Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1447 - Chương 1458: Sống Chết Trong Chớp Mắt

Chương 1458: Sống chết trong chớp mắt
 

Trên máy bay trực thăng, một người đàn ông vóc dáng vạm vỡ từ phía sau lôi ra một cây ống phóng tên lửa khiêng trên vai, mắt dán vào kính nhắm.

Ánh mắt của Serva hung ác, sắc mặt mong đợi, gã rất hy vọng được thấy giây sau xe hơi bị nổ bay lên, khu vực đó thành biển lửa. Những người này dù không bị nổ chết cũng sẽ bị đốt chết.

Làm như vậy mới nguôi ngoai mối hận trong lòng gã!

Con trai duy nhất của gã bị một kẻ từ ngoài đến giết chết!

Ngay trong thành phố mà gã thống trị!

Đây đúng là nhục nhã lớn!

Người đàn ông vạm vỡ nhắm ngay xe hơi, bóp cò, đạn tên lửa như sao chổi bay ra từ ống phóng hướng tới xe hơi chỗ mọi người ẩn núp.

Tần Dương ở bên dưới luôn chú ý chặt chẽ trực thăng đến gần, khi thấy đối phương lấy ra ống phóng tên lửa thì con ngươi hắn co rút, sống lưng dựng đứng lông tơ, kích thích tuyến thượng thân điên cuồng tiết ra, cảm quan toàn thân hắn trong khoảnh khắc tăng cao rất nhiều.

Không kịp chạy nữa, Tần Dương lật tay rút súng lục ra, giơ súng nhắm hướng máy bay trực thăng.

- RPG!

Đám người Liệp Ưng nghe câu đó thì thay đổi sắc mặt, nhanh chóng nhảy ra sau.

Ngay lúc này, ống phóng tên lửa đã bắn ra. Tần Dương ngồi xổm dưới đất không nhúc nhích, đôi mắt sắc bén như lưỡi dao, như chim ưng nhìn chằm chằm đạn tên lửa bay ra, sau đó bình tĩnh liên tục bóp cò.

Trong tầm nhìn của Tần Dương không còn thứ gì khác, chỉ có đạn tên lửa đang bay.

Tốc độ bay của đạn tên lửa rất nhanh, nhưng khoảng cách còn xa, để bay tới gần còn cần chút thời gian. Đối với người thường thì có lẽ thời gian ngắn ngủi, nhưng với Tần Dương đã đủ cho hắn có phản ứng chính xác mà nhanh nhất.

Đoàng đùng!

Tần Dương liên tục bóp cò hai lần, phát đạn đầu tiên xẹt qua đạn tên lửa, phát đạn thứ hai gần đạn tên lửa hơn, va chạm với nhau.

Bùm!

Đạn tên lửa nổ tung trên cao biến thành vô số đốm lửa rơi xuống.

Đám người Liệp Ưng vội vàng né tránh, nhìn lại thì thấy đạn tên lửa nổ trên trời, lại nhìn Tần Dương cầm súng vừa hụp đầu xuống, cả đám trợn to muốn rớt tròng mắt.

- Ôi mợ, vậy cũng được?

Đạn tên lửa bị va chạm mạnh tự nhiên sẽ nổ, nhưng muốn đánh nổ trong khi nó bay thì làm gì có ai làm được chứ?

Trái tim treo cao của Tần Dương rốt cuộc rơi xuống, nguy hiểm quá.

May mắn viên đạn tên lửa bay về phía hắn, tương đương với bay một đường thẳng, hắn nhắm vào vật thể bay hướng mình, đoán ngược theo đường bay thẳng của nó thì đơn giản rất nhiều. Nếu Tần Dương đứng ở hướng khác thì sẽ rất khó đánh trúng viên đạn tên lửa này.

Giữa không trung, nụ cười dữ dằn của Serva đông lại, gã nhìn lửa nổ tung trên cao, trợn mắt há hốc mồm.

Chuyện gì thế này?

Sao đạn tên lửa nổ giữa trời?

Phải rồi, mới nãy nghe hai tiếng nổ từ súng lục, hình như có người từ hướng đó bắn về phía này.

Serva xoe tròn mắt lộ tia khó tin.

Không lẽ viên đạn súng lục bắn trúng đạn tên lửa, kích nổ đạn tên lửa?

Đây là trùng hợp sao?

Serva rất khó tưởng tượng chuyện này, nên quy kết tất cả là ngẫu nhiên, đám người Tần Dương quá may mắn.

Sự kiện đột phát kích thích mạnh đến Serva, gã cảm giác máu toàn thân chạy ngược lên não.

Serva táo bạo nhảy cẫng lên, hét to:

- Vòng từ bên cạnh qua, trực tiếp tấn công từ mé bên, tay súng máy bắn phá, giải quyết chúng nó!

Trong tiếng la của Serva, máy bay trực thăng từ bên cạnh vòng một đoạn rồi áp sát.

Tần Dương nhìn chằm chằm máy bay trực thăng đến gần, một tay cầm súng máy hạng nặng, khẽ quát:

- Hắc Báo!

Hắc Báo hưng phấn lên tiếng:

- Sớm chuẩn bị tốt rồi!

Máy bay trực thăng áp sát, hai bên trực thăng thò ra nhiều tay súng, mỗi người đều ôm AK hoặc M4 bắn phá bên dưới.

Trong mưa bom bão đạn, Tần Dương nửa quỳ dưới đất, giơ súng máy hạng nặng lên, bóp cò.

Súng máy hạng nặng gầm rú, vô số viên đạn nháy mắt biến thành cơn mưa to bao phủ máy bay trực thăng trên cao.

Cánh tay Tần Dương nổi gân xanh, sức giật mạnh đều bị hắn cứng rắn chịu đựng, cánh tay như làm bằng sắt thép vững vàng cầm súng máy hạng nặng.

Serva vừa thấy Tần Dương giơ súng máy hạng nặng thì nhìn trân trân.

Súng máy hạng nặng?

Bọn họ còn có một cây súng máy hạng nặng?

Nhưng súng máy hạng nặng không có giá đỡ thì làm được gì?

Nhưng giây tiếp theo, vô số viên đạn hội tụ thành mưa đạn chớp mắt bao phủ nguyên chiếc trực thăng, binh sĩ nhoài người ra từ hai bên đều trúng đạn, thân thể bị viên đạn súng máy bắn thủng, rơi lộp độp như mít rụng, chớp mắt bị dọn sạch.

Vô số viên đạn đánh vào máy bay trực thăng. Viên đạn của súng máy hạng nặng có sức xuyên thấu cực mạnh, chớp mắt cánh quạt trực thăng bị đánh trục trặc, thân máy cũng bốc khói đặc, trực thăng mất kiểm soát xoay tròn rơi xuống dưới.

Bùm!

Máy bay trực thăng rớt xuống đất, cánh quạt xới mặt đất rồi gãy ngang, đuôi quạt cũng bị gãy, chỉ còn thân máy lăn tới trước, lăn vài vòng mới ngừng, trượt một đoạn dài tới trước.

Biến cố đột ngột làm mọi người hết hồn.

Đám người Thược Dược nhìn Tần Dương như ngắm quái vật, bọn họ biết lão đại là người tu hành, thực lực cực mạnh, nhưng lần đầu tiên thấy hắn phát uy trên chiến trường.

Người tu hành ở trên chiến trường mạnh mẽ kinh khủng!

Tay cầm súng máy hạng nặng mà vẫn vững vàng không run?

Có khi nào lần sau lão đại chuẩn bị một cây pháo thần Lục Quản Lôi không? Phỏng chừng chỉ cần có đủ viên đạn thì một mình Tần Dương cũng có thể càn quét một tiểu chi bộ đội.

Điều này quá điên cuồng!

Chiếc máy bay trực thăng khác bay trên trời thấy cảnh này thì sợ đến ướt quần, vốn định thừa dịp xông lên giáp công, nhưng bây giờ nhanh chóng quay đầu bỏ chạy. Khi Tần Dương điều chỉnh họng súng thì chiếc máy bay trực thăng kia đã chạy ra tầm bắn, một đường bay về thành phố.

Tần Dương ném súng máy hạng nặng nòng súng bốc khói, rút súng lục ra bước lại gần đống sắt vụn trực thăng.

Người trong trực thăng đều đầu rơi máu chảy, có người đã chết, có người hấp hối chờ chết.

Serva đầu đầy máu tươi dựa vào chỗ ngồi của mình nhìn Tần Dương đi vào, trong mắt tràn ngập độc ác và không thể che giấu lộ ra một chút nỗi sợ cái chết.

Tần Dương ngồi xổm người xuống, ánh mắt lạnh băng nhìn Serva, sau đó giơ khẩu súng lên.
Bình Luận (0)
Comment