Chương 1389: Người đàn ông thật thiết huyết
Mình muốn cái gì?
Tần Dương chớp mắt lần nữa, sau đó dường như rất xấu hổ phát hiện bản thân hắn dường như cũng không thiếu gì cả.
Quốc gia ban thưởng đơn giản là tiền tài và vinh dự, Tần Dương không thiếu tiền, còn về vinh dự, hình như cũng không có tác dụng gì đối với Tần Dương...
Trước kia Tần Dương căn bản cũng chưa từng nghĩ phải lấy được bao nhiêu sự hồi báo, chuyện này hắn cảm thấy sướng, cho nên hắn làm thôi, chỉ đơn giản như vậy thôi.
Không suy xét tới chuyện của văn vật, chỉ riêng lôi đài này đã khiến Tần Dương cảm thấy rất sướng rồi.
Đó là sự sung sướng xâm nhập tận xương tủy.
- Ách, tôi chỉ nói vậy thôi, tôi cũng không biết cần cái gì...
Long Vương nghe thấy lời này của Tần Dương, không hề cảm thấy bất ngờ chút nào, dù sao hắn ta đã hiểu rất rõ Tần Dương, liền cười ha ha nói:
- Được rồi, cậu đã không muốn cái gì, vậy thì ta sẽ đàm phán giúp cậu, lấy được cái gì cho cậu cầm, nhưng cậu yên tâm đi, chắc chắn là đồ tốt!
Tần Dương cười khà khà:
- Được thôi, vậy thì giao toàn bộ cho ngài đấy, ngài đừng lừa tôi là tốt rồi.
Long Vương cười mắng:
- Ta khi nào đã từng hố cậu chưa, các cậu cống hiến cho quốc gia, ta làm cấp trên của cậu đương nhiên phải tranh thủ phần thưởng và vinh dự khá cho cậu rồi.
Tần Dương cười ha ha nói:
- Vâng, vâng, vâng, cứ như vậy đi, ngài nhỡ kỹ phái người qua đây đấy, hiện giờ chúng tôi lái chiếc xe chứa hơn bốn trăm món văn vật giá trị mấy tỷ này trên đường đi, cảm thấy mỗi chiếc xe tiến tới gần đều giống như xe đám cướp vậy...
Long Vương bật cười vui vẻ trước lời nói của Tần Dương:
- Có Dương lão tiên sinh ở đó cậu còn sợ cái gì, haiz, đúng rồi, cậu gọi ngài ấy là lão Dương? Xem ra quan hệ giữa hai bên cũng không tệ lắm nhỉ.
Tần Dương đắc ý trả lời:
- Đúng thế, dù sao chúng tôi cũng là hợp tác, nhưng ông già ngài thì quá không thú vị mà, rõ ràng lão Dương là cường giả Chí Tôn, vậy mà ngài không nói với tôi, để tôi đoán mò, phải lo lắng chờ đợi mọi lúc mọi nơi...
Long Vương cười ha ha:
- Để cậu khẩn trương một chút, như vậy không phải rất tốt sao, được rồi, cứ như vậy đi, ta sẽ sắp xếp mọi thứ giúp cậu ổn thỏa, sáng mai sẽ có người liên lạc với các cậu.
- Được!
Tần Dương cúp điện thoại, tiện tay mở weibo ra.
Bức ảnh Tần Dương đăng trước đó về Tiêu Tương Ngọa Du Đồ và Mãnh Hổ Thực Nhân Dữu trên weibo đã sớm bị người chia sẻ tới điên rồi.
- Tiêu Tương Ngọa Du Đồ, Mãnh Hổ Thực Nhân Dữu! Văn vật cấp bậc quốc bảo! Đại thần, anh thắng được về văn vật quý trọng như vậy, những người Nhật Bản kia còn không điên mất sao, anh có khỏe không?
- Tần Dương, anh là anh hùng, nhưng xin hãy bảo vệ tốt bản thân, dù sao có rất nhiều kẻ tiểu nhân không thắng được ngoài sáng, thì sẽ sử dụng ám chiêu hèn hạ đấy!
- Lợi hại, lợi hại! Thật bưu hãn!
- Tôi phát hiện Tần đại thần thật sự biết gây sự. Anh ấy đi tới đây hình như đều sẽ xảy ra vài chuyện, Bằng Thành, Hàn Quốc, Nhật Bản... Động tĩnh mỗi nơi ngày càng lớn hơn!
- Nghe nói trận đấu còn hai ngày cuối cùng, kiên trì, nhất định phải thắng đến trận cuối cùng đấy!
- Tần Dương, cố gắng lên, chúng tôi vĩnh viễn ủng hộ anh!
- Đại thần, em muốn sinh khỉ con cho anh!
Tần Dương bật cười, tắt weibo đi, mở tin nhắn ra, đọc những tin nhắn mà các bạn bè gửi cho mình.
Tần Dương đương nhiên mở tin nhắn của Hàn Thanh Thanh trước.
- Lại thắng rồi chứ, anh không sao chứ, chắc hẳn hiện giờ nhất định rất vất vả nhỉ?
Tần Dương gọi trò chuyện thông qua camera.
Hàn Thanh Thanh xuất hiện trên màn hình, gương mặt xinh đẹp ngập tràn sự vui vẻ.
- Anh bận xong rồi?
Tần Dương cười ha ha nói:
- Đúng vậy, toàn thân vô lực, vừa tắm rửa xong đã làm ngựa giết gà, bây giờ đang nằm khôi phục nguyên khí.
Hàn Thanh Thanh thấy được dáng vẻ cười đùa của Tần Dương, trái tim thấp thỏm cuối cùng cũng thả lỏng được:
- Anh đấy, luôn liều mạng như vậy. Anh thắng được nhiều văn vật như vậy dự định xử lý như thế nào vậy?
Tần Dương thuận miệng trả lời:
- Quyên đi.
Hàn Thanh Thanh ồ một tiếng, trên gương mặt cũng không có bất cứ vẻ kinh ngạc nào:
- Rất tốt.
Tần Dương cười hì hì hỏi:
- Số lượng văn vật đó trị giá mấy tỷ đấy, em biểu hiện như vậy cũng quá hờ hững rồi đi.
Hàn Thanh Thanh cười hì hì nói:
- Anh là người quyên còn không đau lòng, em đương nhiên cũng sẽ không đau lòng rồi, hơn nữa anh cũng không thiếu tiền, làm một số chuyện khiến thể xác và tinh thần của mình thoải mái quan trọng hơn tất cả, vui vẻ là được rồi.
Tần Dương nghĩ tới một chuyện, liền nói:
- Yên tâm đi, đâu thể bận bịu một thời gian vô ích được, anh sẽ giữ lại một ít, hơn nữa trong đó có hai món đặc biệt thích hợp với em, đợi anh về rồi tặng cho em.
Hàn Thanh Thanh tò mò hỏi:
- Vật gì vậy?
Tần Dương cười khà khà:
- Bí mật, đến lúc đó em sẽ biết!
Hàn Thanh Thanh trợn mắt liếc Tần Dương:
- Đáng ghét!
Mỹ nhân trợn mắt, tâm trạng của Tần Dương càng vui sướng hơn mấy phần.
- Khi nào thì anh trở về?
Tần Dương thuận miệng trả lời:
- Chắc hẳn phải mấy ngày nữa, thi đấu lôi đài xong, anh còn có hai cuộc ước định phải đánh, còn có một trận so tài y học, hẳn phải chậm trễ chút thời gian rồi.
Hàn Thanh Thanh lo lắng nói:
- Anh thi đấu trên lôi đài đánh cho cả Nhật Bản không còn mặt mũi rồi, như vậy sợ rằng trên trận so tài y học chắc chắn bọn họ phải đánh bại anh để tìm lại chút mặt mũi, đến lúc đó sợ rằng sẽ lại là đao quang kiếm ảnh rồi.
Tần Dương cười nói:
- Không cần lo lắng, chung quy chỉ so tài y thuật thôi, không phải đánh nhau, còn thoải mái hơn nhiều so với thi đấu lôi đài.
Hàn Thanh Thanh dặn dò:
- Không thể chủ quan, hiện giờ người tu hành Nhật Bản đã hận anh tới tận xương tủy, chỉ cần có bất cứ cơ hội nào có thể đối phó với anh thì bọn họ chắc chắn sẽ không bỏ qua!
Cảm nhận được sự quan tâm từ tận sâu trong đáy lòng của Hàn Thanh Thanh, trong lòng Tần Dương cảm thấy rất ấm áp:
- Ừ, anh sẽ cẩn thận.
Ngắt kết nối trò chuyện camera với Hàn Thanh Thanh, Tần Dương lại nhắn trả lời tin nhắn cho lần lượt từng người bạn của mình.
Khi hắn mở tin nhắn của Lý Tư Kỳ ra thì lập tức không kiềm chế được mà bật cười!
- Tần ca ca, anh thật lợi hại, thật MAN nha! Người đàn ông thật thiết huyết, nhớ anh muốn chết, hận không thể ở bên cạnh anh ngay bây giờ, ở trong lòng anh, lão Thiết!
Tần Dương trả lời một câu:
- Lão Thiết, bây giờ chị có ở trong lòng tôi cũng vô dụng thôi, hiện giờ Tần ca ca của chị mệt mỏi như con chó vậy, cả người mềm như dây diều ấy...
Lý Tư Kỳ nhanh chóng nhắn trả lời:
- Không sao, chỉ cần tôi ở đây, cậu sẽ vô cùng có động lực, cho dù có là dây diều cũng sẽ biến thân thành siêu Saiyan, trong nháy mắt hóa thân thành người đàn ông thiết huyết!
Trong lòng Tần Dương không hiểu sao lại có ngọn lửa bùng cháy khi đọc được tin nhắn Lý Tư Kỳ gửi.
Tiểu yêu tinh này!
Tần Dương có chút không ngăn cản được lưới tình mê hoặc, dữ dằn nói:
- Lão Thiết, chị đừng phách lối, đợi tôi về làm chết chị!
Lý Tư Kỳ gửi lại một biểu tượng dụ hoặc:
- /ngoắc tay, thời gian, địa điểm?
Tần Dương không biết nói gì.
Đây là trực tiếp bỏ qua lời tán dóc, trực tiếp chạy tới tiết tấu ép khô à.
- Chị rảnh rỗi như vậy, bây giờ không có việc gì sao?
- Đúng, xong huấn luyện đặc biệt rồi, đợi tới ngày tổ quay khởi động thôi.
- Được rồi, không thể trêu vào, không thể trêu vào, quấy rầy rồi!
- Không được chạy! Chọc tới thì phải chịu trách nhiệm đi!
Tần Dương không biết nên nói gì:
- Người chị gọi đã chạy như điên ra khu phục vụ, có việc xin hãy để lại lời nhắn!
Lý Tư Kỳ đầu bên kia trầm mặc rất lâu, sau đó mới gửi một tin nhắn mới sang.
- Nhắn lại cho người đàn ông thiết huyết Tần ca ca, một người chiến đấu nơi tha hương chắc chắn rất vất vả, xin nhất định phải bảo vệ bản thân thật tốt, phải bình an đủ tay đủ chân trở về đấy, bằng không... rất nhiều tư thế xấu hổ không làm được rồi...