Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1412 - Chương 1423: Cướp Người!

Chương 1423: Cướp người!
 

Tần Dương không xác định được trong xe có mấy người, cũng không xác định được mục đích của bọn họ, cho nên hắn dự định thủ trước, xem bọn họ rốt cuộc muốn làm gì.

Đèn trong phòng của Văn Vũ Nghiên đã sớm tắt rồi, cả căn biệt thự đều đã chìm vào trong bóng tối.

Bầu trời u ám nhiều mây, mặc dù bên đường có đèn đường, nhưng phần lớn đều là bóng tối, dường như hòa tan chiếc xe ô tô màu đen kia cùng vào trong khoảng không vô tận vậy.

Tần Dương ngồi chờ qua hẳn hai tiếng đồng hồ, chiếc xe ô tô màu đen vẫn luôn an tĩnh kia rốt cuộc có động tĩnh.

Hai người đi xuống xe, trên mặt đeo mặt nạ màu đen, quần áo trên người cũng đều mang một màu đen, cả người giống như dung nhập với bóng tối, trong khi hành động thể hiện tốc độ rất nhanh, giống như u linh vậy.

Hai người thuận theo bóng tối nhanh chóng tới gần biệt thự Văn gia.

Tần Dương nhìn thấy dáng vẻ của bọn họ hẳn là muốn đi vào trong biệt thự của Văn gia, Tần Dương dứt khoát bước vào biệt thự trước, từ một bên mò mẫm tới hướng phòng ngủ của Văn Vũ Nghiên.

Bóng dáng của hai kẻ kia chớp động nhanh chóng và mau lẹ, chắc chắn không phải người thường, hiển nhiên là cao thủ tu hành có thành. Tần Dương không dám khinh thường, an toàn là trên hết, quyết định sẽ hội hợp với Văn Vũ Nghiên trước, nếu không khi cô rơi vào trong tay đối phương, cho dù muốn đánh cũng phải cố kị rồi.

Tần Dương vừa mò tới cửa phòng của Văn Vũ Nghiên liền nghe thấy bên ngoài vang lên một loạt tiếng bước chân, trong lòng trùng xuống. Hai gã này vậy mà không đi từ hướng cửa chính, mà là vòng một đoạn, trực tiếp trèo lên tầng hai, hiển nhiên trực tiếp đi về hướng phòng của Văn Vũ Nghiên.

Tần Dương tiện tay xoay vặn nắm đấm cửa, nhưng cũng không khóa lại. Tần Dương vừa bước vào phòng thì cùng lúc đó trên ban công phòng của Văn Vũ Nghiên xuất hiện hai đạo thân ảnh.

Tần Dương nhanh như gió vọt tới, hai dấu quyền cương khí đã trực tiếp đánh ra ngoài, vọt tới hướng hai thân ảnh xông từ ngoài ban công vào bên trong.

Gã đi phía trước hừ lạnh một tiếng, trong mắt lập lòe hung quang, giơ tay đánh ra một quyền về hướng dấu quyền kia.

Dấu quyền mà Tần Dương đánh ra không ngờ bị gã kia đánh một quyền phá tan. Không chỉ như vậy, dấu quyền mà gã kia đánh ra còn không tản đi, vẫn bay tới hướng Tần Dương như cũ.

Tần Dương chấn động, gã này không ngờ lại lợi hại như vậy.

Thực lực ít nhất cũng phải trên siêu phàm.

Khoảng cách giữa hai bên rất gần, đạo dấu quyền này vọt tới hướng Tần Dương, Tần Dương vận dụng Huyễn Ảnh Bộ ngược lại có thể tránh đi, nhưng đằng sau hắn chính là giường, Văn Vũ Nghiên vẫn đang nằm trên giường, nếu dấu quyền này đánh trúng Văn Vũ Nghiên, thì chắc chắn gãy xương nát thịt, vì dù sao cô cũng chỉ là một người bình thường, đâu thể chống lại được một kích của cao thủ Siêu Phàm chứ?

Hai tay Tần Dương giao trước ngực, cứng rắn chắn một quyền này. Lực đạo khổng lồ trực tiếp đánh Tần Dương bay ra ngoài đụng lên tường, tiếp tục bị bắn đi.

Động tĩnh trong phòng đã quấy rầy Văn Vũ Nghiên đang ngủ say.

Văn Vũ Nghiên mở to hai mắt xem xét, liền nhìn thấy một thân ảnh bay qua đầu mình, lập tức sợ hãi tới mức thét chói tai.

Tần Dương đụng lên tường, bắn trở lại, trực tiếp ngã sấp xuống bên giường cô.

Cùng lúc đó, gã cao thủ Siêu Phàm kia đã lao tới hướng giường của Văn Vũ Nghiên, ngay khoảnh khắc gã vươn tay muốn bắt lấy Văn Vũ Nghiên, Tần Dương đã khoát tay, hai ngón tay bấm trong hư không một cái, một đạo chỉ lực hình xoắn ốc bắn về phía gã ta.

Gã kia hừ lạnh một tiếng, hai tay vận dụng cương khí cường hãn trực tiếp nắm lấy đạo chỉ hình xoắn ốc này. Nhưng ngay sau đó, ngay khi bàn tay của gã nắm lấy đạo chỉ lực kia thì đạo Song Long Sát bạo nổ tung.

Luồng sức mạnh khổng lồ bắn gã kia ngược trở lại, toàn bộ phần ống tay áo nát vụn, trên cánh tay cũng xuất hiện một số vết thương rất nhỏ, xuất hiện máu tươi chảy xuống, nhưng cũng chỉ có như vậy, uy lực khổng lồ của Song Long Sát vậy mà lại chỉ có thể tạo ra thương tổn ở mức độ như vậy mà thôi.

Cùng khoảnh khắc khi bắn ra chỉ Song Long Sát, Tần Dương đã lập tức nắm lấy cánh tay của Văn Vũ Nghiên, không hề cố kị mà kéo qua tới, sau đó ôm lấy đầu của cô, một tay ôm chân của cô, trực tiếp vọt tới hướng cửa ra vào.

- Đừng sợ! Là tôi!

Văn Vũ Nghiên bị Tần Dương bắt lấy, trong bóng tối căn bản không nhìn thấy rõ được là ai, đang hoảng sợ muốn liều mạng giãy dụa, thì giọng nói của Tần Dương truyền tới lỗ tai của cô, điều này khiến động tác giãy dụa của cô đột ngột ngừng lại.

Tần Dương?

Hóa ra là Tần Dương!

Không phải hắn đã đi rồi sao, tại sao lại xuất hiện ở đây?

Kẻ đánh nhau với hắn là ai?

Hàng loạt vấn đề trong nháy mắt xuất hiện trong đầu của Văn Vũ Nghiên, nhưng hai tay của cô thì đã không hề do dự mà vòng qua cổ của Tần Dương, để thân thể của bản thân càng dán sát Tần Dương hơn, tránh bị rơi xuống đất.

Gã cao thủ Siêu Phàm kia trong nháy mắt lộ ra hàn quang, thân người như điện xẹt, vươn tay đánh ra một quyền. Chẳng qua bóng dáng của Tần Dương cũng đã nhanh hơn trước một bước ra khỏi cửa ngoặt hướng rẽ. Một quyền này vọt tới dán sát bóng dáng của Tần Dương, khiến vách tường đối diện bị đánh thành một lỗ thủng lớn.

Tần Dương biết sau lưng có người đuổi theo, hắn cũng không dám chạy trốn trên hành lang. Hắn đang ôm một người, làm sao có thể thoát khỏi sự đuổi giết của cao thủ Siêu Phàm đây?

Bóng dáng của Tần Dương mới thoát ra khỏi cửa chính, mới chạy được mấy bước, liền đạp một cước cửa phòng bên cạnh, ôm Văn Vũ Nghiên trực tiếp vọt vào bên trong.

Mặc dù Tần Dương mới tới đây hai, ba lần, nhưng địa hình nơi này đã sớm ở trong đầu hắn rồi.

Tần Dương ôm Văn Vũ Nghiên chạy về hướng sân thượng. Hắn chuẩn bị nhảy lấy đà từ trên sân thượng, rơi xuống sân vườn phía dưới, mà bên ngoài chính là đường cái, chỉ cần chạy đến đường lớn, lớn tiếng kêu cứu, thì dù gã này có phách lối thế nào cũng tất sẽ phải thu liễm mấy phần.

Tốc độ của gã đuổi theo rất nhanh, Tần Dương còn chưa chạy tới vị trí sân thượng thì gã khách đeo mặt nạ Siêu Phàm đã chạy tới hướng cửa phía sau lưng bọn họ, nhìn thấy Tần Dương ôm Văn Vũ Nghiên nhanh chóng xông tới hướng cửa sổ, thân hình gã gia tăng tốc độ, đồng thời tay phải đột ngột đánh ra mấy dấu quyền, phong kín con đường đào tẩu của Tần Dương.

Chỉ cần Tần Dương do dự trong khoảnh khắc, chỉ cần bị bốn đạo dấu quyền này ngăn cản, như vậy gã sẽ đuổi kịp ngăn cản được Tần Dương, sau đó dứt khoát bắt lấy Tần Dương.

Mặc dù thực lực của thanh niên đột ngột xuất hiện kia rất mạnh, nhưng chung quy cũng vẫn chỉ là một thanh niên, thời gian tu hành ngắn, thực lực của hắn còn chưa đủ để khiến một cao thủ Siêu Phàm chú ý tới.

Nhưng dự liệu của gã đã sai rồi.

Trong khoảnh khắc gã đánh ra bốn quyền kia, Tần Dương đã hiểu được tính toán của gã, cho nên Tần Dương không hề do dự mà trực tiếp vọt tới.

- Ầm!

Một dấu quyền cương khí vô cùng nặng nề đánh trúng sau lưng Tần Dương. Lực lượng khổng lồ trong nháy mắt phá tan lớp phòng ngự Tần Dương ngưng tụ phía sau lưng, thuận thế công kích vào trong cơ thể.

Tần Dương cảm giác được bản thân như bị đụng phải một đoàn tàu hỏa chạy băng băng, tính cả Văn Vũ Nghiên, thân thể của Tần Dương lập tức bay lên, bay theo hướng xuống khoảng không phía dưới ban công.

Người còn trên không trung, một ngụm máu tươi đã không kìm nén được trực tiếp bị Tần Dương phun ra, rơi xuống trên người của Văn Vũ Nghiên.

Tần Dương rơi xuống mặt đất, thân người lảo đảo về phía trước mấy bước, rồi mới đứng vững được thân mình, để bản thân không tiếp tục té ngã. Sau khi đứng vững được rồi, Tần Dương bất chấp một quyền mà bản thân bị trúng kia, trực tiếp chạy về hướng đường lớn, đồng thời há to miệng lớn tiếng kêu hô:

- Cứu mạng, có người muốn giết người...
Bình Luận (0)
Comment