉ nắm quyền sơ bộ, còn có không ít lực lượng kiềm chế, nhưng tin tưởng đợi thêm một thời gian nữa tôi có thể hoàn toàn khống chế được Liễu gia, nhiều không nói, ít nhất hôn sự của tôi và En Hwi hiện giờ chính tôi đã có thể làm chủ rồi. Đợi tới ngày chúng tôi kết hôn, còn mong anh nhất định phải nể mặt tới uống rượu mừng, anh là vị khách quý quý hóa nhất của tôi.

Tần Dương sảng khoái đáp ứng:

- Chỉ cần trong ngày anh thành hôn tôi có thời gian thì nhất định sẽ đi!

Hai người thuận tiện hàn huyên một lúc, chủ đề chuyển tới lần tranh tài dương cầm lần này.

- Danh sách khu vực châu Á đi Ba Lan lần này chỉ có hai mươi người, tôi đã tìm hiểu tình huống trước một chút, lần này cao thủ tới thật sự không ít, đến lúc đó nhất định lại ác chiến một trận đây.

Liễu Thành Mân hơi ngừng lại một chút, sau đó cười nói:

- Nhưng anh còn dẫn theo nhóm cổ động viên nha.

Liễu Thành Mân nói tới chính là đám người hâm mộ của Tần Dương. Lúc trước Tần Dương đã hứa sẽ rút thăm phúc lợi báo đáp người hâm mộ. Trong khoảng thời gian Tần Dương chuyên tâm làm bác sĩ trong bệnh viện thành phố số một này, Tư Đồ Hương đã làm xong toàn bộ chuyện rút thưởng giúp hắn rồi.

Căn cứ theo số vé hạn chế của sảnh âm nhạc, Tần Dương chỉ cho được năm mươi tấm vé, cho nên cuối cùng rút còn năm mươi suất phúc lợi du lịch Nhật Bản, rút thêm năm mươi người nữa, tặng mỗi người một chiếc điện thoại Iphone đời mới nhất, xem như kiếm đủ danh sách một trăm người, hoàn thành lời hứa hẹn trước đó.

Năm mươi người may mắn tổ chức thành đoàn thể tới du lịch Tokyo trước, cổ vũ cho Tần Dương, đương nhiên không cần Tần Dương đi trông nom và luyện tập. Hành trình của bọn họ, khách sạn, sinh hoạt thế nào toàn bộ đều giao hết cho công ty du lịch, Tần Dương chỉ cần trả hết tiền là được.

Dựa theo hành trình, năm mươi người hâm mộ may mắn cũng sẽ tới vào ngày mai, Tần Dương còn cần gặp mặt bọn họ một lần nữa.

Trước lời hài hước của Liễu Thành Mân, Tần Dương cười nói:

- Chỉ là tăng thêm chút náo nhiệt, mọi người vui vẻ hơn thôi.

Liễu Thành Mân cười nói:

- Cho dù tôi ở Hàn Quốc, nhưng tôi cũng có theo dõi weibo của anh, hơn mười triệu người hâm mộ, anh bây giờ là ngôi sao chân chính rồi, tôi dù sao cũng vô cùng bội phục anh, mới tới Hàn Quốc bao lâu, đến cả thiên chi kiêu nữ như Lee Yeon Hee cũng thành bạn của anh...

Tần Dương bật cười:

- Chữa bệnh mà quen, anh biết mà, bác sĩ cuồng như vậy đấy, con người có lợi hại bao nhiêu đến khi mắc bệnh vẫn phải đi khám bác sĩ chứ sao.

Liễu Thành Mân mỉm cười nói:

- Lần này chúng ta rốt cục có thể cùng thi đấu trên một sân khấu rồi, tôi thật muốn so tài với anh lắm đấy.

Tần Dương cười khà khà, cũng không khách sáo:

- Đến đây, cứ việc thả ngựa qua đây!

Nhị Đao đường.

Trong căn phòng yên tĩnh rộng lớn, Đường chủ Nhị Đao đường Ryugawa Taichi khoanh chân ngồi dưới đất, trên đầu gối hắn ta đặt một thanh katana.

Cửa phòng yên tĩnh chậm rãi bị đẩy ra, phía cửa xuất hiện một thanh niên khoảng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi quỳ gối trước cửa.

- Sư phụ!

Ryugawa Taichi mở một mắt, nhìn thanh niên quỳ trước cửa, trên khuôn mặt nở nụ cười mỉm thản nhiên.

- Shunsuke, có chuyện gì vậy?

Ryugawa Taichi có mấy đệ tử, người thanh niên này là đệ tử quan môn của hắn ta - Itou Shunsuke, cũng là đệ tử hắn ta thương yêu, gần gũi nhất, thiên phú cực cao, được Ryugawa Taichi đặt rất nhiều kỳ vọng.

Hai mắt Itou Shunsuke nhìn thẳng Ryugawa Taichi, trong ánh mắt có phần kích động:

- Sư phụ, tên kia đến Tokyo rồi!

Ryugawa Taichi nhíu mày:

- Tên kia?

Trong mắt Itou Shunsuke xuất hiện sự oán hận:

- Đệ tử Ẩn Môn của Trung Quốc - Tần Dương.

Ryugawa Taichi nhíu mày, trong mắt xuất hiện tia sáng:

- Con muốn làm gì?

Itou Shunsuke trầm giọng nói:

- Con muốn khiêu chiến hắn ta!

Ryugawa Taichi trầm giọng nói:

- Ẩn Môn cũng không dễ chọc đâu, con nên biết sư công của hắn ta chính là Tam Nhãn Thần Quân của Trung Quốc, cũng chính là Ma Nhãn danh tiếng lẫy lừng hơn mười năm trước. Lần đó một mình hắn ta lên núi, chúng ta còn không làm gì được hắn...

Itou Shunsuke gật đầu nói:

- Con biết sư phụ của hắn rất lợi hại, sư công của hắn cũng rất lợi hại, cho nên con sẽ không dùng âm mưu quỷ kế gì, con là quang minh chính đại khiêu chiến hắn. Hắn giết chết chú của con, thù này không thể không báo!

Hai mắt Ryugawa Taichi nhìn thẳng chằm chằm Itou Shunsuke, Itou Shunsuke cũng không yếu thế, cố chấp mà quật cường nghênh đón ánh mắt của Ryugawa Taichi.

- Nếu hắn không chấp nhận khiêu chiến của con thì sao?

Itou Shunsuke không hề do dự trả lời:

- Vậy thì con nghĩ mọi cách để hắn ta chấp nhận lời khiêu chiến của con!

Ryugawa Taichi thở dài:

- Ta hiểu cho tâm trạng của con, nhưng nếu như con thua thì sao đây?

Itou Shunsuke tự tin nói:

- Con sẽ không thua, theo như con nghe ngóng, hắn ta chẳng qua chỉ vừa mới bước vào cảnh giới Đại Thành được nửa năm thôi.

Ryugawa Taichi nhìn chằm chằm Itou Shunsuke:

- Itou Koshiro giết chết cha mẹ của người khác, bị người ta báo thù, như vậy cũng là một kết cục. Con nhất định phải một lần nữa khơi dậy chiến hỏa ư? Ta phải nhắc nhở con một câu, con khiêu chiến Tần Dương, con báo thù, đều chỉ có thể là chuyện riêng của con, Nhị Đao đường chắc chắn sẽ không ra mặt thay cho con, dù sao các con đều là thanh niên, chỉ cần tranh đấu quang minh chính đại, bất kể đã chết, thì tất cả mọi người có thể chấp nhận, nhưng nếu như chúng ta ra tay, như vậy Ma Nhãn chỉ sợ rằng sẽ ra tay.

Itou Shunsuke dứt khoát nói:

- Sư phụ, con đã hiểu! Đây là hành động cá nhân của con, không liên quan gì tới Nhị Đao đường cả!

Ryugawa Taichi hít một hơi thật sâu:

- Mặc dù ta cũng không tán thành con làm như vậy, nhưng con là người trưởng thành, có quyền quyết định con đường của mình, nếu như con đã quyết định xong thì đi làm đi!

- Cảm ơn sư phụ!

Itou Shunsuke cúi người quỳ lạy với Ryugawa Taichi.

Ryugawa Taichi cúi đầu nhìn thanh katana trên đầu gối của mình, cầm lên, giơ tay ném cho Itou Shunsuke:

- Nhận lấy!

Itou Shunsuke ngẩng đầu lên, một tay bắt được thanh katana, trong ánh mắt có sự kinh ngạc xen lẫn vui mừng:

- Sư phụ, đây chính là thanh katana người thích nhất...

Ryugawa Taichi mỉm cười nói:

- Nhị Đao đường chúng ta dùng đao tạo chỗ đứng, nếu con muốn đi khiêu chiến Tần Dương thì tất phải có một thanh đao tốt. Cây đao này tặng cho con đi, hi vọng con có thể dựa vào cây đao này hoàn thành suy nghĩ trong lòng con.

Itou Shunsuke cung kính đặt đao ngang mặt, một lần nữa quỳ lạy Ryugawa Taichi:

- Đa tạ sư phụ ban thưởng đao!

Ryugawa Taichi vẫy tay:

- Đi đi, nếu như chuyện không thành, an toàn là trên hết, tạm gác lại về sau.

- Vâng, sư phụ!

Kanagawa, phía Nam Tokyo.

Trong căn phòng cổ xưa, Eisa yên lặng gẩy chuỗi Phật châu trong tay hắn, một lồng đàn hương đang đốt cháy dần trước mặt hắn.

Akechi Sohide đi vào trong phòng, ngồi xuống khoanh chân đối diện với Eisa.

- Tần Dương đã tới Tokyo rồi.

Eisa chậm rãi mở mắt, mỉm cười nói:

- Kỳ hạn hai năm còn chưa tới...

Akechi Sohide trầm giọng nói:

- Tuy còn chưa tới, nhưng cũng sắp rồi, sớm muộn gì cũng phải đấu một trận, nếu cậu ta đã tới đây rồi, vì sao còn phải kéo dài làm gì?

Eisa yên lặng gẩy Phật châu, một lúc lâu sau mới nhẹ nhàng thở dài một tiếng:

- Thực lực tu hành tăng lên, nhưng lòng hiếu thắng của con càng mạnh hơn, thôi, trong lòng con đã xuất hiện chấp niệm, vậy thì hãy đi đi...
Bình Luận (0)
Comment