Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1372 - Chương 1383: Người Của Hoàng Cung Tới!

Chương 1383: Người của hoàng cung tới!
 

Tần Dương quả thật bị thương. Watanano toàn lực công kích, mỗi một kích cũng giống như chùy thép giáng xuống. Tần Dương bị trúng đòn rất nhiều, sao có thể không bị thương được?

Gân cốt của Tần Dương đều đang đau đớn kịch liệt, mặc dù không bị gãy, nhưng e rằng có rất nhiều chỗ bị thương, thậm chí có thể bị rạn nứt xương rất nhỏ.

- Anh vào trong xe đi.

Tần Dương lên chiếc xe tải, ánh mắt hơi có chút nghi hoặc nhìn Dương Hạo Nhiên.

Dương Hạo Nhiên đưa một viên dược hoàn có mùi thơm thoang thoảng:

- Con ăn viên dược này vào đi, sau đó ngồi xuống khoanh chân vận công chữa thương, ta giúp con một tay!

Tần Dương giật mình, vội vàng nhận lấy, nhét vào trong miệng, sau đó ngồi xuống:

- Cảm ơn lão Dương!

Tần Dương vận chuyển nội khí chạy dọc kinh mạch, đi tới những nơi không cảm nhận được cơn đau đớn kia liền cảm giác được một dòng nước ấm chạy qua, cơ thể đau nhức giảm bớt một khoảng lớn, lục phủ ngũ tạng bị thương cũng cảm thấy thư thái hơn rất nhiều, ngay đến cả khớp xương đau nhức cũng như được chìm trong làn nước ấm, sự đau khổ nhanh chóng giảm xuống.

Dương Hạo Nhiên ngồi sau lưng Tần Dương, hai tay chống phía sau lưng hắn, hai dòng nước ấm từ bàn tay Dương Hạo Nhiên đi vào trong cơ thể của Tần Dương, giúp Tần Dương bồi dưỡng và khôi phục.

Nội khí của Dương Hạo Nhiên đương nhiên vô cùng tinh thuần, hiệu quả chữa thương tốt hơn nhiều so với Tần Dương tự dùng nội khí của bản thân chữa thương trong cơ thể. Đợi tới khoảng một tiếng đồng hồ sau, Tần Dương mở mắt ra, trong ánh mắt đã ngập tràn sự kinh ngạc.

- Con cảm thấy tốt hơn nhiều rồi, thật sự cảm ơn, lão Dương!

Dương Hạo Nhiên mỉm cười thu tay lại, đứng dậy nói:

- Là chúng ta nên cảm ơn con, nếu không phải con, một nhóm văn vật lớn như vậy sao có thể có được cơ hội quay trở lại Trung Quốc chứ.

Tần Dương cười khà khà:

- Chịu ảnh hưởng của bốn ngày trước, con cảm thấy bọn họ chưa chắc còn có ai nguyện ý khiêu chiến với con, dù sao hiện giờ muốn khiêu chiến với con cũng phải lấy ra được món văn vật cấp bậc quốc bảo đặt cược mới được, mặc dù ở Nhật Bản cũng có không ít văn vật cấp bậc quốc bảo, nhưng bọn họ chưa chắc đã dám lấy ra đặt cược, ai biết được con có thể đại sát tứ phương giống như bốn ngày trước đó hay không?

Dương Hạo Nhiên mỉm cười nói:

- Xác suất đó rất lớn, vậy thì ta hỏi con, nếu có người tiếp tục khiêu chiến con thì sao, thân thể của con còn có thể chịu được không?

Thân thể của Tần Dương mặc dù đã được chữa trị tốt hơn nhiều, nhưng nếu như phải trải qua một trận đấu chém giết hung hiểm, lại bị thương một lần nữa, như vậy vết thương trong cơ thể Tần Dương sẽ càng nhiều hơn.

Tần Dương biểu lộ có phần bất lực. Mặc dù hắn còn có công phu ẩn giấu giống như đồng thuật, nhưng trước kia hắn đã cưỡng chế tăng tinh thần lực dẫn tới bị cắn trả, nếu như vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, nếu như phải cưỡng chế thi triển một lần nữa, tinh thần lực của hắn tất sẽ phải bị thương lớn hơn, cũng có thể tạo thành thương tổn không thể bù đắp được.

Tần Dương không xác định được mấy tay tu hành Nhật Bản có phải còn có thể điên cuồng giống như trước không, tỷ như người khiêu chiến không ngừng, chẳng qua trong lòng Tần Dương cũng đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu rồi.

Các đại lão của các lưu phái lớn đang tụ tập trong khu vực nghỉ ngơi, sắc mặt cả đám trở nên ngưng trọng, giống như gặp phải đại địch.

- Watanano cũng đã thua rồi, trong cảnh giới Thiên Nhân còn có ai lợi hại hơn so với Watanano không?

- Tần Dương quả thật rất mạnh, nhưng tên đó cũng đã bị thương tới mức hộc máu rồi, mấy ông cũng đều thấy rồi đấy, tên đó đã trúng rất nhiều quyền cứng của Watanano, sức mạnh đó đến cả mặt lôi đài bằng thép tinh luyện cũng có thể đánh lõm, cơ thể của một con người làm sao đối phó được?

- Đúng, tên đó bị thương rồi! Nhưng mà chính hắn ta cũng nói bản thân còn sát chiêu lợi hại hơn chưa thi triển ra đâu, huống chi chiếu theo tình huống mấy ngày trước, chẳng lẽ mọi người không thấy được sao, khi tất cả mọi người cho là tên đó bị thương sắp không chiến đấu được nữa thì hắn ta lại trở nên hung mãnh một cách siêu việt như trước khi chiến đấu, càng khiến người khác không cách nào ngăn cản được.

- Mẹ kiếp, thật sự quá thảm, chẳng lẽ giới tu hành Nhật Bản chúng ta nhiều người như vậy, vậy mà thậm chí cả một cảnh giới Thiên Nhân như cậu ta cũng khôn đánh bại được sao, đây quả thực là một loại sỉ nhục!

- Chiên luân phiên cũng là sự sỉ nhục, nhưng thua càng sỉ nhục hơn! Huống chi hiện giờ khiêu chiến Tần Dương cần phải đặt cược văn vật giá trị quốc bảo, văn vật cả Nhật Bản tổng cộng có bao nhiêu, ông có thể lấy ra văn vật như vậy, chẳng lẽ ông còn ngại số văn vật đưa cho tên đó chưa đủ nhiều sao?

- Thật là khiến người khác đỏ mắt! Đánh xong một trận này, số lượng văn vật trong tay tên đó một lần nữa tăng lên gấp đôi rồi, hơn hai trăm văn vật trên tinh phẩm, cộng thêm văn vật vô giá cấp quốc bảo, khoản giá trị văn vật này căn bản khó có thể đong đếm được!

- Dù sao tôi đánh không lại tên đó rồi, chỉ xem cuộc vui thôi, Thanh Mộc lưu đã hoàn toàn nhận thua rút lui khỏi trận đấu này rồi, không biết tiếp theo đây ai sẽ đứng ra đây...

Trong một góc, Ejuku Kikukawa với vẻ mặt lãnh đạm đứng nhìn đám người kia từ xa, hai mắt hơi híp lại.

- Hidenaka!

Hidenaka Takasaki đứng cách đó không xa tiến lên phía trước hai bước:

- Tiên sinh, tôi ở đây!

Ejuku Kikukawa lạnh lùng hỏi:

- Ông nói xem bọn họ có phái người khiêu chiến ra tiếp không?

Hidenaka Takasaki do dự một chút rồi lắc đầu nói:

- Tôi không dám khẳng định, dù sao tiền đặt cược khiêu chiến rất cao, văn vật cấp bậc quốc bảo cũng không phải ai cũng có thể lấy ra được.

Ejuku Kikukawa hừ lạnh nói:

- Tên đó không phải nói giá trị tiền đặt cược có thể tăng thêm sao, một món không đủ thì có thể hai món, hai món không đủ thì đặt vật thấp, chung quy có thể là được.

Hidenaka Takasaki nghe lời Ejuku Kikukawa nói lập tức có chút kinh ngạc ngẩng đầu lên:

- Tiên sinh, tiên sinh không phải là muốn tìm người tới khiêu chiến Tần Dương đấy chứ?

Ejuku Kikukawa lạnh lùng nói:

- Ta muốn khiến tên đó chết trên lôi đài!

Hidenaka Takasaki nhỏ giọng dò hỏi:

- Vậy ý của tiên sinh thế nào?

Ánh mắt của Ejuku Kikukawa nhìn theo phương hướng trên lôi đài, khẽ nói:

- Ông đi chuẩn bị một chút, nếu như không có ai chuẩn bị thì chúng ta phái... một sát thủ Thiên Nhân hai mươi bảy, có lẽ năng lực chiến đấu của bọn họ không cao như của Watanano, nhưng muốn nói tới giết người, bọn họ chắc chắn chuyên nghiệp hơn nhiều. Nếu như đánh chết Tần Dương trên lôi đài, như vậy căn bản không ai có thể lên tiếng nói được gì rồi!

Hidenaka Takasaki đáp ứng một tiếng. Làm cái bóng của chủ nhân, trong tay gã đương nhiên khống chế một đám người tu hành có thực lực cường đại, cũng có rất nhiều người mạnh hợp tác, muốn tìm ra mấy tên sát thủ thực lực Thiên Nhân hai mươi bảy tinh thông chuyện giết người vẫn rất dễ dàng.

Mặc dù Hắc Ảnh chỉ là một tổ chức sát thủ ở Nhật Bản, nhưng cao thủ trong đó cũng không ít, chỉ cần cho lợi lớn, đám người kia tất sẽ nguyện ý chiến một trận với Tần Dương.

- Ông âm thầm nói với bọn họ, giết chết được Tần Dương thì sẽ được thưởng năm trăm triệu yên nhật, đánh tàn phế cho ba trăm triệu, đánh thắng cho hai trăm triệu, ngoài ra số văn vật thắng được mang về ta không lấy một món nào, toàn bộ cho kẻ đó. Ta muốn bọn họ phải động tâm!

Ejuku Kikukawa lạnh lùng nói:

- Ta cũng không tin Tần Dương thật sự làm bằng sắt, mệt mỏi như vậy không đánh ngã được tên đó!

Lời Ejuku Kikukawa nói không thực hiện được. Sau bữa cơm trưa, một đội người đi tới trực tiếp đặt một cái hộp dài mảnh trên cái bàn trước mặt Dương Hạo Nhiên.

- Tiêu Tương Ngọa Du Đồ, khiêu chiến Tần Dương, đặt cược với Mãnh Hổ Thực Nhân Dữu cộng thêm thanh đao Waka Nagamitsu, đánh cược không?

Hai mắt Dương Hạo Nhiên lập tức mở to:

- Tiêu Tương Ngọa Du Đồ! Các người là ai?

Gã trung niên dẫn đầu trầm giọng nói:

- Chúng tôi tới từ hoàng cung!
Bình Luận (0)
Comment