Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1350 - Chương 1360: Chiến Đấu Luân Phiên

Chương 1360: Chiến đấu luân phiên
 

Lúc này Tần Dương đã nghỉ ngơi ổn định một giờ, mặc dù thật ra hắn đã cảm thấy tinh thần khôi phục được một lúc rồi, nhưng hắn vẫn quyết định chờ đủ một giờ đồng hồ.

Tình cảnh một số tai to mặt lớn của mấy môn phái lớn tụ tập cùng một chỗ châu đầu ghé tai thật ra Tần Dương có nhìn thấy, hắn tin tưởng tiếp theo đây thế cục có lẽ sẽ có sự thay đổi, hắn phải gắng duy trì trạng thái tốt nhất đối mặt với đủ loại tình huống khiêu chiến không giống nhau.

- Bức thư pháp Bát Đại Sơn Nhân của đời Tống, thông qua!

Một người khiêu chiến hơn ba mươi tuổi trực tiếp nuốt một viên Quân Đao hoàn, đi lên lôi đài, sau khi chắp tay chào liền bắt đầu công kích Tần Dương.

Tần Dương vẫn dùng sách lược như trước, tránh né và chống đỡ, cũng không chủ động công kích, cũng không cứng đối cứng với đối phương. Đối phương đã nuốt dược hoàn, lúc này liều mạng với đối phương không phải tự tìm phiền toái cho mình hay sao?

Chỉ cần dùng thân pháp rất nhanh né tránh tiến công của đối phương, rồi tìm cơ hội giáng một đòn mạnh với đối phương, đây mới là cách làm chính xác nhất.

Hai bóng dáng giao thoa, cương khí va chạm nhau, anh tới tôi đi, Tần Dương hơi có chút kinh ngạc, vì thế công của đối phương mặc dù liên tục không bị gián đoạn, nhưng lực độ công kích yếu hơn không ít so với tên Umekawa Taiyo. Đối phương hình như cũng không vội vàng muốn nhân lúc dược hiệu phát tác mà đánh ngã Tần Dương, ngược lại bất cứ lúc nào cũng giữ lại hai phần lực, để phòng tránh một kích của hắn giết ngược lại.

Tên này chẳng lẽ không biết cứ tiếp tục như vậy sẽ không có chỗ tốt nào với bản thân sao. Sau khi dược hiệu hết rồi, tác dụng phụ bộc phát, lực chiến đấu của gã sẽ giảm xuống trong phạm vi lớn, khi đó không phải cũng chỉ có một con đường thua thôi sao?

Ánh mắt Tần Dương nhanh chóng đảo qua phía dưới lôi đài, khi nhìn thấy một đống người tu hành ba mươi, bốn mươi tuổi đứng tụ lại cùng một chỗ, dường như cũng đang đợi để khiêu chiến, Tần Dương bỗng nhiên hiểu ra được.

Chiến thuật biển người!

Luân phiên chiến đấu!

Tiêu hao!

Mục đích căn bản của gã này không phải là vì để đánh thắng mình, mà là vì tiêu hao một lượng sức lực lớn của mình, trải đường cho những gã khiêu chiến tiếp theo.

Trong lòng Tần Dương âm thầm rùng mình. Nếu đối phương sắp xếp như vậy, vậy thì tiếp theo đây đã là từng làn sóng khiêu chiến một, sẽ không ngừng nghỉ, đối phương cũng sẽ không cho hắn có cơ hội thở dốc.

Cũng may hắn đã quy định có thời gian một tiếng khôi phục sau mỗi trận đấu, nếu không, đối phương không ngừng phái người khiêu chiến, bản thân hắn sẽ thật sự trực tiếp bị đè chết trên lôi đài.

Sau khi Tần Dương hiểu ra quyết định của đối phương rồi càng tiết kiệm nội khí hơn, có thể tránh né tuyệt đối không giảm bớt lực phòng thủ, có thể giảm bớt lực tuyệt đối không đỡ đòn chính diện.

Hai người cứ đánh tới đánh lui như vậy năm phút đồng hồ, gương mặt vốn đỏ bừng của người khiêu chiến bắt đầu dần trở nên tái nhợt, Tần Dương liếc thấy liền đoán được dược hiệu trong cơ thể đối phương đang dần biến mất, tác dụng phụ đang dần thể hiện ra ngoài.

Tần Dương một lần nữa ngăn cản một loạt những công kích điên cuồng giống như liều mạng của đối phương, đang muốn nhân cơ hội đánh ngã đối phương, không ngờ thân người của người khiêu chiến bỗng nhiên lui ra sau, tạo một khoảng cách với Tần Dương.

- Tôi nhận thua!

Không hề nhiều lời, người khiêu chiến kia dứt khoát nhận thua, sau đó xoay người đi xuống lôi đài.

Tần Dương xoay cổ tay của mình, nuốt dược hoàn xác thực mãnh liệt hơn nhiều, cho dù không có cứng đối cứng chính diện, thì chiến đấu chớp nhoáng tốc độ cao năm phút đồng hồ như vậy khiến thể lực của Tần Dương cũng nhanh chóng giảm xuống.

Tần Dương vẫn ngồi hồi phục ở một góc như cũ, lấy nước, uống một viên thuốc, uống hai ngụm nước.

- Bọn họ muốn chiến hao tổn sức lực của con!

Dương Hạo Nhiên bỗng nhiên mở miệng nhắc nhở Tần Dương:

- Chú ý duy trì thể lực!

Ánh mắt Tần Dương đảo qua đám người khiêu chiến bên cạnh, mỉm cười nói:

- Trong lòng con có tính toán.

Dương Hạo Nhiên gật đầu, không nói thêm nữa.

Hai trận đấu tiếp theo cũng tương tự như trận trước, người khiêu chiến hoặc dùng Quân Đao hoàn, hoặc sử dụng bí thuật kích phát thực lực của chính môn phái mình, khiến Tần Dương chịu đủ áp lực, đồng thời nhanh chóng tiêu hao thể lực của Tần Dương.

Khi thắng được đến trận thứ năm thì cũng đã đến mười hai giờ ba mươi phút, Tư Đồ Hương đã sớm chuẩn bị xong cơm trưa cho Tần Dương, Tần Dương dùng thời gian mười phút ăn hết cơm trưa, bổ sung thể lực một lần nữa trở lại trên lôi đài.

- Ba trận rồi, thể lực của tên đó rõ ràng đã giảm xuống rất nhiều, cho dù ăn cơm trưa bổ sung, năng lượng trong cơ thể không thiếu, nhưng mức độ mệt mỏi của cơ thể và đầu óc cũng không phải dùng một bữa cơm trưa là có thể khôi phục được.

- Buổi chiều còn năm đến sáu trận, mọi người lại tăng thêm chút sức, hao sức chết Tần Dương đi!

- Hai người cuối cùng kết thúc chuẩn bị liều mạng, người trước đều đã giúp mấy người tranh thủ cơ hội giành chiến thắng rồi, các người nhất định phải cố gắng lên!

- Mặc dù còn một ngày là ngày mai, nhưng không thể để bọn chúng thắng qua ngày hôm nay được!

- Đúng, không thể để tên đó thắng được!

Tần Dương ngồi ở trên lôi đài vận khí nghỉ ngơi, trong đầu vẫn đang suy nghĩ về một chuyện khác.

Trước kia Nhật Bản cướp đi rất nhiều văn vật, bản thân hắn liều mạng đánh một ngày nhiều nhất chẳng qua cũng chỉ cầm về được bảy đến tám món, cho dù đánh xong một tuần lễ chẳng qua cũng mới ba đến bốn mươi món, mặc dù ba mươi đến bốn mươi món văn vật trân quý có giá trị vô cùng lớn, nhưng Tần Dương cảm thấy vẫn không đủ.

Phải như thế nào mới có thể thắng được càng nhiều hơn một chút đây?

Có lẽ hẳn nên sửa đổi, không, tăng thêm một số quy tắc khiêu chiến.

Tạm thời những văn vật thu gom được còn chưa đủ nhiều, vẫn nên chờ một chút, sáng ngày mai hẵng đưa ra quy tắc phát triển mới đi. Ngày hôm nay thắng coi như làm tiền đặt cược mới, có lẽ sẽ có một số người có đại nghiệp lớn muốn thắng lại những món bảo vật này về đi, điều kiện là bọn họ cảm thấy chính họ có thể thắng.

Hắn có lẽ phải diễn trò một chút mới được.

Cuộc đời giống như một vở kịch, đều phải nhờ vào diễn xuất.

Nhất định phải khiến cho bọn họ đều cho rằng trận khiêu chiến tiếp theo nhất định có thể thắng.

Chiến thuật biển người mặc dù quả thật có hiệu quả, nhưng Tần Dương cũng không lo lắng, vì hắn cũng không thể hiện ra toàn bộ sức chiến đấu. Huống chi giữa các trận đấu còn có một giờ đồng hồ có thể khôi phục đấy.

Một giờ ba mươi phút tiếp tục lượt khiêu chiến.

Tần Dương vẫn không hề lo lắng bị người khiêu chiến kéo sụp đổ, chỉ là sắc mặt vốn ửng hồng khỏe mạnh bắt đầu trở nên tái nhợt, dáng vẻ sắp kiệt sức.

Đám người tu hành Nhật Bản nhìn thấy một màn này lập tức trở nên vui sướng.

- Tên đó sắp không chịu nổi rồi!

- Tên đó sắp không gánh được rồi, một hơi đánh ngã tên đó đi!

- Đánh ngã tên đó!

- Cố gắng lên, tên đó sắp thua rồi!

Tần Dương nhắm mắt lại, chuyên tâm khôi phục tinh lực, đám người Tư Đồ Hương dưới đài đều thể hiện vẻ mặt lo lắng.

Yamaguchi Rika nhìn thấy vẻ mặt Tần Dương trên lôi đài có hơi trắng bệch, trong ánh mắt thể hiện thần sắc có chút lo lắng. Cô giơ đồng hồ lên nhìn, bây giờ là năm giờ ba mươi phút, theo ước định trước là sáu giờ, có lẽ còn có một đến hai trận nữa.

Hắn chịu đựng được không?

Chiến đấu từ chín giờ sáng đến bây giờ, Tần Dương đã đánh tổng cộng chín trận!

Trong chín trận này, ngoại trừ người khiêu chiến đầu tiên lựa chọn phát huy thực lực bình thường ra, thì tám người khiêu chiến sau không có ai mà không nuốt Quân Đao hoàn hoặc là dùng bí thuật kích phát sức chiến đấu, phát huy ra sức chiến đấu siêu việt hơn rất nhiều so với cảnh giới Thiên Nhân hai mươi lăm.

Người tu hành cảnh giới Thiên Nhân hai mươi lăm bình thường dù đối mặt với một đối thủ liều mạng như vậy e rằng đều sẽ bị đánh đến loạn cào cào, nhưng Tần Dương lại có thể chiến đấu kéo sụp đổ hoặc đánh bại tám đối thủ.

Hắn có thể kiên trì được không?
Bình Luận (0)
Comment