Chương 1338: Tôi không muốn dính vào rắc rối!
- Tôi lại phải quảng cáo rồi!
Hả, tại sao tôi phải nói như vậy đây?
Lần này tôi phải nghiêm túc, chăm chỉ phát triển sản phẩm của công ty của mình một chút, mặc dù có thể mọi người đều đã biết rồi, nhưng tôi vẫn nên lớn tiếng cẩn thận lặp lại lần nữa bí chế Thang Tam Nguyên của công ty Tần thị Thiểm Điện, viên uống trắng da đẹp thịt và viên uống bổ thận tráng khí của tập đoàn Thi Nhã được cải tiến từ phương thuốc cổ truyền lại mà làm ra, hiệu quả rất rõ ràng!
Vẫn là quảng cáo quấy rầy mọi người, dường như có chút ngượng ngùng, cho nên quyết định phát ít phí quảng cáo.
Quy tắc cũ, rút thưởng!
Chia sẻ bình luận rút thưởng, danh sách mười nghìn người, bao gồm một bộ Thang Tam Nguyên Tần thị, một bộ liệu trình viên uống trắng da đẹp thịt và viên uống bổ thận tráng khí, bản thân không dùng được thì có thể tặng cho bạn gái, tặng cha mẹ, tuyệt đối đừng lãng phí!
Rút thưởng vào ngày 31 tháng 1, sẽ được gửi đến trước Tết!
Quảng cáo thực tế ở chỗ này!
Tần Dương gắn thẻ Lý Tư Kỳ, sau đó phối hợp với ảnh chụp của ba loại sản phẩm, sau đó đăng lên weibo.
Tần Dương vừa mới đăng lên weibo đã lập tức bùng nổ.
Dù là vì hoạt động rút thưởng hay là xem náo nhiệt, lượt chia sẻ bài đăng weibo của Tần Dương đều không ngừng tăng vọt, những bình luận bên dưới trong nháy mắt trở nên vô cùng náo nhiệt.
- Lại rút thưởng rồi! Tại sao tôi cũng muốn nói lại nhỉ?
- Đại thần hào phóng! Cầu ngày nào cũng quảng cáo, thích anh quảng cáo thành thật như vậy!
- Một lần mười nghìn, trong nháy mắt cảm giác bản thân sắp trúng thưởng rồi!
- Tần Dương anh quá chuyên nghiệp rồi! Anh còn đang ở Nhật Bản tham gia tranh tài dương cầm đấy, còn không quên quảng cáo cho sản phẩm của công ty, nhưng nói đi cũng phải nói lại, anh là người đầu tiên tôi nhìn thấy quảng cáo mà không hề có cảm giác khoe khoang bản thân là ông chủ lớn như vậy đấy!
- Bao lì xì lớn, được đấy, được đấy, ngày hôm nay qua tết không nhận lễ, nhận lễ liền nhận Thang Tam Nguyên!
Weibo của Tần Dương vừa đăng bài quảng cáo xong, weibo của Lý Tư Kỳ cũng đăng lên hoạt động rút thưởng như vậy, tuyên truyền ba loại sản phẩm.
Ở cuối bài Lý Tư Kỳ cũng gắn thẻ Tần Dương.
- Cậu xem người làm đại sứ hình tượng tôi đây đã làm gắng hết phận sự của mình rồi, có phải nên mời tôi ăn cơm không nhỉ?
Tần Dương thuận tay gửi tin nhắn weibo trả lời lại Lý Tư Kỳ:
- Mời! Đợi tôi về Trung Hải liền mời!
Lý Tư Kỳ cũng gửi tin nhắn weibo lại cho Tần Dương:
- Mình trần ra trận quảng cáo, cậu cũng thật sự đủ liều mạng đấy!
Hai người trao đổi qua lại lẫn nhau qua weibo như vậy, hơn chục triệu fan hâm mộ đều lập tức thấy được hai người hỗ trợ cổ vũ lẫn nhau, weibo của cả hai lập tức tưng bừng náo nhiệt.
- Vậy mà tới bây giờ tôi mới phát hiện ra, Lý Tư Kỳ hóa ra là nhân vật đại sứ hình tượng cho tập đoàn Thi Nhã của Tần Dương, đồng thời cũng là người phát ngôn đại diện cho Thang Tam Nguyên Tần thị, cẩn thận suy nghĩ lại thì khi Thang Tam Nguyên Tần thị nổi tiếng, Lý Tư Kỳ hẳn còn chưa nổi danh, đây là con mắt Tần Dương tinh tưởng nhận biết được ngọc sáng sao, hay là bọn họ vốn đã quen biết nhau rồi?
- Tần Dương và Lý Tư Kỳ? Quan hệ của bọn họ trông qua có vẻ rất tốt, trai tài gái sắc, tôi lập tức có một ý nghĩ to gan...
Lý Tư Kỳ và Tần Dương có quan hệ bạn bè, có lẽ là trước kia rất nhiều người đã biết trước, cho nên khi mọi người đang bất giác suy đoán quan hệ giữa Tần Dương và Lý Tư Kỳ thì Lý Tư Kỳ đã sảng khoái thừa nhận rồi.
- Tôi và Tần Dương là bạn tốt, chính vì ban đầu nhờ cậu ấy giới thiệu tôi tới tổ phim Hồng Lăng Cách Cách mới khiến tôi thuận lợi đặt chân vào giới điện ảnh truyền hình, cho nên tôi đã chủ động yêu cầu đảm nhận làm đại sứ hình tượng cho công ty của cậu ấy. Nói ra ban đầu Thang Tam Nguyên của cậu ấy còn nổi tiếng hơn cả tôi, thậm chí trên tivi người ta biết Thang Tam Nguyên, chưa chắc đã biết tới tôi...
Lý Tư Kỳ rất thản nhiên giải thích quan hệ của bản thân với Tần Dương, khiến rất nhiều người đều phải giật mình, đồng thời cũng rất kinh ngạc, thì ra Lý Tư Kỳ mà bọn họ thích nổi được lại có tầng liên quan như vậy với Tần Dương.
Tần Dương hỗ trợ trả lời mấy câu, nhìn một loạt náo nhiệt xảy ra sau đó tắt điện thoại đi.
- Đi thôi, trở về ăn cơm trưa!
Khi hai người Tần Dương và Tư Đồ Hương đi vào trong khách sạn, lại bất ngờ thấy được người đàn ông trung niên kia đang ngồi trong phòng ăn, đang ăn miếng lớn bát hải sản trước mặt, vẻ mặt của hắn ta vẫn có phần tái nhợt, nhưng trông qua đã khá hơn nhiều so với đêm qua.
- Anh đã đoán sai rồi, anh ta còn chưa đi!
Tư Đồ Hương nhỏ giọng nói bên tai Tần Dương một câu, Tần Dương ừ một tiếng, trong lòng cũng hơi cảm thấy có chút kỳ quái.
Theo lý người này đã hoàn thành công việc giết người, tạm thời cũng không có nguy hiểm gì, vì sao còn chưa đi?
Chẳng lẽ hắn ta cảm thấy nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất sao?
Hắn ta dự định trốn ở đây dưỡng thương?
Ừ, đây cũng coi là một loại khả năng.
Ánh mắt Tần Dương đảo qua người đàn ông trung niên kia, sau đó nhìn tới bà chủ, cười nói:
- Chúng tôi đã trở lại, chuẩn bị chút gì đó ăn cho chúng tôi đi.
Bà chủ nhiệt tình chào đón:
- Được, là ăn ở đây hay là ăn trong phòng?
Tần Dương cười nói:
- Ăn trong phòng.
Tư Đồ Hương gọi một số món ăn, sau đó hai người quay trở về phòng của mình, từ đầu tới cuối đều không liếc nhìn người đàn ông trung niên kia nhiều thêm nữa.
Bà chủ nhanh chóng bưng thức ăn lên vào phòng của Tần Dương, dọn lên trên ban công cạnh bờ biển.
Ngay khi Tần Dương rót rượu chuẩn bị uống rượu với Tư Đồ Hương, thì một loạt tiếng bước chân truyền tới, sau đó có người dừng lại trước cửa, gõ cửa phòng.
Tư Đồ Hương đứng dậy, mở cửa phòng ra, người đàn ông trung niên kia đang đứng ở bên ngoài cửa.
- Có chuyện gì không?
Người đàn ông trung niên trầm giọng nói:
- Rượu ngon thức ăn ngon, muốn đòi chén rượu uống.
Ánh mắt Tần Dương nhìn tới gương mặt của người đàn ông trung niên, lại nhìn tới ánh mắt thấp thoáng có phần nhiệt tình, trầm mặc hai giây, sau đó mỉm cười nói:
- Được thôi!
Tư Đồ Hương dẫn người đàn ông trung niên đi vào trong, người đàn ông trung niên kéo một cái ghế tới chậm rãi ngồi xuống, Tư Đồ Hương bảo bà chủ mang lên thêm một bộ đồ ăn.
Tư Đồ Hương ngồi xuống bên cạnh Tần Dương, cầm lấy rượu rót cho hai người.
Tần Dương bưng rượu lên, nhấp một ngụm:
- Tìm tôi có việc?
Người đàn ông trung niên không động tới chén rượu trước mặt, khẽ nói:
- Tôi đã tra cứu trên mạng một chút.
Trên khuôn mặt của Tần Dương cũng không có vẻ kinh ngạc gì:
- Biết tôi là ai?
Người đàn ông trung niên gật đầu:
- Phải!
Tần Dương ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn chằm chằm người đàn ông trung niên, nói:
- Tôi không muốn có rắc rối tới.
Ánh mắt người đàn ông trung niên hơi buồn bã nói:
- Cậu đã đoán được tôi muốn nói gì rồi sao?
Tần Dương lắc đầu:
- Tôi không biết, nhưng anh đã điều tra tôi, anh nên biết phiền phức của tôi cũng không ít, đây vẫn chỉ là những điều tra được trên mạng, còn có nhiều phiền phức hơn mà không thể tra được trên mạng, cứu anh chỉ là tôi không muốn thấy chết mà không cứu, không có nghĩa tôi muốn dính tới rắc rối!
Người đàn ông trung niên trầm giọng nói:
- Tôi có thực lực Siêu Phàm, tôi có thể giúp cậu giải quyết được rất nhiều rắc rối.
Ánh mắt Tư Đồ Hương mỉm cười sáng ngời, theo bản năng liếc mắt nhìn Tần Dương bên cạnh.
Vẻ mặt Tần Dương vẫn bình tĩnh, vẫn không có vẻ gì là giật mình như cũ, hai mắt híp lại nhìn vào ánh mắt bình tĩnh của người đàn ông trung niên, cười nói:
- Anh hình như cũng không phải tới báo ân, mà là chuẩn bị kéo tôi xuống nước, gây phiền toái cho tôi nhỉ.
Vẻ mặt của người đàn ông trung niên có chút quẫn bách. Người ta đã giúp mình, cứu mạng của mình, bản thân không báo ân, còn tiếp tục tìm người ta giúp đỡ, thậm chí còn gây phiền toái cho người ta, việc này nói ra quả thật không phúc hậu chút nào...