Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1399 - Chương 1410: Có Thể Còn Gặp Lại Nữa Hay Không?

Chương 1410: Có thể còn gặp lại nữa hay không?
 

- Tiểu thư Yamaguchi, hoan nghênh cô tới Trung Hải chơi, cũng có thể để tôi tận tình làm địa chủ một lần!

Bước tới cửa an ninh sân bay, Tần Dương mỉm cười nắm tay Yamaguchi Rika, vẻ mặt nhiệt tình.

Yamaguchi Rika đến lúc này rốt cuộc đã hoàn toàn thả lỏng, cho dù như thế nào thì tên quỷ gây sự Tần Dương cuối cùng phải rời đi rồi, nhiệm vụ của cô cũng đã xong rồi, không cần phải lo lắng chờ đợi Tần Dương có thể gây ra chuyện gì lớn oanh động cả Nhật Bản bất cứ lúc nào nữa.

- Được, có cơ hội nhất định đi! Mấy ngày qua nếu có chỗ nào đắc tội, vẫn mong được thông cảm nhiều!

Tần Dương mỉm cười nói:

- Tiểu thư Yamaguchi Rika khách khí rồi, chính vì có cô bảo vệ sát bên cạnh, tôi mới có thể lui được toàn thân, nếu không thì có lẽ tôi đã sớm bị người khác lén giết chết rồi, dù sao người hận tôi cũng không ít mà!

Ai bảo anh làm nhiều chuyện như vậy chứ?

Yamaguchi Rika âm thầm châm chọc một câu ở trong lòng mình, nhưng mặt ngoài thì mỉm cười nói:

- Đây là chức trách của tôi mà!

Tần Dương cười ha ha nói:

- Cô tới Trung Hải, chúng ta sẽ là gặp mặt hữu hảo, tôi cũng sẽ không coi cô là người của cục điều tra đặc biệt, tôi dẫn cô đi ăn mỹ thực Trung Hoa.

- Được!

Tần Dương thu tay về, vẫy tay về hướng của Yamaguchi Rika, tiêu sái xoay người đi về phía cửa an ninh, đám người Tư Đồ Hương đã sớm chờ hắn ở phía trước rồi.

Yamaguchi Rika nhìn theo bóng dáng đám người Tần Dương đều qua cửa an ninh, tiếp tục đợi thêm một lát, xác nhận đám người Tần Dương đều đã ngồi lên máy bay cất cánh rồi mới xoay người rời khỏi sân bay.

Yamaguchi Rika lái xe trở lại chỗ của cục điều tra đặc biệt, sau khi báo cáo xong với Ono Akita, trở lại vị trí trong văn phòng của mình liền ngồi xuống ghế dựa. Nghĩ tới những sự kiện xảy ra trong mấy ngày qua, không hiểu sao tâm tư của Yamaguchi Rika có chút thẫn thờ.

- Tiểu thư Yamaguchi, bưu kiện của cô!

Một giọng nói vang lên cắt ngang mạch suy tư của Yamaguchi Rika. Yamaguchi Rika quay đầu, một nhân viên đặt một chiếc hộp giấy nhỏ hình vuông xuống trước mặt cô.

Yamaguchi Rika có chút nghi hoặc cầm hộp giấy nhỏ lên, sau đó xé rách.

Trong hộp giấy có một chiếc usb nằm an tĩnh.

USB?

Ai cho cô đây?

Yamaguchi Rika cẩn thận kiểm tra chiếc hộp một lượt, nhưng cũng không phát hiện ra được bất cứ manh mối nào về người gửi chiếc usb này cho mình.

Yamaguchi Rika cầm chiếc usb lên cắm vào ổ cứng máy tính của mình.

Sau khi xác nhận không có phần mềm Trojan, lúc này mới mở usb ra, trong usb chỉ có một tệp tài liệu.

Yamaguchi Rika mở tệp tài liệu này ra, hai mắt lập tức trợn to.

Danh sách của Ám Ảnh, bảng biểu ghi chép nhiệm vụ, bảng biểu chuyển khoản tiền thù lao...

Ám Ảnh!

Yamaguchi Rika lập tức ngồi thẳng người dậy, mở to hai mắt cẩn thận kiểm tra tư liệu bên trong, chỉ chớp mắt mấy lần, càng xem càng thấy kinh hãi!

Trong này vậy mà có tất cả tư liệu của Ám Ảnh!

Càng khiến Yamaguchi Rika bàng hoàng hơn chính là trong này viết rất rành mạch, không thể ngờ Ejuku Kikukawa chính là ông trùm giấu mặt của Ám Ảnh, Shin Kikugawa chính là người kế thừa của Ám Ảnh.

Rốt cuộc là ai gửi cho cô? Người của cục điều tra đặc biệt nhiều như vậy, vì sao đối phương chỉ gửi cho mình cô?

Tần Dương!

Trong đầu Yamaguchi Rika bất giác dần hiện ra dáng vẻ mỉm cười của Tần Dương, giống như thời khắc khi cô nghe được tin tức Ejuku Kikukawa đã chết lập tức nghĩ ngay tới Tần Dương vậy, hiện giờ cô cũng lập tức nghĩ tới Tần Dương đầu tiên. Thật sự là hắn sao?

Chẳng lẽ người ra tay giết chết Ejuku Kikukawa thật sự là Tần Dương sao?

Nhưng ngày hôm qua cô vẫn luôn đi theo bên cạnh Tần Dương mà?

Nửa đêm?

Chẳng lẽ là nhân lúc nửa đêm cô ngủ mà chuồn đi?

Yamaguchi Rika bỗng nhiên nhớ tới dường như ngày hôm qua cô ngủ đặc biệt sâu, ngày thường đều hết sức tỉnh táo, nhưng ngày hôm qua ngủ một giấc đến khi bị điện thoại gọi tới đánh thức, khi đó dường như không có ấn tượng gì.

Mặc dù đây cũng không coi là chuyện gì ngoài ý muốn, thế nhưng khi cân nhắc lại rất nhiều chuyện, bản thân liền phát hiện ra rất nhiều sự tình mà chính cô đã xem nhẹ.

Nếu như việc này thật sự do Tần Dương làm ra, như vậy vì sao hắn phải xung đột với người của Ám Ảnh, còn không tiếc giết chết thủ lĩnh của Ám Ảnh? Nếu thật sự là hắn, vậy vì sao phải gửi chiếc usb này cho cô, hắn không sợ cô nghi ngờ mà điều tra hắn sao?

Yamaguchi Rika bỗng nhiên nghĩ tới sự kiện Itou Koshiro bị giết kia, chuyện kia không phải tất cả mọi người đều biết được hung thủ chính là Tần Dương, nhưng lại không có bất kỳ chứng cứ nào chứng minh đó sao?

Hiện giờ chẳng phải cũng giống như vậy đây sao?

Chẳng qua hắn đưa usb cho cô, là muốn cô dùng chiếc usb này giành công trạng cho bản thân sao?

Hẳn là như vậy nhỉ!

Khóe miệng của Yamaguchi Rika không hiểu sao nhếch lên, tâm trạng đột ngột trở nên rất sung sướng.

Khi hiểu được cha con Ejuku Kikukawa chính là đầu não của tổ chức sát thủ Ám Ảnh, thì cái chết của bọn họ lập tức trở thành không còn quan trọng nữa trong lòng của Yamaguchi Rika. Những gã này chết chưa hết tội, thậm chí là... chết rất hay!

Yamaguchi Rika sao lại tư liệu một lần, sau đó mới rút usb ra, đi tới hướng phòng của cấp trên, trên gương mặt đã không kiềm chế được nở nụ cười tươi mấy phần.

Công trạng lớn đấy!

Thăng chức, tăng lương tuyệt đối không thành vấn đề!

Nếu như cấp trên hỏi, cô có nên nhắc tới Tần Dương không đây?

Thôi, khỏi nói tới hắn, chắc hẳn hắn cũng không muốn bị chú ý thêm nữa, ngược lại bản thân cũng không có chứng cứ gì chứng minh là hắn làm mà.

Người kia... không biết còn có thể gặp mặt hắn nữa không?

Bước chân của Yamaguchi Rika không hiểu sao nhẹ nhàng nhanh nhẹn hơn.

Sân bay quốc tế Trung Hải.

Tần Dương hít một hơi không khí thật dài, cười nói với Tư Đồ Hương đứng bên cạnh:

- Vẫn là trong nước tốt hơn, đến cả không khí cũng thể hiện một sự thích ý và thoải mái.

Tư Đồ Hương khẽ mỉm cười:

- Đây chẳng qua chỉ là do tâm tình của anh tốt mà cảm giác như vậy mà thôi.

Tần Dương cười ha ha nói:

- Cũng phải, nếu trong lòng có biển, thì ở đâu chẳng là Maldives!

Tư Đồ Hương bật cười trước lời nói của Tần Dương:

- Có muốn tôi mang túi cát cho anh đeo bên người...

Tần Dương cười khà khà, nghiêng đầu nói:

- Lão Dương, đi, đưa mọi người về khách sạn trước, sau đó con mời mọi người ăn cơm!

- Được thôi, nơi này chính là địa bàn của con, bọn ta nghe con sắp xếp!

Tần Dương cười ha ha nói:

- Ngày hôm nay nghỉ ngơi trước cho khỏe chút đã, ngày mai chúng ta lại xử lý đống văn vật kia. Con đã lựa chọn mười món văn vật Nhật Bản coi như chiến lợi phẩm bày trong nhà, những món khác mọi người trực tiếp vận chuyển về bảo tàng ở Bắc Kinh đi, con sẽ không quản nữa.

Dương Hạo Nhiên cười nói:

- Dù sao cũng là văn vật giá trị mấy tỉ, con cũng quá tùy ý rồi đấy.

Tần Dương không để ý nói:

- Dù sao cũng đều là thắng được, con không phải tốn một phân tiền nào, không đau lòng, hơn nữa chuyện này sớm quyết định thì cũng sớm hoàn thành, con đây còn phải đi Ba Lan nữa đấy, đợi sau khi dạo một vòng quanh Ba Lan trở về thì đã tới lễ mừng năm mới rồi...

Dương Hạo Nhiên cười ha hả nói:

- Con những ngày sau này ngược lại rất phong phú.

- Rảnh rỗi.

Tần Dương cười nói:

- Tuổi trẻ cũng không biết tương lai cần làm gì, hiện giờ chỉ là muốn làm gì thì phải thử đi làm một chút, làm việc không có kế hoạch...

Dương Hạo Nhiên khen ngợi:

- Như vậy không phải rất tốt sao, cuộc đời có rất nhiều sự lựa chọn, nhưng có rất nhiều người vì cuộc sống, từ khi mới bước vào xã hội thì đã giới hạn bản thân rồi, dần dần cũng cho là bản thân chỉ có thể làm cái gì, nhưng thật ra chính họ có thể làm được những thứ khác, hơn nữa có thể làm được tốt hơn so với bản thân của hiện tại, tiếp xúc với nhiều ngành nghề hơn, từ đó phát hiện ra chuyện tình bản thân cảm thấy thực sự có hứng thú, rồi tiếp tục nhiệt tình đi làm, thường có thể đạt được thành tựu lớn hơn nữa.

Tần Dương cười nói:

- Giống như người thích văn vật?

Dương Hạo Nhiên cười ha ha:

- Đúng vậy, thật ra trước kia khi học đại học ta cũng không học chuyên ngành liên quan tới văn vật, tới sau này khi ta có cơ hội tiếp xúc với ngành này mới phát hiện sở thích của bản thân...
Bình Luận (0)
Comment