Chương 1457: Ông đây muốn bắn nó một phát
Hai chiếc xe ô tô chạy như bay ngoại ô thành phố, để lại bụi bặm.
Tần Dương ngoái đầu nhìn hướng cửa thành, không có đoàn xe đuổi theo, hắn thở phào nhẹ nhõm.
Chân của cha bị thương, bên trong còn mảnh lựu đạn nhỏ, tuy không bị tổn thương đến động mạch, nhưng phải nhanh chóng giải phẫu lấy mảnh đạn ra.
Tần Dương còn nhớ cách đó ba mươi dặm có một trấn nhỏ, hắn quyết định vào trấn tìm thuốc trị thương và dụng cụ giải phẫu để mổ cho cha.
Xe mới đi được một quãng thì bầu trời bỗng vang lên gầm rú, Tần Dương quay đầu nhìn thoáng qua, gương mặt trở nên nghiêm túc.
Hai chiếc máy bay trực thăng xuất hiện ở chân trời đang bay tới gần với tốc độ rất nhanh.
- Quả nhiên đuổi theo rồi!
Tần Dương hét to một tiếng:
- Dừng xe!
Tần Dương giơ cao nắm tay, Hắc Báo ở phía sau đuổi theo lên, dừng xe.
- Máy bay trực thăng đến, mượn xe che giấu, chuyện khác giao cho tôi!
Hắc Báo gật đầu, điều khiển xe mình cùng chiếc xe khác gần sát nhau, mọi người xuống xe, dựa vào một góc xe ẩn núp.
Súng máy hạng nặng trên chiếc xe jeep của Tần Dương đã bắn hết đạn, tuy còn một hòm đạn nhưng hắn không định lắp vào súng máy hạng nặng, vì sẽ khiến đối phương cảnh giác, hắn đang cần dụ địch đến gần.
Tần Dương nhanh chóng cầm súng máy hạng nặng xuống xe, lấy hòm đạn ra, lắp đạn vào.
- Hắc Báo, anh phụ trách băng đạn!
Hắc Báo vẻ mặt hưng phấn tiến lên hai bước, ngồi bệch xuống cạnh hòm đạn, nhanh chóng dọn dẹp. Khi Tần Dương bắt đầu bắn súng, Hắc Báo sẽ giúp hắn lắp băng đạn, phòng ngừa hết đạn giữa chừng.
- Nấp đi!
Một đám người dựa vào bên cạnh xe, hai chiếc máy bay trực thăng đã bay tới, đối phương cũng thấy súng máy hạng nặng nên không vội đến gần.
Serva cầm ống nhòm nhìn xuống dưới, gã thấy rõ nhóm người núp bên sườn chiếc xe, chắc đã phát hiện bọn họ bay tới.
Tại sao không dùng súng máy hạng nặng?
Serva cẩn thận nhìn hàng ghế sau của chiếc xe kia, không thấy hòm đạn hoặc băng đạn nào, thầm thở phào nhẹ nhõm. Thì ra nhóm người kia đã dùng hết viên đạn lắp trong chiếc xe này, chắc trận địa cửa thành phố tan tác là chiến tích của cây súng máy hạng nặng này.
Serva thở ra, nhưng gã vẫn cẩn thận không xông tới ngay.
- Số một, lên!
Serva gọi chiếc máy bay trực thăng khác. Chiếc máy bay trực thăng Serva mà ngồi to hơn nhiều, binh sĩ đi theo gã cũng đông hơn, nhưng vì an toàn, gã ra lệnh cho chiếc máy bay trực thăng khác tiến lên thăm dò.
Chiếc máy bay trực thăng nhận được mệnh lệnh của Serva thì nhanh chóng tiến lên, đến gần chiếc xe ở dưới đất, tay súng nhoài người ra từ bên hông trực thăng, bắt đầu bắn xuống dưới.
Tần Dương thò đầu ra nhìn, phát hiện trực thăng cỡ nhỏ áp sát, còn chiếc trực thăng to và đông người hơn thì theo ở phía sau.
Tầm nhìn của Tần Dương rất xa, hắn thấy rõ trên chiếc máy bay trực thăng phía sau có một người cầm kính viễn vọng nhìn hướng bên này, hiển nhiên là thủ lĩnh của nhóm người kia. Khi người này buông kính viễn vọng, Tần Dương thay đổi sắc mặt.
Serva!
Người cầm đầu này là thủ lĩnh của phản quân trong thành phố, Serva!
Trong tư liệu Nessa đưa cho Tần Dương có một tấm hình Serva, đường nét không quá rõ ràng nhưng hắn chắc chắn đúng là Serva.
Ánh mắt Tần Dương sắc bén, cái tên này tự mình chạy tới!
Cũng tốt!
Sau khi cứu cha mẹ ra, Tần Dương vốn định quay lại Jordan kiếm Serva tính sổ, tên này dám đối xử với cha mẹ của mình như vậy, hắn sẽ không bỏ qua cho gã. Giờ Serva tự mình tìm tới cửa, vừa lúc hoàn toàn chấm dứt cuộc ân oán này.
Tần Dương cúi đầu, buông súng máy hạng nặng đang cầm trong tay, nhặt cây AK lên.
- Trước tiên đối phó chiếc máy bay trực thăng bay phía trước, dụ chiếc phía sau lại gần, Serva ở trên chiếc trực thăng thứ hai.
- Rõ!
Tần Dương không dùng súng máy hạng nặng không chỉ vì dụ Serva đến gần để giải quyết gã, còn vì máy bay trực thăng bay đằng trước hơi nhỏ, chỉ có bốn người trên đó, máy bay trực thăng phía sau to hơn, đông người hơn, vũ khí uy hiếp lớn hơn.
Nếu tùy tiện sử dụng súng máy hạng nặng kinh động Serva, gã sẽ vận dụng máy bay trực thăng tính năng máy móc mạnh hơn kìm chân đám người Tần Dương, rồi gọi cho bộ đội dưới đất đuổi theo, khi đó nhóm Tần Dương chắp cánh cũng khó bay. Tóm lại muốn chạy thoát thì phải hoàn toàn bắn rơi máy bay trực thăng trên cao.
Máy bay trực thăng đến gần, người bên trên nhoài người ra, cầm AK liên tục bắn, viên đạn đánh vào xe hơi kêu đùng đùng.
Liệp Ưng ở sau chiếc xe hơi khác ló đầu ra, giơ AK chĩa vào trực thăng bay tới gần, liên tục bắn. Nhưng máy bay trực thăng đang bay, đường đạn AK cũng không quá ổn định nên viên đạn của hai bên bay lung tung.
Trong khi Liệp Ưng thu hút sự chú ý của tay súng trên máy bay trực thăng kia, Tần Dương ôm AK thò đầu ra, nhắm vào tay súng nhoài người ra, bóp cò súng.
Viên đạn mơ hồ sợt qua bên trên tay súng.
Tần Dương không nản lòng, môi trường khác nhau, đường đạn bay cũng bị ảnh hưởng, họng súng lệch một li thì khi đạn bay ra cũng cách khoảng lớn. Đặc biệt khi máy bay trực thăng đang bay, không dễ đánh trúng mục tiêu.
Trong tình huống như vậy mà muốn đánh trúng mục tiêu thì hoặc là tính toán và đoán trước cực kỳ chính xác, hoặc mưa bom bão đạn trút ra, tấn công toàn khu vực, sẽ có viên đạn tình cờ bắn trúng đối phương.
AK trong tay Tần Dương tự nhiên không thể nào tạo thành hiệu quả mưa bom bão đạn, nên hắn chỉ có một con đường để chọn, đó là đoán trước chính xác.
Tần Dương điều chỉnh họng súng từng milimet theo phương hướng máy bay trực thăng di chuyển, lại bóp cò.
Tiếng súng vang lên, người đàn ông lò đầu ra bị trúng đạn vào ngực, hét thảm từ trên cao rớt xuống dưới.
Người lái trực thăng giật mình, vội cất cao trực thăng.
Liệp Ưng quay đầu, giơ ngón tay cái hướng Tần Dương:
- Lão đại ghê gớm!
Tần Dương ngước đầu nhìn trên trời:
- Nếu máy bay trực thăng thứ hai không tiến lên thì năm phút đồng hồ sau chúng ta rút, để tôi yểm hộ.
Tần Dương không biết trong lòng Serva nghĩ gì, nhưng hắn không thể cứ kéo dài ở chỗ này, bị bộ đội dưới đất đuổi theo thì dù muốn chạy cũng không chạy được.
May mắn là Tần Dương lo lắng dư thừa, hiển nhiên Serva không kiên nhẫn chờ bộ đội dưới đất đuổi theo, gã định tự mình giải quyết người bên dưới.
Tuy tay súng trên chiếc máy bay trực thăng bay đằng trước bị tiêu diệt, nhưng Serva cho rằng người bên dưới chỉ có AK có thể đánh trả, trên máy bay trực thăng của gã có súng ống mạnh hơn, thậm chí có một ống phóng tên lửa.
- Đến gần! Bố muốn bắn nó một phát!
Serva quát lớn, thúc giục máy bay trực thăng bay đến gần Tần Dương, khi khoảng cách vào tầm bắn thì gã vung tay hét to:
- Dừng lại! Nào, bắn chúng một phát, bố muốn cho chúng nổ bay lên trời!