Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1302 - Chương 1312: Sự Thật Cuộc Đời Tàn Khốc

Chương 1312: Sự thật cuộc đời tàn khốc
 

- Ha ha... bị ép học, bị ép thành tài sao?

- Quả nhiên rất thực tế, không hề duy mỹ, duy mỹ nỗ lực khiến cho nước mạnh biến thành hàng ngày bị gậy đánh ép bức khổ cực...

- Đại thần, anh không từng thử phản kháng sao?

- Ôi, cười điên, đại thần, sư phụ của anh quá bưu hãn mà!

Tần Dương cười nói:

- Đây mới là bản sự thật cuộc đời tàn khốc, có một sư phụ lợi hại bưu hãn, đương nhiên yêu cầu của người cũng vô cùng nghiêm khắc, sau đó bạn dĩ nhiên sẽ trở nên rất lợi hại, bạn bất giác sẽ trở thành nhân tài kiệt xuất trong đám người, nhưng tất cả những điều này đều phải sau khi bạn đã quen thừa nhận cường độ áp lực cao và học tập xuất sắc... Thiên hạ không có bữa cơm nào ăn miễn phí cả, đương nhiên cũng không có bản lĩnh nào là không dùng tới.

Lúc này mọi người đã không cười nữa, trong mắt rất nhiều người đều thể hiện lên thần sắc suy tư.

Thiên hạ không có bữa cơm nào miễn phí, bản lĩnh cũng sẽ không rớt từ trên trời xuống.

Lời này rất có lý.

Người đời chỉ thấy Tần Dương bộc lộ tài năng khi tham gia tranh tài dương cầm, vả mặt chuyên gia y học ở Hàn Quốc, nhưng có ai biết trước đây Tần Dương đã từng mất bao nhiêu thời gian, rơi biết bao nhiêu giọt mồ hôi, hao phí bao nhiêu tinh lực kia chứ?

Trên sân khấu một phút đồng hồ, dưới sân khấu luyện mười năm.

- Tần Dương, trước kia anh không phải đi học đó sao, vậy anh lấy đâu ra nhiều thời gian học tập nhiều bản lĩnh như vậy?

Tần Dương cười trả lời:

- Tôi cũng không phải luôn học tập ở trường, chỉ là sẽ tham gia một số cuộc thi, học tập chỉ chiếm một phần thời gian của tôi, đa số thời gian tôi đều học tập những thứ khác.

Mọi người giật mình, được rồi, người phi thường có phương thức giáo dục phi thường, chẳng qua hiện giờ cũng có rất nhiều bậc phụ huynh không cho con em mình tới trường, mà để đứa trẻ tham gia học sở trường tương ứng hoặc là mời người dạy những chương trình học cao hơn, cách bồi dưỡng đứa trẻ như vậy có lẽ sẽ không ra được bằng cấp gì, nhưng tri thức và năng lực bọn chúng có được thật ra không hề kém so với những đứa trẻ tốt nghiệp từ trường học ra.

- Tần Dương, khi anh bắt đầu học đại học đã gây dựng sự nghiệp, bản thân lại không tham gia quản lý, nhưng công ty của anh vẫn nổi tiếng toàn Trung Quốc, quy mô càng lúc càng lớn, anh có bí quyết gì không?

Tần Dương cười nói:

- Tạo lập công ty thật ra chỉ là một loại thí nghiệm của tôi. Tôi đi theo sư phụ học được rất nhiều bản lĩnh, nhưng lại không bao gồm kinh thương, dù là tôi hay sư phụ, ở phương diện kinh thương đều không có thiên phú, khi tôi tạo lập công ty chỉ có mấy nguyên tắc.

Trong đám người có rất nhiều người thể hiện trên khuôn mặt vẻ mặt thấp thỏm chờ mong. Công ty của Tần Dương có thể trong hai năm mở rộng toàn quốc, bản thân con người Tần Dương đã là một kỳ tích, quan trọng nhất là một tay Tần Dương tạo dựng công ty nhưng lập tức thoát ra làm ông chủ vung tiền, mà quy mô của công ty cũng không vì Tần Dương vung tay mà suy giảm, ngược lại ngày càng lớn hơn, trong chuyện này tất có một số thứ mà người ngoài không biết được.

Trong số những người hâm mộ ở đây cũng có người bản thân là ông chủ, cũng có người chuẩn bị gây dựng sự nghiệp hoặc sau này gây dựng sự nghiệp, bọn họ đều hi vọng có thể nghe được từ lời Tần Dương một số lời hữu ích, mà không phải một số lời nói triết học thành công.

Tần Dương suy nghĩ một chút rồi nói:

- Thứ nhất là sản phẩm tôi bán ra có mang lại chỗ tốt gì cho người mua hay không, người từng mua một lần sau đó có còn cần hay không, có còn nguyện ý mua sản phẩm mà tôi bán lần hai hay không?

- Dù là Thang Tam Nguyên mà Tần thị bí chế, hay là hai loại sản phẩm mới được tập đoàn Thi Nhã đưa ra thị trường, thì tất cả chúng đều là phương thuốc tốt được trải qua tinh chế cải thiện từ phương thuốc cổ của các tiền bối trong sư môn trước kia, hiệu quả là thật, đó chính là điểm quan trọng thứ nhất mà tôi tạo lập công ty. Chất lượng sản phẩm, đây là một điểm quan trọng nhất, không có điểm này thì về sau không có ý nghĩa gì cả.

- Điểm này tôi được lây ánh sáng của sư môn, nếu không có những phương thuốc tốt này, tôi cũng hết cách mở công ty, cho nên có thể nói tôi nhặt được lợi ích từ sư môn. Các bạn có thể nói y thuật là bản lĩnh của tôi, đánh đàn piano là bản lĩnh của tôi, chơi cờ vây, viết thư pháp đều là bản lĩnh của tôi, nhưng mở công ty không coi là bản lĩnh của tôi.

Mọi người cười rộ lên, ánh mắt nhìn Tần Dương có sự hâm mộ, nhưng phần nhiều là khâm phục.

Không vì thành công mà mất tầm nhìn, luôn luôn có thể nhìn thẳng vào chính mình. Có được khí độ như vậy chung quy sẽ khiến người khác sinh ra hảo cảm.

Tần Dương bật cười, rất tùy ý cầm lấy tách trà trước mặt mình, uống một hớp lớn, ngay sau đó tiếp tục nói:

- Thứ hai, chuyện chuyên nghiệp giao cho người chuyên nghiệp làm, người quản lý trong công ty của tôi, đều là những quản lý tinh anh tôi thuê về, bản thân mình không hiểu, tôi cũng sẽ không nhúng tay vào quản lý loạn. Một điểm nữa chính là dùng người thì không nghi ngờ người ta, nghi ngờ người ta thì không dùng người.

- Thứ ba, lợi ích hóa thành một thể, cho dù là người quản lý hay là công nhân viên, hóa lợi ích của bọn họ và lợi ích của ông chủ tôi đây thành một thể, bọn họ dĩ nhiên sẽ càng chủ động làm việc, làm tốt công việc của bản thân.

- Ngoài ra, đương nhiên còn có một số những nhân tố khác, ví dụ như chế độ quản lý có hiệu quả, chế độ xét duyệt tài chính... Nhưng những thứ này thật ra cơ bản mỗi công ty đều sẽ có. Mấy điểm trước đó đơn giản hơn một chút, thậm chí có rất nhiều người đang ngồi ở đâu đều thông hiểu hơn so với tôi.

Một người đàn ông trung niên mặc tây trang giơ tay hỏi:

- Tần tiên sinh, lợi ích hóa thành một thể như anh nói có thể giải thích cụ thể hơn một chút không?

Tần Dương cười nói:

- Nói thật ra cũng rất đơn giản, bản thân kiếm được bao nhiêu, để người làm việc cho mình kiếm thêm nhiều một chút, mọi người dĩ nhiên sẽ càng có động lực hơn rồi. Ví dụ như sáu cổ đông của công ty sản xuất sản phẩm bảo vệ sức khỏe Thiểm Điện, trên cổ phần tôi có sáu mươi lăm phần trăm, nhưng chia hoa hồng thực tế tôi chỉ có bốn mươi phần trăm ngoài mặt gì đó đi, quản lý và nhân viên phải chia hoa hồng khoảng chừng hai mươi phần trăm lợi nhuận, những điều này là do chia từ lợi nhuận cổ phần của tôi ra, đây là cách của người lười như tôi, dù sao tôi không phải một quản lý hợp cách, chỉ đành nghĩ ra biện pháp như vậy mà thôi.

Tất cả mọi người mở to hai mắt, bọn họ biết công ty của Tần Dương rất nổi tiếng, sản phẩm luôn không đủ cung cấp ra thị trường, hiện giờ lợi nhuận một năm ít nhất đã dùng con số trăm triệu để tính toán, hai mươi phần trăm lợi nhuận cho toàn bộ quản lý và công nhân viên, con số như vậy phải lớn tới mức nào đây?

Ánh mắt người đàn ông trung niên thể hiện thần sắc khâm phục:

- Tần tiên sinh anh thật hào phóng.

Tần Dương khiêm tốn nói:

- Tôi đành phải chịu chứ biết làm sao, vừa muốn để ngựa chạy thật nhanh, lại không muốn cho ngựa ăn no, như vậy sao được. Đương nhiên tôi chính là một người bình thường không có thiên phú kinh doanh, lời nói ra cũng chỉ là một suy nghĩ của cá nhân tôi, chưa chắc đã nhất định phải tán đồng. Mọi người nghe một chút là được rồi, dù sao trước kia tôi cũng đã nói, hôm nay là buổi gặp mặt thổi phồng, tóm lại thổi phồng mấy câu lợi hại thôi.

Mọi người cười vang một lần nữa, lại hỏi ra mấy vấn đề lung tung linh tinh, Tần Dương trả lời tùy ý một chút, sau đó nhìn đồng hồ, cười nói:

- Thời gian cũng sắp tới giờ cơm chiều rồi, mọi người đổi địa điểm, vừa ăn uống vừa trò chuyện!

Mọi người vây quanh Tần Dương đi thẳng tới một nhà hàng hải sản Nhật gần khách sạn, Tần Dương chụp một tấm bàn của mình, sau đó tiện tay đăng lên weibo.

- Thổi phồng nói khoác ở nơi đất khách quê người cùng với năm mươi người bạn tới từ trời Nam đất bắc của Trung Quốc rất vui vẻ, hi vọng mọi người có chuyến hành trình vui vẻ ở Nhật Bản.

Tần Dương đăng lên weibo, sau đó weibo chỉ chớp mắt đã bùng nổ.
Bình Luận (0)
Comment